Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 382:--: Sóng gió chưa yên, sóng gió lại nổi lên ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:11:10
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc , đèn xanh bật sáng, tiếng còi xe phía vọng đến. Quý Trì Khiêm bừng tỉnh, vội vàng lái xe rời . Lục Ninh liếc một cái, đang định hỏi thì điện thoại reo. Cô vội vàng máy, còn bật loa ngoài: “Cô Lê, chuyện gì ?”

 

“Chúng phát hiện tiền Tần Hương chuyển biến mất.”

 

“Biến mất? Là ?” Lục Ninh thấy lòng trĩu xuống: “Là cha của Tần Hương chuyển tiền đó ư?”

 

“Hiện tại vẫn xác định , chúng cử truy tìm tung tích tiền đó .” Lê Mạn cũng ngờ, chuyện đến nước mà vẫn còn nhòm ngó tiền đó.

 

Giọng Quý Trì Khiêm cực kỳ lạnh lùng: “Các ăn kiểu gì , đến cả chuyện cũng để ý?”

 

“Xin Quý, đó là sơ suất của chúng , cứ nghĩ trốn , đối phương chắc chắn sẽ tìm cách lẩn trốn, ngờ cả gan đến thế, còn dám chuyển tiền .” Giọng Lê Mạn đầy vẻ căng thẳng, quả thực đó là của họ.

 

Quý Trì Khiêm lạnh lùng : “Đi điều tra, bất kể dùng thủ đoạn gì cũng tìm tung tích kẻ đó!”

 

“Vâng.” Lê Mạn bên trực tiếp cúp máy.

 

Lục Ninh điện thoại, cô nghĩ : “Về căn hộ của , tự tìm.”

 

Nếu đối phương chuyển tiền , chắc chắn sẽ để dấu vết.

 

Quý Trì Khiêm nhấn ga tăng tốc, nhanh chóng về căn hộ mà Lục Ninh mua đó. Lục Ninh cởi giày, chân trần chạy ào thư phòng mở máy tính. Cô còn gọi cho Lê Mạn: “Đồng bộ dữ liệu cho .”

 

“Vâng ngay.”

 

Lục Ninh chăm chú máy tính, ngón tay thoăn thoắt nhảy múa bàn phím.

 

Quý Trì Khiêm giày bước , trong tay còn cầm một đôi dép trong nhà, đến bên Lục Ninh, cúi dép chân cô.

 

Lục Ninh tâm ý máy tính, để ý đến những gì đang xảy bên ngoài.

 

Quý Trì Khiêm bên cạnh động tác của Lục Ninh, sang một bên gọi điện thoại, luôn cảm thấy chuyện đơn giản như .

Mèo Dịch Truyện

 

Luôn cảm thấy điều gì đó bỏ qua. Cha của Tần Hương thật sự thần thông quảng đại đến thế ư? Đột nhiên biến mất, còn thể chuyển tiền !

 

Lục Ninh máy tính mấy tiếng đồng hồ, cô gần như ngừng nghỉ, nhưng cuối cùng chỉ truy đến chợ đen. Số tiền đó cứ thế chia nhỏ và rút . Tiền chuyển qua 'rửa tiền' thông thường khó truy hồi, cũng khó mà dựa tài khoản để tóm kẻ .

 

“Nghỉ một lát .” Quý Trì Khiêm bưng một ly nước đặt bên tay cô: “Đối phương rõ ràng sớm chuẩn .”

 

“Em chỉ hiểu, cha của Tần Hương vứt bỏ chú họ như , chẳng lẽ sợ đối phương bí mật của ?”

 

“Thế nên cũng cảm thấy vấn đề.” Quý Trì Khiêm Lục Ninh: “ chúng bắt , coi như nắm nhược điểm.”

 

, thợ sửa xe mối quan hệ thiết với Mạc phu nhân, cách đây lâu Mạc phu nhân còn từng tìm thợ sửa xe , gì.” Lục Ninh mím môi: “ bao lâu nữa, Mạc phu nhân chắc sẽ chuyện về thợ sửa xe .”

 

Đến lúc đó kẻ địch sẽ phát hiện sự tồn tại của họ. Nếu tìm chứng cứ nữa, sẽ còn đơn giản như nữa.

 

“Vậy nên chúng tiên hạ thủ vi cường, tìm cách thăm dò bà .”

 

Lục Ninh gật đầu, lúc cô mới để ý chân dép từ lúc nào . Lòng cô ấm áp, chắc chắn là Quý Trì Khiêm dép cho cô.

 

Cô ngẩng đầu đối diện với đôi mắt tĩnh lặng của , khóe mắt kìm ngấn lệ, cô thể kiểm soát tình cảm dành cho đây?

 

“Em ?” Quý Trì Khiêm thấy mắt cô ngấn nước, kìm cầm khăn giấy tiến lên, nhưng cô trực tiếp nhào lòng , ngón tay siết chặt lấy áo .

 

Lục Ninh ôm chặt đàn ông mặt, nhắm mắt nghĩ gì cả.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-382-song-gio-chua-yen-song-gio-lai-noi-len.html.]

Tay Quý Trì Khiêm lơ lửng trong trung một lát, cuối cùng nhẹ nhàng đặt lên vai cô. Anh vỗ vỗ lưng cô: “Đói ?” Anh đoán Lục Ninh ở tiệc cưới chắc ăn gì.

 

Lục Ninh lắc đầu: “Không đói.” Cô ăn no khi tiệc bắt đầu .

 

Quý Trì Khiêm nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô: “Lục Ninh, đừng nghĩ nhiều quá.”

 

“Em , cần những lời khuyên nhủ đó, em chỉ yên tĩnh một chút.” Cô hiểu những đạo lý đó, nhưng cô cần điều chỉnh cảm xúc của .

 

Lời Quý Trì Khiêm đến bên môi, cuối cùng cũng . Anh ôm trong lòng, màn đêm ngoài cửa sổ, vạn nhà đèn đóm phản chiếu trong mắt . giờ đây một trong những ngọn đèn đó.

 

Quý Trì Khiêm ôm cô một lúc, cúi đầu thấy vẻ mệt mỏi của cô, khẽ : “Đi nghỉ .” Anh trực tiếp bế cô, đưa cô về phòng ngủ.

 

Lục Ninh bên giường: “Em vệ sinh cá nhân.”

 

“Đi .”

 

Lục Ninh vệ sinh cá nhân xong, đồ ngủ , cô thấy đàn ông đó bên cửa sổ, bóng lưng cao thẳng thon dài.

 

đến bên : “Cảm ơn luôn ở bên em.”

 

“Không cần cảm ơn, vì sẽ luôn ở bên em!”

 

Giọng bình yên, nhưng khiến lòng Lục Ninh dậy sóng.

 

Anh xoa đầu cô: “Muốn ngủ thì cứ ngủ, đừng nghĩ nhiều như .” Quý Trì Khiêm nắm tay cô, xuống, đắp chăn cho cô.

 

Lục Ninh đầy mong đợi, kìm nắm lấy ngón tay : “Tối nay thể ở với em ?” Cô hy vọng tối nay ở một .

 

Lòng Quý Trì Khiêm mềm nhũn, gật đầu: “Được.” Anh bên cô, nắm tay cô.

 

Lục Ninh nghĩ nghĩ, vùi nửa khuôn mặt trong chăn : “Anh thể bên cạnh, nếu sẽ khó chịu.”

 

“Đợi em ngủ sẽ xuống.” Quý Trì Khiêm đưa tay che mắt cô: “Bây giờ bắt đầu ngủ .”

 

Trước mắt Lục Ninh tối sầm, nhưng cô chẳng thấy sợ hãi chút nào. Cô kéo tay : “Đợi em ngủ hẵng .”

 

“Anh .” Quý Trì Khiêm cô, ánh mắt sâu thẳm: Anh sẽ luôn ở bên em. Mãi mãi!

 

Lục Ninh nghĩ sẽ một giấc mơ, nhưng cuối cùng cô chẳng mơ thấy gì cả, thậm chí còn mơ thấy vụ t.a.i n.ạ.n năm đó. Cô thực sự chuyện gì xảy trong vụ t.a.i n.ạ.n năm đó. Chỉ tiếc là cô nhớ , hiện tại chỉ nhớ đôi bàn tay cứu cô ngoài, trông trẻ, chắc chắn là một đàn ông trung niên. Vậy nên lúc đó còn khác ở hiện trường.

 

Khi Lục Ninh tỉnh dậy, cô đầu đàn ông bên cạnh, thấy đang nhíu mày, dường như đang suy nghĩ điều gì đó quan trọng. Cô kìm đưa tay vuốt ve ngũ quan của , vẻ ngoài của đàn ông thế nào cũng thấy thuận mắt.

 

Giây tiếp theo, đàn ông mở mắt, nắm lấy tay cô, dậy tiến gần cô. Lục Ninh tỉnh ngủ.

 

trần nhà quen thuộc của phòng ngủ, đầu chỗ bên cạnh, Quý Trì Khiêm còn ở đó. Chẳng lẽ là một giấc mơ?

 

Lục Ninh đồng hồ, Quý Trì Khiêm gửi cho cô một tin nhắn: 【Đồ ăn bàn, đừng lo lắng quá.】

 

Lục Ninh vệ sinh cá nhân xong, quần áo, bàn ăn, là những món cô thích.

 

Lúc điện thoại của cô reo lên, là lạ. Lục Ninh nghĩ máy, quả nhiên là giọng của hai Lục Nam Phong: “Ninh Ninh, tối qua mấy đứa điều tra thế nào ? Chúng thể gặp mặt chuyện ?”

 

Cô mang vẻ mặt châm chọc: “Các dựa chuyện với em?”

 

“Lấy mạng Tần Hương chuyện với em, như chứ?”

 

 

Loading...