Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 391:--: Cha cô có chết vạn lần cũng không đủ đền tội ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:11:20
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Ninh giật . Bạch liên hoa nhốt ? Được thả từ lúc nào? Cô thấy Tần Hương khắp tàn tạ, mặt còn vết thương, trông như ai đó đánh. Xem mấy ngày nay Tần Hương ở Lục gia quả thực yên , chỉ là năm cả tay.

 

Tần Hương hung hăng chằm chằm Lục Ninh, đôi mắt đỏ ngầu như ăn tươi nuốt sống . Ánh mắt Lục Ninh lạnh như băng: “Cha cô, tên g.i.ế.c đó, dù ngàn đao vạn quả thì cũng là đáng đời thôi.”

 

“Lục Ninh, đồ tiện nhân nhà cô, sẽ g.i.ế.c cô!” Tần Hương thấy cha rơi tay Lục Ninh thì vô cùng lo lắng. Cô lập tức xông về phía Lục Ninh, trong tay còn rút một con d.a.o gọt hoa quả!

 

Lục Nam Phong thấy liền vội vã xông tới: “Ninh Ninh, cẩn thận!” Lục Ninh còn kịp tay, hai kéo che chở, cổ tay cô kéo đến đau điếng.

 

Tần Hương đầu tiên lao hụt, thứ hai xông tới, là nhắm mặt Lục Ninh. Lần , Lục Đông Du trực tiếp dùng một tay nắm lấy con d.a.o gọt hoa quả, m.á.u tươi cứ thế nhỏ xuống mặt Lục Ninh. Cô con d.a.o ngay mắt, trái tim đang treo lơ lửng cuối cùng cũng yên vị. Vừa hai lao tới mà cô suýt chút nữa c.h.ế.t!

 

“Ninh Ninh, em… em chứ?” Lục Ninh gì, đẩy mạnh Lục Nam Phong : “Ai cho xông tới?”

 

“Anh cũng lo cho em thôi.”

 

Lục Vụ bên cạnh : “Lục Ninh, em còn lương tâm , hai cứu em đó.”

 

Lục Ninh đáp với giọng điệu châm chọc: “Cũng nhờ xông tới mà suýt chút nữa Tần Hương hủy dung !”

 

Với thủ hiện tại của cô, tránh Tần Hương căn bản vấn đề gì. Tần Hương thấy tay Lục Đông Du thương, lập tức buông d.a.o gọt hoa quả, hoảng loạn lùi mấy bước.

 

Lục Ninh trực tiếp tung một cú đá về phía Tần Hương, khiến cô bay . Tần Hương sấp đất, mãi dậy .

 

Lục Nam Phong thấy Lục Đông Du thương, vội vàng gọi bác sĩ gia đình đến cầm máu. Lục Ninh vết thương tay Lục Đông Du, đó thờ ơ rời tầm mắt .

 

Lục Vụ lập tức bắt đầu "buộc tội bằng đạo đức": “Lục Ninh, em xem cả vì em mà thương nặng như , chẳng lẽ em nên gì đó cho Lục gia ?”

 

“Đừng mấy lời đó nữa, nếu các xông tới, thì con ngốc Tần Hương thể đến gần ?”

 

Lục Ninh tiến lên nắm lấy tóc Tần Hương: “Nói , cha cô bàn bạc với cô thế nào để biển thủ tiền của cả, và định giúp cô trốn thoát ?” Nếu Tần Hương quyết định cùng cha bỏ trốn, thì chắc chắn bên đó sắp xếp thỏa.

 

Tần Hương hung hăng cô: “Cô bắt cha ? Vậy cô hỏi ông , hỏi gì?” Trừ khi Lục Ninh căn bản bắt cha cô .

 

Lục Ninh lạnh: “Đương nhiên là để xem lời các khớp !” Lục Ninh nhặt con d.a.o gọt hoa quả đất lên, huơ huơ mặt Tần Hương.

 

“C-cô gì?” Tần Hương cảm thấy lạnh buốt mặt, cô sợ đến mức mũi toát mồ hôi lạnh.

 

Lục Ninh thản nhiên : “Cô xem? Đương nhiên là chuyện mà cô đó.”

 

“Cô dám!”

 

Tần Hương lập tức sợ hãi, vội vàng Lục Vụ: “Anh năm, cứu em mà. Em hủy dung, là thích nhất khuôn mặt của em ?”

 

Lục Vụ Tần Hương, yêu hận. Dù đây cũng là phụ nữ thích bao nhiêu năm, hận Tần Hương tự sa ngã, nhưng cũng thấy Tần Hương coi là cọng rơm cứu mạng duy nhất.

 

Tần Hương thấy Lục Vụ do dự, vội lóc : “Anh năm, chuyện gì xảy cũng sẽ chăm sóc em cả đời mà, lẽ nào quên ? Em cầu xin đó!” Cô hủy dung mà.

 

Lục Vụ hưởng thụ ánh mắt Tần Hương như , lúc mới với Lục Ninh: “Thả .”

 

Mèo Dịch Truyện

Lục Ninh nhướn mày: “Anh lấy tư cách gì mà lệnh cho việc?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-391-cha-co-co-chet-van-lan-cung-khong-du-den-toi.html.]

 

Lục Vụ cảm thấy mất mặt, đành Tần Hương : “Vậy em cứ thành thật trả lời là .” Tần Hương vẫn cam tâm, Lục Vụ giúp đỡ.

 

Lục Nam Phong chịu nổi nữa, tới tát Tần Hương một cái: “Để cô , nếu thì thần tiên cũng cứu !”

 

“C-các , đó là phạm pháp!”

 

Lục Ninh lạnh lùng : “Chuyện cha cô năm xưa, còn chuyện cô biển thủ công quỹ, chuyện nào mà phạm pháp?” Tần Hương cuối cùng cũng sợ. Cô cúi đầu, trong lòng ngừng tính toán xem thế nào.

 

Lục Ninh mất kiên nhẫn: “Tần Hương, cô rốt cuộc ?”

 

“Cha bảo khi chuyển tiền , tìm cơ hội tìm ông , ông sẽ tìm cách giúp đổi phận, đó đến một nơi khác sống. Như các sẽ tìm .”

 

Lục Đông Du thấy câu , phản ứng gay gắt nhất. Tay mới băng bó xong, lạnh lùng chằm chằm Tần Hương: “Từ nhỏ đến lớn, từng với cô, tại cấu kết với cha cô chuyện ?”

 

Tần Hương rụt cổ , cô nức nở : “Bởi vì em thấy Lục Ninh tất cả thứ, còn em thì chẳng gì cả. Thêm đó, cha em cứ mãi đe dọa em, nếu em theo thì ông sẽ cho các sự tồn tại của ông , đến lúc đó em chỉ thể các đuổi khỏi Lục gia thôi!”

 

“Vậy thì em cũng nên với chúng chứ, dù chuyện năm xưa cũng liên quan đến em, sẽ trút giận lên em. em cứ giấu giếm, còn chuyện phản bội Lục gia, em nghĩ em sẽ kết cục !”

 

Tần Hương trực tiếp quỳ xuống đất: “Anh cả, em bây giờ thật sự .”

 

“Em , thì hết những gì em , tiền ?”

 

Lục Đông Du bây giờ quan tâm nhất là tiền. “Em thật sự mà, Lục Ninh bắt cha em ? Chắc là lấy tiền chứ?” Tần Hương thông minh chuyển hướng tầm của Lục Đông Du.

 

Quả nhiên Lục Đông Du liền Lục Ninh : “Tiền ?”

 

“Không .” Lục Ninh lạnh lùng đáp: “Số tiền đó khác chuyển , chứng tỏ cha của Tần Hương còn đồng bọn bên ngoài!”

 

Cô cố tình như . Bây giờ Lục gia đều cho rằng cha của Tần Hương đang trong tay cô! Tần Hương vội vàng đáp: “Em thật sự , cha bao giờ kể với em chuyện cũ, em hỏi ông , ông cũng cho em .”

 

“Cô đang dối!”

 

“Em thật sự .” Lục Ninh qua: “Cô dám thề ? Nếu cô dối, cô cả đời chỉ thể kẻ trắng tay!”

 

“Được , em thề nếu nãy dối thì cả đời em sẽ kẻ trắng tay, như ?” Tần Hương buồn bực, cô thật sự mà. Cô hỏi vài , cha cô cũng cho cô chuyện gì xảy .

 

Lục Ninh lúc chút thất vọng, bạch liên hoa gì cả? Dù đối với Tần Hương mà , lời thề độc kiểu nghèo mới là hiệu quả nhất.

 

Tần Hương thấy , lóc : “Vì cha em đang ở trong tay cô, hỏi ông .”

 

“Cái còn cần cô ?” Lục Ninh chút thiếu kiên nhẫn, hỏi gì, xem Tần Hương còn giá trị gì nữa .

 

Điện thoại của cô reo lên, là Quý Trì Khiêm gọi đến. Chắc là chuyện . Lục Ninh cầm điện thoại, vội vàng lên lầu.

 

Tần Hương Lục Ninh lên lầu xong, lúc mới thì thầm với Lục Đông Du: “Anh cả, cha em là tham sống sợ c.h.ế.t, chừng giao tiền .”

 

“Em Lục Ninh lấy tiền ?”

 

 

Loading...