Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 418:--: Lấy đâu ra mặt mũi mà giảng hòa với Mạc gia? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:11:56
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Ninh tức giận Lục Đông Du: “Anh dám về nhà đối mặt với di ảnh của bố những lời ?”

 

“Lục Ninh, cô đừng giả vờ thanh cao nữa.” Lục Đông Du kéo ghế xuống, cả trông vẻ sa sút: “Cô chỗ dựa, gì cũng dễ dàng, nhưng thì . Cô những năm qua mở công ty trải qua bao nhiêu khó khăn ?”

 

Lục Ninh yên tại chỗ: “Anh thể mở công ty, dựa tài sản bố để năm xưa, nửa đời của cũng đủ sống . Nói cho cùng, vẫn là vì dã tâm của chính , đừng đổ lên đầu bố .”

 

là vì điều tra rõ chân tướng vụ t.a.i n.ạ.n xe năm đó.”

 

bây giờ điều tra , nhận tiền của Mạc gia, bớt những lời giả dối đó .” Lục Ninh chằm chằm Lục Đông Du: “ tự đại, tự phụ, đồng thời giả dối và tiêu chuẩn kép. ngờ rằng trong chuyện sinh tử của bố , còn chút tự trọng nào.”

 

“Tự trọng đáng giá bao nhiêu tiền?” Ánh mắt Lục Đông Du lạnh nhạt: “Công ty Lục Thị bây giờ đang rơi khủng hoảng tài chính, cô bắt tài xế , nhưng chịu cho bất kỳ manh mối nào, cô nghĩ sẽ yên chờ c.h.ế.t ?”

 

“Vậy tin lời Mạc Thi Ý ? Mọi chuyện đều do tài xế tự ý , liên quan đến Mạc gia ?”

 

sẽ dễ dàng tin lời Mạc Thi Ý, nhưng cũng tự điều tra cho rõ ràng, cô giao tên tài xế đó đây.” Lục Đông Du đợi lâu như , thật sự thể đợi thêm nữa.

 

Công ty Lục Thị thể đợi lâu như , khẩn thiết tiền đó , cũng liệu thể lấy tiền .

 

Lục Ninh Lục Đông Du: “Số tiền đó đem đ.á.n.h bạc thua sạch , năm xưa tên tài xế đó chính vì nợ nần cờ b.ạ.c quá nhiều, nên mới Mạc phu nhân mua chuộc.”

 

“Lục Ninh, cô nghĩ sẽ tin lời một phía của cô ? Dù cô cũng mong công ty của gặp vấn đề mà!” Lục Đông Du tin xong, nghi ngờ Lục Ninh: “ đích hỏi tên tài xế đó!”

 

“Bây giờ tư cách đó.” Lục Ninh rời khỏi phòng riêng, nhưng các vệ sĩ mặc đồ đen chặn .

 

thoáng qua, lượng ít.

 

Một cô mà đ.á.n.h thắng nhiều như , vẫn khó khăn.

 

Lục Đông Du dậy: “Lục Ninh, bây giờ cô chỉ hai lựa chọn, một là cô tự đưa gặp tên tài xế đó, hai là trói cô đưa .”

 

Lục Ninh lạnh một tiếng: “Anh sai , dù trói , cũng gặp .”

 

“Lục Ninh! Cô đừng tưởng dựa việc là em gái thể ngang ngược như . Nếu là khác, cả trăm cách để đối phó với cô!” Lục Đông Du tức đến mức mắt đỏ hoe, bao giờ uy h.i.ế.p như thế ?

 

Đối phó với một phụ nữ còn chẳng dễ dàng ?

 

là Lục Ninh, thể dùng những thủ đoạn bẩn thỉu đó.

 

Lục Ninh yên tại chỗ, vẻ mặt lạnh nhạt: “Từ nhỏ đến lớn, những cách đối phó với chẳng là nhiều lắm ?”

 

Lục Đông Du tức đến mức tim đau âm ỉ: “Lục Ninh, hề nghĩ đến việc hòa giải với Mạc gia, chỉ là đàm phán thôi. Cô đừng trúng kế!”

 

d.a.o động , tiền đó!” Lục Ninh mù, thể .

 

Lục Đông Du tức giận bước tới siết lấy cổ Lục Ninh: “Đây là chuyện của , đến lượt cô quản!”

 

“Buông cô !” Một giọng lạnh lẽo vang lên, Lục Đông Du còn trông như thế nào, mặt giáng một cú đấm, đau đớn buông Lục Ninh .

 

Lục Ninh ngã một vòng tay rộng lớn ấm áp, cô ngẩng đầu lên liền thấy gương mặt tuấn quen thuộc, khiến cảm thấy an tâm một cách khó hiểu.

 

Quý Trì Khiêm đến.

 

Anh đưa tay ôm Lục Ninh lòng, Lục Đông Du với ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo, tựa như băng đao từ vùng cực lạnh giá.

 

Quý Trì Khiêm khẽ mở đôi môi mỏng lạnh lùng: “ lẽ nên cảnh cáo các từ sớm , đừng bao giờ động nữa!”

Mèo Dịch Truyện

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-418-lay-dau-ra-mat-mui-ma-giang-hoa-voi-mac-gia.html.]

Lục Đông Du kinh ngạc khi thấy Quý Trì Khiêm, ngay đó vẻ mặt trở nên phức tạp vô cùng.

 

Là một đàn ông, Lục Đông Du Quý Trì Khiêm với Lục Ninh.

 

Ai thể ngờ rằng thái tử gia lừng lẫy của nhà họ Quý, yêu em gái của .

 

Đáng tiếc, quan hệ của em gái với tệ.

 

Lục Đông Du lau vết m.á.u ở khóe miệng: “Lục Ninh là em gái ruột của , là cái thá gì?”

 

Đáp Lục Đông Du là một cú đấm, nhanh và mạnh.

 

Lục Đông Du đau đến mức vững, khom lưng ôm mũi, dường như đang chịu đựng nỗi đau cực lớn. Lục Ninh bên cạnh Quý Trì Khiêm, tận mắt thấy tay.

 

Động tác nhanh tàn nhẫn.

 

Quý Trì Khiêm tiến lên một bước, chằm chằm Lục Đông Du : “Lục Ninh là của , các dám động một cái thử xem? Tin sẽ khiến gia đình họ Lục các thể tồn tại ở Vân Kinh nữa!”

 

“Hề hề, đúng là thái tử gia nhà họ Quý lừng lẫy khác!” Lục Đông Du ôm mũi ngẩng đầu, m.á.u chảy : “Lục Ninh, cô thật sự tìm một chỗ dựa , cô thắng . c.h.ế.t tiệt nỗ lực bao nhiêu năm, cũng bằng một phụ nữ bám víu một đàn ông quyền thế hơn. Nếu là phụ nữ, lẽ điều tra rõ chân tướng vụ t.a.i n.ạ.n năm đó từ lâu .”

 

Lục Ninh giơ tay tát Lục Đông Du một cái!

 

Ánh mắt cô lạnh lùng: “Cái tát bố đ.á.n.h .”

 

“Chẳng lẽ sai ? Nếu Quý Trì Khiêm, thể điều tra rõ chuyện năm đó nhanh như ? Cô lấy gì mà đối đầu với Mạc gia?”

 

Quý Trì Khiêm kìm lên tiếng: “Lục Ninh dựa , cô ưu tú hơn các nghĩ nhiều.”

 

“Quý thiếu gia, những lời thì vô vị . Nếu luôn chống lưng cho Lục Ninh, cô thể tuyệt giao với gia đình ngay khi thi đại học ?”

 

“Lục Đông Du, thật vẫn luôn là các thể thiếu Lục Ninh, chứ căn bản thể thiếu các !” Quý Trì Khiêm tức giận với lời của Lục Đông Du.

 

Rõ ràng bây giờ chân tướng bày mắt, là cha của Tần Hương lên kế hoạch vụ t.a.i n.ạ.n năm đó, tất cả những chuyện đều liên quan đến Lục Ninh.

 

Người nhà họ Lục còn dám đối xử với Lục Ninh như ?

 

Lục Đông Du cúi đầu, cả gương mặt vẻ khó dò.

 

Lục Ninh dáng vẻ điên cuồng của Lục Đông Du, cô lên tiếng: “Anh gặp cha của Tần Hương đúng ?”

 

Ánh mắt Lục Đông Du dừng : “.”

 

Lục Ninh gật đầu: “Được, thì đưa gặp ông .”

 

Quý Trì Khiêm ngăn cản, nhưng sắp xếp bịt mắt Lục Đông Du, ít nhất thể để Lục Đông Du đang ở .

 

Trên xe, Lục Đông Du ở phía , mím môi mỏng gì.

 

Lục Ninh nghiêng đầu Quý Trì Khiêm một cái, tuy hỏi tại ở đây, nhưng vì Lục Đông Du cũng mặt, nên cô mở miệng.

 

Hơn nửa giờ , chiếc xe dừng .

 

Lục Đông Du đưa trong. Lục Ninh bước tới tháo bịt mắt : “Người đang giam ở tầng hầm.” Lục Đông Du ngẩng đầu cửa tầng hầm, thẳng trong, quả nhiên thấy đàn ông trói ghế.

 

Quả nhiên trông giống hệt như mô tả của Tần Hương, liếc mắt một cái là nhận . Lục Đông Du trực tiếp tiến lên bóp cổ tài xế: “Còn nhớ là ai ?”

 

 

Loading...