Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 437:-- Sao lại có người vô liêm sỉ đến vậy ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:12:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Ninh và Quý Trì Khiêm bám trụ nhà họ Trần rời . Quý Trì Khiêm mặt dày vô sỉ yêu cầu nhà họ Trần cung cấp hoa quả và đồ ăn. Nói thật, Lục Ninh thể nào bình tĩnh như Quý Trì Khiêm, nếu ở bên cạnh, Lục Ninh chắc chắn thể điềm nhiên như .
Mãi đến gần tối, Trần Ngữ cuối cùng cũng xuống lầu. Khoảnh khắc Lục Ninh thấy Trần Ngữ, vành mắt cô tức khắc đỏ hoe, liền chạy vội tới: “Cậu chứ?”
“Tớ .” Trần Ngữ lắc đầu, nhưng đôi mắt cô cũng kìm mà đỏ lên. Mặc dù cô vẫn luôn giả vờ bình tĩnh, nhưng khi thấy bạn nhất của , cô cuối cùng cũng kìm , những cảm xúc tiêu cực tức thì ập đến.
Lục Ninh ôm chầm lấy Trần Ngữ: “Không , tớ đưa .”
Trần Ngữ sững sờ, cô liếc Quý Trì Khiêm đang ghế sofa, nghĩ rằng Lục Ninh thể đến đây, phần lớn là vì Quý Trì Khiêm. Chỉ tiếc là, nhiều chuyện đều khó . Cô cuối cùng vẫn giữ những gì cha để cho .
lúc , Lục Đông Du từ bên cạnh bước tới: “Trần Ngữ, em bất cứ yêu cầu gì cứ với , cũng sẽ đối với em cả đời.”
Khi Trần Ngữ thấy Lục Đông Du, cô lập tức nép lưng Lục Ninh. Sắc mặt Trần Ngữ khó coi: “ cần, tránh .”
Uổng công đây cô còn nghĩ Lục Đông Du là một khá lịch thiệp, giống như những đối tượng xem mắt khác cô với ánh mắt dâm đãng, động chạm. Lục Đông Du tuy là đàn ông háo sắc thô tục, cũng hèn hạ như .
Lục Đông Du dịu giọng: “Anh bây giờ em tức giận, nhưng nhất định sẽ chịu trách nhiệm chăm sóc cho cuộc sống của em.”
Lục Ninh bước lên đẩy Lục Đông Du : “Ai cần chịu trách nhiệm chăm sóc cuộc sống? Trần Ngữ đứt tay đứt chân ?”
Lục Đông Du đẩy một cái, phòng lùi hai bước. Khi thấy Lục Ninh, còn giữ thái độ : “Chăm sóc cho chị dâu của em!”
Ngọn lửa giận kìm nén trong lòng Lục Ninh tức khắc bùng lên. Cô chỉ mũi Lục Đông Du mắng: “Anh mặt mũi nữa ? Người Trần Ngữ bao giờ thích , cũng cần tự đa tình cái gì mà chăm sóc cô cả đời. Anh như thế gọi là quấy rối tình dục, hiểu ?”
“Lục Ninh, em dùng cái giọng điệu gì mà chuyện với ? là trai em, cô là chị dâu em, mong em nhớ cho rõ.” Lục Đông Du thời gian để cãi với Lục Ninh.
Lục Ninh chắn Trần Ngữ, cho Lục Đông Du gần: “Anh tránh .”
Lục Đông Du cau mày: “ chuyện với chị dâu tương lai của em.”
Mèo Dịch Truyện
Quý Trì Khiêm thể chịu đựng thêm, bước tới chắn Lục Đông Du: “Không thấy các quý cô gì ? Người từ chối , cũng đồng ý ở bên , như thế gọi là quấy rối tình dục!”
Quý Trì Khiêm mặt, hai đàn ông đối diện , ai chịu nhượng bộ. Một trưởng thành, một trẻ tuổi. về khí thế, trẻ tuổi phần thắng thế hơn.
lúc , bác Trần bước : “Quý đại thiếu gia, bây giờ Trần Ngữ đồng ý đính hôn với Lục Đông Du , hơn nữa bản di chúc cũng hiệu lực. Về mặt pháp luật, Lục Đông Du bây giờ xác định quan hệ với Trần Ngữ nhà chúng .”
Tâm trạng bác Trần chút vui vẻ. Bà liếc Trần Ngữ: “Con đừng kén cá chọn canh nữa, những năm nay tìm cho con ít đàn ông lắm ? con coi trọng ai, Lục Đông Du giống như , cũng chê con tàn tật, con ơn mới .”
Bác Trần những năm nay gánh vác trách nhiệm tìm chồng sắp cưới cho Trần Ngữ. nếu tìm đàn ông quá tệ, sẽ trở thành trò trong giới, bác Trần yêu sĩ diện và nỡ từ bỏ tài sản mà Trần Ngữ thừa kế, chỉ thể kiên nhẫn tìm chồng sắp cưới cho Trần Ngữ.
Kết quả thì ? Trần Ngữ một chút cũng ơn, bây giờ cô gặp khó khăn, cũng chịu đồng ý giúp đỡ. Bác Trần lúc mới tức giận mà dùng thủ đoạn cực đoan, dù cũng là tiền của nhà họ Trần, Trần Ngữ sớm muộn gì cũng sẽ gả , những tiền đó nên lấy dùng sớm hơn.
Lục Ninh sang với vẻ mặt chế giễu: “Bác Trần, bác giám hộ, bác tư cách gì mà như ?”
“ đây là chuyện của nhà họ Trần chúng , đến lượt cô quản ?” Bác Trần Lục Ninh là thấy tức giận, nếu Quý Trì Khiêm chống lưng cho con bé , bà thế nào cũng dạy dỗ Lục Ninh một trận. Chỉ tiếc là, cũng chỉ thể nghĩ thôi, cách nào hành động.
Lục Đông Du Trần Ngữ: “Anh em cần thời gian để suy nghĩ rõ ràng, sẽ cho em thời gian, đến lúc đó em sẽ phát hiện mới là đàn ông phù hợp nhất với em.” Mặc dù dùng thủ đoạn khốn nạn để lấy tiền của Trần Ngữ, nhưng nhất định sẽ chịu trách nhiệm với Trần Ngữ. Câu là thật lòng.
Lục Ninh kéo tay Trần Ngữ: “Chúng thôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-437-sao-lai-co-nguoi-vo-liem-si-den-vay.html.]
Bác Trần còn ngăn cản, nhưng Quý Trì Khiêm bước tới bác Trần: “Chuyện phạm pháp, khuyên các nên ít thôi, kẻo ngày bắt tù đấy.”
Khóe miệng Quý Trì Khiêm treo một nụ , nhưng mang theo ý đe dọa.
Bác Trần: “...”
Lục Đông Du: “...”
Người đàn ông ý khác.
Quý Trì Khiêm , Lục Ninh mạnh mẽ dẫn Trần Ngữ ngoài. Kết quả Trần Ngữ thấy chiếc xe sang trọng đậu chặn ngay cổng lớn, để những vết hằn rõ bãi cỏ. Trần Ngữ chỉ cần liếc mắt một cái là chuyện gì xảy , trong lòng tức thì càng cảm động hơn. May mà bây giờ cô vẫn còn bạn bè.
Lục Ninh lên tiếng: “Lên xe chuyện.” Cô cùng Trần Ngữ ở hàng ghế , luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y Trần Ngữ: “Thật sự chứ? Nếu cần báo cảnh sát, bọn tớ sẽ cùng .” Cô lo lắng Lục Đông Du gì Trần Ngữ.
Trần Ngữ lắc đầu: “Tớ về trường, giúp tớ thuê một khách sạn .”
“Về nhà tớ.” Lục Ninh trực tiếp đưa quyết định.
Quý Trì Khiêm Lục Ninh xong, liền đầu về một hướng khác, nhà Lục Ninh ở . Nhanh chóng chiếc xe lái bãi đậu xe của khu chung cư. Quý Trì Khiêm xuống xe Lục Ninh: “Anh mua ít đồ ăn, hai cứ lên .” Anh các cô gái cần gian riêng để chuyện. Tiện thể mua bữa tối về ăn.
Lục Ninh gật đầu, trực tiếp dẫn Trần Ngữ lên lầu. Trần Ngữ suốt dọc đường đều buồn bã, khi xuống ghế sofa thì : “Bác gái cả của tớ để uy h.i.ế.p tớ, những khống chế tự do của tớ, còn lấy em trai tớ để uy h.i.ế.p chúng tớ nữa.”
“Tớ , nhưng họ thành công .” Trên mặt Lục Ninh nở một nụ , khiến Trần Ngữ chút mơ hồ: “Ý là ?”
Lục Ninh kể hết kế hoạch cho Trần Ngữ. Trần Ngữ xong thì kinh ngạc: “Bản tài liệu đó vấn đề ?”
“ , lúc đó họ vì sớm thoát khỏi tớ và Quý Trì Khiêm, nên phần lớn là xem xét kỹ lưỡng bản tài liệu mà dì ghẻ nhỏ của đưa . đợi đến khi họ phát hiện thì tự do .”
Trần Ngữ ngây một lúc lâu, đột nhiên lộ một nụ : “Thật , tớ mơ chứ?”
“Không.” Trần Ngữ vốn dĩ đang buồn bã, nhưng bây giờ giống như tàu lượn siêu tốc, tâm trạng đột nhiên phấn chấn trở .
Trần Ngữ suy nghĩ : “Vạn nhất phát hiện, dì Diệp bên đó sẽ gặp nguy hiểm.”
“Yên tâm, cô tối nay sẽ lặng lẽ đưa em trai .”
Trần Ngữ xong, vội vàng gọi điện cho dì Diệp. Đầu dây bên nhanh chóng kết nối, truyền đến giọng một phụ nữ: “Con đến trường ?”
“Con đang ở nhà bạn, dì bên đó chứ?”
“Không , bọn họ chắc là đang quá vui nên phát hiện vấn đề. dì mua vé máy bay tối nay để rời , kẻo vướng chân con.”
Trần Ngữ im lặng một lát: “Cảm ơn dì.”
Trước đây cô ấn tượng về phụ nữ xen gia đình . nhiều năm như , cô cũng ngờ dì Diệp giúp đến mức độ . Dù dì Diệp thể chấp nhận điều kiện mà bác Trần đưa , ép cô ký tên. Hơn nữa, dì Diệp trông giống Tần Hương, Trần Ngữ bản năng thích .
Trần Ngữ im lặng một lúc hỏi: “Tại dì giúp con?” Trong lòng cô vẫn cảm thấy kỳ lạ, nhưng thể rõ.