Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 44:--: Tự tay cắt đứt quan hệ với Lục gia ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:34:45
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Nịnh khẽ nhấc mí mắt, đôi mắt hạnh nhân nhuộm chút lạnh nhạt. Cô liếc những món đồ đất, đưa tay định đóng cửa .

 

Quản gia ngăn Lục Nịnh: "Đại tiểu thư, nếu cô ý kiến gì về thì cứ thẳng, nhưng cô Hương Hương chọc gì cô!"

 

Lục Nịnh khẩy một tiếng, lấy một cái bật lửa, ném thẳng qua. Lửa bén sách, nhanh bùng lên.

 

Quản gia sợ đến biến sắc: "Điên , điên , đại tiểu thư điên ! Người , mau dập lửa!"

 

Lục Nịnh lúc mới "ầm" một tiếng, đóng sập cửa !

 

Cô ngửi thấy mùi khét lẹt từ bên ngoài, bình tĩnh mở máy tính chơi game. cô thấy mấy tin nhắn riêng.

 

Lục Lưu gửi đến:

 

[Nếu em tham gia đội game của bọn , đãi ngộ tuyệt đối sẽ tệ, em còn yêu cầu nào khác, cứ thoải mái đề xuất, đều thể đáp ứng.]

 

[Đội Lục Thiên của bọn Lục gia hậu thuẫn, về tài chính và đãi ngộ em cần lo lắng, tư của còn một công ty điện ảnh, đến lúc đó thể lên kế hoạch cho các em, trực tiếp dấn giới giải trí cũng thành vấn đề.]

 

[Không em đang học , tham gia đội Lục Thiên đối với em đều thiệt. Em cần thời gian ở đội, sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống riêng tư của em. Em suy nghĩ một chút nhé!]

 

Lục Nịnh tin nhắn sáu gửi cho , đột nhiên thấy dở dở . Không ngờ giờ vẫn từ bỏ.

 

Cô trả lời: [Em sẽ suy nghĩ.]

 

Nếu sáu tài khoản phụ là của cô, sẽ biểu cảm gì. Lục Nịnh đột nhiên trở nên mong đợi.

 

thành một phó bản, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa dồn dập.

 

"Lục Nịnh, em đây cho !"

 

Lục Nịnh thấy giọng sáu, cô chậm rãi sắp xếp đồ đạc, thèm để ý đến bên ngoài.

 

"Rầm" một tiếng, cửa đẩy !

 

Lục Lưu tức giận đến méo mặt , thấy Lục Nịnh vẫn đang chơi game, lập tức càng tức hơn.

 

"Lục Nịnh, em xem em cái chuyện gì thế? Em ném đồ của Hương Hương ngoài, còn dùng bật lửa đốt, em quá đáng lắm !"

 

Lục Lưu ban đầu còn tin, nhưng thấy những món đồ cháy hỏng hành lang, thấy thể tin nổi. Lục Nịnh đột nhiên biến thành thế ?

 

Lục Nịnh thoát game, xoay ghế ngẩng đầu, ánh mắt hờ hững: "À, ?"

 

Cái giọng điệu , ngang ngược đến cùng cực.

 

Lục Lưu tức đến thái dương giật thình thịch: "Lục Nịnh, em giận bọn , cảm thấy mấy năm nay bọn thiên vị Tần Hương, đối xử tệ với em. em thể trút giận lên bọn , Hương Hương nợ em gì cả, hơn nữa bố cô còn cứu mạng em! Em đừng quên!"

 

"Anh sáu, đừng nữa, em sẽ dọn ngoài ở. Dù bây giờ em cũng đủ tuổi thành niên , tư cách dựa dẫm Lục gia nữa." Tần Hương ôm cuốn sách giáo khoa cháy rụi, hốc mắt đỏ hoe, vẻ mặt như chịu oan ức tày trời.

 

"Hương Hương, em đừng như , đợi hai về, để rõ bộ mặt thật của Lục Nịnh! Bây giờ thi cử xong , cần kiêng dè gì nữa."

 

"Anh sáu, nếu em thể khiến các hòa, khiến chị Nịnh Nịnh đồng ý tham gia đội, thi đấu chung kết thì em nguyện ý !"

 

Lục Lưu hừ lạnh một tiếng: "Lục Nịnh, em tưởng em là thể thiếu ? Anh cho em , đội cần em nữa."

 

Lục Nịnh nhướng mày, nãy sáu còn đang nhắn tin riêng cho cô tài khoản game mà. Con đúng là nhiều bộ mặt.

 

Lục Lưu với vẻ mặt đắc ý : "Anh tìm một xạ thủ tài năng, cô sẽ cân nhắc tham gia đội, nên em đừng tưởng thể dùng chuyện để khó dễ bọn !"

 

Tần Hương ngẩng đầu: "Anh sáu, thật sự tìm ?"

 

" , đó trả lời tin nhắn cách đây hơn một tiếng ."

 

Lục Nịnh đại khái hiểu, sáu đang là ai. cô chỉ là sẽ suy nghĩ, chứ đồng ý .

 

Cô ngẩng đầu, như : "Anh sáu tự tin đến là đối phương sẽ tham gia ?"

 

"Đương nhiên , dù đãi ngộ của đội Lục gia bọn từ đến nay đều , đó tham gia đối với cô chỉ lợi chứ hại. Chỉ cần tiền, đào ai mà đào ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-44-tu-tay-cat-dut-quan-he-voi-luc-gia.html.]

Lục Lưu cuối cùng cũng cảm thấy ngẩng cao đầu một phen mặt Lục Nịnh.

 

"Lục Nịnh, đây cho em cơ hội , là tự em trân trọng, chuyện thể trách ."

 

Khóe môi Lục Nịnh cong lên một nụ bất cần: "Chẳng gì đáng bận tâm."

 

"Lục Nịnh, bây giờ em nên xin Hương Hương!" Lục Lưu bây giờ cũng cần kiêng dè gì nữa, dù cũng còn đặt hy vọng Lục Nịnh nữa .

 

Lục Nịnh nhướng mày: "Phòng của em, sự cho phép của em mà ở, em quyền như ."

 

"Đó lý do , Hương Hương ở vài ngày thì chứ, mất miếng thịt nào ."

 

"Vậy sáu để Tần Hương tiếp tục ở đội tham gia chung kết, là vì cô quá tệ, sợ ảnh hưởng? Sao thể nhỏ mọn như , Tần Hương vì để tham gia thi đấu mà thành tích giảm sút nhiều đến thế, thể để cô dự chứ? Chúng là đội của gia đình mà, mặc dù Tần Hương chơi tệ, nhưng cô đủ cố gắng mà. Chung kết thua thì thua thôi, mất miếng thịt nào !"

 

Lời của Lục Nịnh nhanh và dồn dập, khiến Lục Lưu thốt nổi một lời.

 

Lục Nịnh mặt đầy châm biếm, , thế chịu nổi ?

 

Trước đây sáu dùng những lời như để đạo đức giả thao túng cô, lúc đó còn hùng hồn lắm mà.

 

Gậy ông đập lưng ông, thì nữa ?

 

Lục Lưu cuối cùng tức đến đỏ mặt tía tai: "Lục Nịnh, em bây giờ đúng là hết t.h.u.ố.c chữa ! Nếu em xin , sẽ xem như đứa em gái !"

 

Lục Nịnh bật : "Tốt thôi, em cũng đỡ phiền."

 

"Được , Lục Nịnh đây là em đấy nhé, em đừng mà hối hận!" Lục Lưu tức giận bỏ .

 

Tần Hương một tại chỗ, cô tủi Lục Nịnh: "Chị Nịnh Nịnh..."

 

"Cô cũng cút!"

 

Lục Nịnh "phạch" một tiếng đóng sập cửa, thèm để ý đến bên ngoài. Tần Hương sắp tức c.h.ế.t , Lục Nịnh dám như , phụ nữ điên ?

 

Lục Nịnh chủ động yêu cầu đoạn tuyệt quan hệ, điều cũng giúp cô đỡ phiền phức.

 

Sau khi đóng cửa. Lục Nịnh máy tính, đăng nhập game, quả nhiên thấy lời mời mà Lục Lưu gửi tới. Thậm chí cả hợp đồng ký kết cũng gửi qua.

 

Gấp gáp ? Lục Nịnh nhớ bộ dạng kiêu ngạo nãy của Lục Lưu, cô trực tiếp trả lời: [ xem hợp đồng .]

 

Lục Lưu: [Không em cứ xem , điều kiện gì cứ đề xuất, chúng thể thương lượng.]

 

Lục Nịnh thấy giọng điệu khách sáo như của sáu, cảm thấy chút buồn . Dù kiếp cô ở đội liều mạng luyện tập thi đấu, sáu đối với cô bao giờ thái độ như .

 

Quả nhiên con đúng là chẳng gì!

 

Sáng hôm , Lục Nịnh ngủ dậy một cách tự nhiên.

 

Khi cô xuống lầu ăn trưa, hai về. Lục Lưu lập tức chạy qua mách: "Anh hai, Lục Nịnh quá đáng lắm, thật đấy!"

 

Lục Nam Phong lén Lục Nịnh, nhưng cô vẫn thờ ơ. Anh chút lơ đễnh mở miệng: "Là của , nên đồng ý cho Hương Hương ở phòng của Nịnh Nịnh, em giận là đúng ."

 

Lục Lưu kinh ngạc: "Anh hai, thể như , Hương Hương chẳng qua chỉ ở nhờ hai ngày thôi, gì to tát ? Hơn nữa bố Hương Hương còn cứu mạng em !"

 

Lục Nam Phong những lời quen thuộc và đầy tổn thương , cảm giác như chính đ.â.m . Lúc rơi khó xử, nếu thiên vị Lục Nịnh, Tần Hương chắc chắn sẽ tổn thương. Lục Nam Phong nhất thời cũng .

 

Tần Hương chủ động mở miệng: "Anh hai, em suy nghĩ lâu vẫn quyết định dọn ngoài."

 

Mèo Dịch Truyện

Lục Lưu lập tức ngăn cản: "Hương Hương, em gì ngốc nghếch , rõ ràng là Lục Nịnh đang kiếm chuyện, liên quan gì đến em cả!"

 

Quản gia cũng theo: "Nhị thiếu gia, khuyên cô Hương Hương , cô thể dọn ngoài , dù gì sai !"

 

Lục Nam Phong nửa ngày thốt một chữ nào.

 

Lục Nịnh đến đau nhức óc, cô liền hất đổ bàn ăn, thức ăn văng tung tóe hết lên Tần Hương và Lục Lưu.

 

Cả nhà hàng im lặng như tờ.

 

 

Loading...