Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 470:--: Vậy anh đang đùa giỡn tình cảm của tôi sao? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:14:47
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Ninh thấy giọng , trong mắt lộ một vẻ mặt mỉa mai. Cô mở miệng, giọng vẫn còn mang vẻ châm biếm và khàn khàn. Cô : “Anh lừa dối lâu như , thấy vui lắm ?”
Quý Trì Khiêm cúi gằm mắt, dám mắt cô, cổ họng khẽ động: “Anh hề ý định lừa dối em.”
“ vẫn thế đúng ?” Lục Ninh ngẩng đầu, ánh mắt lạnh nhạt: “Anh ở chiếc xe của nhà họ Mạc đúng ?”
“Phải.”
“Tại ngay từ đầu cho ?” Lục Ninh chỉ cảm thấy coi như kẻ ngốc mà đùa giỡn, dù thì chuyện năm xưa, lúc đầu cô chỉ bàn bạc với Quý Trì Khiêm, chỉ là chuyện gì xảy . từ đầu đến cuối đều .
Quý Trì Khiêm mím môi mỏng: “Anh chột dám .”
Chột ?
Lục Ninh tự giễu một tiếng, quả nhiên là . Cô hỏi những gì hỏi, Quý Trì Khiêm: “Vậy hỏi một câu cuối cùng: Nhà họ Quý tham gia chuyện ?”
“Có tham gia, nhưng .”
Sau khi câu trả lời , Lục Ninh khó nhọc nhắm mắt , chỉ lồng n.g.ự.c ngừng phập phồng, biểu lộ cảm xúc của cô lúc .
Một lúc lâu , cô mới mở miệng: “Vậy ngày đó đến trường y tá trường là vì ?”
“ .”
“Tiếp cận , là xem chuyện năm xưa ?”
Quý Trì Khiêm mím môi: “Là xem em sống thế nào, bù đắp cho em.”
Lục Ninh chỉ thấy châm biếm, quả nhiên là bù đắp cho cô. Cho nên việc Quý Trì Khiêm với cô chỉ là sự đồng cảm và hối mà thôi. Anh bao nhiêu phần thích cô chứ?
Lục Ninh đầu sang bên cạnh: “ hỏi xong , .”
Quý Trì Khiêm luyến tiếc cô: “Đợi chuyện nhà họ Mạc tạm lắng xuống, chúng chuyện tiếp.”
“Không gì để nữa cả, giữa chúng , cứ coi như tất cả từng xảy .” Lục Ninh thấy nữa.
Khi Quý Trì Khiêm thấy câu , gần như vững. Mặc dù sớm dự liệu rằng, đến ngày Lục Ninh chuyện, mối quan hệ giữa họ sẽ chấm dứt. đợi đến khi ngày thực sự đến, cảm thấy đau đớn sống.
Quý Trì Khiêm tại chỗ, khó khăn : “Anh đồng ý.” Anh chia tay.
Lục Ninh cầm lấy chiếc gối ném qua: “Anh cút !”
Lưng Quý Trì Khiêm gối trúng một cái, cúi nhặt chiếc gối lên: “Đợi em truyền dịch xong sẽ .”
“Cút ngay bây giờ, thì truyền nữa.” Lục Ninh tức giận đến mức mặt đỏ bừng, mắt cũng đỏ hoe.
Anh dựa mà đồng ý chia tay?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-470-vay-anh-dang-dua-gion-tinh-cam-cua-toi-sao.html.]
Từ đến nay luôn là cô theo đuổi , chủ động thích . mới phát hiện đây chỉ là suy nghĩ một phía của cô. Nếu Quý Trì Khiêm cảm thấy hối với cô, kiếp cô sẽ bao giờ bất kỳ mối liên hệ nào với Quý Trì Khiêm. Anh thể đối xử với cô như . Tình cảm giữa họ, ngay từ đầu điều kiện.
Quý Trì Khiêm : “Anh đợi ở ngoài.”
Nói xong rời khỏi phòng ngủ chính. Lục Ninh bóng lưng rời , khuôn mặt nhỏ nhắn sụp xuống ngay lập tức, nghiến răng c.h.ử.i một câu: Đồ khốn, đồ khốn nạn! Thật đúng là hổ.
Mèo Dịch Truyện
Quý Trì Khiêm dựa tường ngoài cửa, thấy tiếng cô mắng trong phòng ngủ, môi mỏng khẽ nhếch. Vẫn còn sức mắng , chứng tỏ tinh thần cũng tệ đến .
Cổ họng Quý Trì Khiêm cảm giác ngứa ngáy, cố nén bếp, tự rót một cốc nước lạnh uống, lúc mới kìm cơn ho.
Anh một ghế sofa, chiếc gối ôm bên cạnh mà ngẩn , đây là quà tặng từ một hoạt động của Lạc Viên khi hai họ ăn ở đó đây. Quý Trì Khiêm chọc chọc mặt gối ôm hình búp bê, cảm giác mềm mại trong lòng bàn tay, giống hệt khuôn mặt cô.
Anh dài ghế sofa, nhiệt độ mặt cũng khác thường. Anh thỉnh thoảng tỉnh dậy xem giờ, sợ bỏ lỡ thời gian truyền dịch của Lục Ninh. So với sự dày vò tối qua, thời gian bây giờ dễ chịu hơn nhiều.
Lục Ninh một giường, bên tai cô hề thấy bất kỳ động tĩnh nào của Quý Trì Khiêm, rốt cuộc . Cô chỉ cảm thấy khó chịu đến mức sắp thở nổi. Anh thừa nhận ngày cố ý tiếp cận cô, mang theo tâm trạng hối bù đắp mà đối với cô. Lục Ninh đầu óc cuồng vì sốt, thực cô hỏi rốt cuộc thích cô bao nhiêu phần. Cô cũng hỏi , là cô nương tay với dì Quý ? khi đối mặt với Quý Trì Khiêm, trong lòng cô tràn đầy tủi và phẫn nộ. như thì ích gì chứ?
Lục Ninh trần nhà, chỉ thấy đầu óc trống rỗng. Cô nghĩ mãi ngủ .
Một lúc lâu , Quý Trì Khiêm lê từng bước chậm chạp , thấy vẫn còn một chút thuốc, liền ở bên cô rời . Anh xuống, mấy đưa tay chạm mặt cô, cuối cùng đều rụt về. Đợi đến khi hết giờ, Quý Trì Khiêm giúp cô rút kim truyền dịch , dùng bông gòn ấn vết kim.
Lúc , Lục Ninh tỉnh dậy. Cô theo bản năng rụt tay , nhưng vết kim rỉ một giọt máu. Quý Trì Khiêm giữ chặt cổ tay cô: “Đừng động đậy.”
Lục Ninh vết kim cổ tay, nhớ đầu tiên họ gặp mặt, cũng là ở phòng y tế của trường. Lúc đó, cô mới trùng sinh trở , đang sốt cao. Lục Ninh bỗng nhớ , kiếp Quý Trì Khiêm cũng từng xuất hiện ?
Cô ngẩng đầu đàn ông mặt, kiếp đàn ông cũng đến phòng y tế của trường, nhưng cô và bất kỳ mối liên hệ nào. Bởi vì kiếp cô chỉ một lòng thể hiện mặt các , để ý đến những xung quanh. Kết quả là kiếp cô kết cục t.h.ả.m thương như , Quý Trì Khiêm xuất hiện ?
Lục Ninh nghĩ đến cô gặp trong trò chơi kiếp , tên tài khoản game y hệt Quý Trì Khiêm, và còn dạy cô cách chơi game. Nếu Quý Trì Khiêm vẫn luôn tiếp cận cô, bù đắp cho cô, thì tất cả chuyện đều thể giải thích . Kiếp Quý Trì Khiêm cũng xuất hiện, khi cô đuổi khỏi nhà, còn đưa cho cô một khoản tiền. Anh lúc đó khuyên cô rời khỏi nhà họ Lục, tự sống cuộc đời của . Lục Ninh , cuối cùng cả nhốt bệnh viện tâm thần. Kiếp , cô thật sự là tự tự chịu mà.
Quý Trì Khiêm đối diện với ánh mắt của cô, chút tự nhiên: “Em như gì?” Anh vốn để tâm đến ánh mắt của khác. cô thì khác.
Lục Ninh thu hồi ánh mắt: “Nếu cứ ở nhà họ Lục, vẫn như đây mà cống hiến cho nhà họ Lục, sẽ gì?”
Quý Trì Khiêm cau mày: “Anh sẽ thử nhắc nhở em.”
“ lúc đó với quen, nhắc nhở ?”
Quý Trì Khiêm do dự một chút: “Sẽ nghĩ cách.”
“Ví dụ như bạn mạng với để nhắc nhở ?” Lục Ninh nghĩ đến cách dùng kiếp , chẳng là cùng cô lập đội chơi game, khi quen thì khuyên cô đừng ngốc nghếch cống hiến cho nhà họ Lục ?
Quý Trì Khiêm suy nghĩ một chút về khả năng , đó gật đầu: “Có lẽ .”
Sau khi câu trả lời , trong lòng Lục Ninh lập tức câu trả lời. Hóa xuất hiện kiếp thật sự là .
Lục Ninh mu bàn tay : “Không chảy m.á.u nữa, bây giờ cũng đỡ nhiều , .”
Quý Trì Khiêm mu bàn tay cô động đậy. Anh cuối cùng cũng chịu ngẩng đầu cô, để lộ một vẻ mặt thê lương.