Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 502:-- Cô ấy có nên tin Lục Tây Thành không? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:17:09
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Ninh lời Lục Đông Du , tay cô siết chặt dụng cụ ăn uống. Cô nghĩ kỹ nên thế nào, cũng nghĩ kỹ nên . bây giờ lời Lục Đông Du thẳng , thì chút khó xử. Lục Ninh theo bản năng về phía Lục Nam Phong, ngờ miệng nhanh như , thẳng với Lục Đông Du . Lục Nam Phong vội vàng cẩn thận giải thích: “Ninh Ninh, chỉ mới nhắc với Đại ca một câu thôi, ngờ bây giờ mất .” Lục Ninh nhếch khóe môi, vẫn giống như đây.
Mèo Dịch Truyện
Tần Hương nhận khí vẻ , cô vội vàng mở lời: “Chị Ninh Ninh, chị rốt cuộc yêu cầu gì với Tam ca thế ạ? Chị cứ thẳng , Tam ca đối xử với chị như , chắc chắn sẽ từ chối .” Lục Tây Thành ngẩng đầu lướt mắt Tần Hương, ánh mắt lạnh như băng. Tần Hương ánh mắt dọa sợ, lập tức im miệng nữa. Lục Tây Thành lúc mới Lục Ninh, giọng điệu ôn hòa: “Ăn cơm , bất kể Tiểu chuyện gì, đều sẽ đồng ý.” Lục Bắc bên cạnh hưng phấn : “Lục Ninh, em tin Tam ca, lợi hại đấy.” Lục Lưu cũng gật đầu theo: “ , chuyện gì Tam ca .” Lục Tây Thành lắc đầu: “Đừng như , chuyện của ba cũng che mắt, cũng may nhờ Tiểu lanh lợi. Nếu thì tất cả chúng đều c.h.ế.t nhắm mắt .” Giọng điệu của vẫn điềm nhiên, nhưng Tần Hương vô cớ cảm thấy một luồng hàn ý. Tần Hương bây giờ mới nhận tại Tam ca đủ thiện với cô, hóa là vì chuyện của cha cô, nhưng chuyện năm đó cũng do cô , tại trút giận lên cô chứ? Lục Nam Phong ở bên cạnh cố gắng dịu khí: “Ăn cơm, ăn cơm.” Lục Đông Du hừ lạnh một tiếng, luôn cảm thấy thái độ hiện giờ của Lục Ninh khiến lạnh lòng.
Sau khi bữa cơm kết thúc, Lục Ninh thẳng nhà vệ sinh. Sau khi cô từ nhà vệ sinh bước , vặn gặp Lục Đông Du, xem rõ ràng là đang đợi cô. Lục Đông Du thẳng: “Lục Ninh, em còn gây sự với gia đình đến bao giờ? Cho dù mấy em chúng lúc đầu ngu xuẩn Tần Hương lừa gạt, đối xử với em . Em ý kiến gì với chúng thì thôi, nhưng Tam ca gì em đúng ?” Lục Ninh bên cạnh rửa tay, bề ngoài thì Lục Tây Thành hiện tại quả thật gì cô. Có lẽ vì cô sớm vạch trần âm mưu của cha Tần Hương, thái độ của đối với Tần Hương cũng đổi, chuyện thận kiếp thể cũng sẽ xảy . cô vẫn thể vượt qua rào cản trong lòng . Lục Ninh gì, cô cũng trả lời câu hỏi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-502-co-ay-co-nen-tin-luc-tay-thanh-khong.html.]
Lục Đông Du vẻ buông tha: “Lục Ninh, Tam ca của em trở về, với tầm ảnh hưởng của , nhà họ Lục sẽ chuyện gì . Nên em đừng đắc tội với khác ? Tam ca nợ em gì cả.” Lục Ninh liếc Lục Đông Du: “Những chuyện cũng liên quan đến .” “Sao liên quan chứ? Em rõ cho .” Lục Đông Du tiến lên chặn đường Lục Ninh: “Em rốt cuộc thế nào, mới thể đồng ý điều kiện ?” Lục Ninh cau mày: “Tránh .” Lúc Lục Tây Thành bước đến: “Đại ca, đừng hung dữ với em gái như .” “Anh hung dữ với em , nhưng nếu Lục Ninh chịu lời như , cũng sẽ hung dữ như .” Lục Đông Du thấy Lục Tây Thành thì thái độ lên ít. Lục Tây Thành Lục Ninh, giọng : “Ăn cơm xong dạo ở hậu hoa viên nhé.” Lục Ninh dây dưa với Lục Đông Du ở đây, liền bỏ . Lục Đông Du còn gì đó, nhưng Lục Tây Thành ngăn : “Đại ca, em gái đối xử với em thế nào cũng . Dù trong mắt em , thể cho rằng chúng đều như , dù nếu lúc em bận rộn như , lẽ thể ngăn cản các .” Lục Đông Du chuyện cũ, chút chột : “Dù thì tính khí Lục Ninh bây giờ trở nên bướng lì, em chuẩn tâm lý .” “Em , em ngoài chuyện với Tiểu .” Lục Tây Thành theo bước chân Lục Ninh ngoài.
Lá cây trong vườn bên ngoài rụng hết, hoa cũng còn mấy đóa. Lục Ninh ngoài hóng gió lạnh, lập tức bình tĩnh hơn nhiều. “Mặc ít như ngoài, lạnh ?” Tiếng Lục Tây Thành vang lên bên tai Lục Ninh, vai cô nặng trĩu, một chiếc áo khoác khoác lên vai cô. Lục Ninh đầu, theo bản năng từ chối: “ lạnh.” “Có một kiểu lạnh, là trai em thấy em lạnh.” Tay Lục Tây Thành đặt vai cô, ánh mắt vô cùng ôn hòa. Lục Ninh thể đối mặt với Lục Tây Thành như , cô kháng cự lùi vài bước, cởi áo khoác của xuống. Lục Tây Thành bất đắc dĩ: “Tiểu , em vẫn còn hận ?” Đồng tử Lục Ninh co , lời là ý gì? Theo quy luật phát triển của kiếp , giữa cô và Tam ca quả thật vẫn mâu thuẫn gì, chuyện bàn mổ cũng xảy . Trong mắt Lục Ninh lộ vẻ thăm dò: “Anh những lời , hiểu lắm.” Lục Tây Thành khổ: “Dù những năm nay vẫn luôn bận rộn, cũng quan tâm em, dẫn đến việc em sống khổ sở như . Nếu thể quan tâm em nhiều hơn một chút, thì để Đại ca và thiên vị Tần Hương như .” Lục Ninh câu , cô cụp mắt xuống, thì là thế. Đáng tiếc, nếu Tam ca trở về sớm hơn, cũng chỉ sẽ giống như quỹ đạo kiếp . Cô theo bản năng sờ sờ eo , thì nơi đó lẽ sẽ thêm một vết sẹo, mất một bộ phận. Cô bóng cây đen kịt ở đằng xa, thản nhiên trả lời: “Cho dù trở về sớm hơn, cũng đổi gì .” “Có thể đổi .” Giọng Lục Tây Thành đột nhiên trở nên chút vội vàng: “Nếu thể trở về sớm hơn, nhất định thể ngăn cản tất cả những chuyện , sẽ để Tần Hương tính kế hại em, cũng sẽ để Đại ca và thiên vị ngược đãi em. Em cũng sẽ đoạn tuyệt quan hệ với gia đình, xa lạ đến mức độ .” Lục Ninh bóng đất, lộ một nụ tự giễu. “Tiểu , em tin lời ? Sau thể chứng minh cho em thấy mà.” Lục Ninh ngẩng đầu: “Không cần thiết , cũng thấy cái gọi là chứng minh đó.” Ánh mắt Lục Tây Thành lập tức tối ít: “ , bây giờ dù em cũng vạch trần tất cả, chứng minh những em chúng ngu xuẩn đến mức nào.” Lục Ninh đưa áo khoác qua: “Không cần những điều , nghĩ chúng vẫn nên giữ cách, như cho tất cả .” Lục Tây Thành liếc áo khoác, cuối cùng vẫn khó khăn đưa tay đón lấy. Anh khổ: “Là trở về quá muộn , nếu thể trở về sớm hơn, em như thế ?” Ánh mắt Lục Ninh lóe lên, nghĩ đến chuyện đưa lên bàn mổ kiếp . Cô cảm thấy khả năng sẽ xảy . Cô thể đến ngày hôm nay, dựa chính , sự hối hận và bù đắp của các trai nhà họ Lục. Lục Ninh lạnh lùng mở lời: “Nếu thì ? Anh nghĩ trải qua những chuyện tổn thương , còn thể vui vẻ hòa thuận nhà với các ?” Cô rời . Lục Tây Thành đuổi theo: “Được , là Tam ca sai, nhắc đến những chuyện khiến em vui nữa. Làm quả thật nên về phía , nên về phía .” Lục Ninh về phía chiếc xe địa hình của . Lục Tây Thành theo: “Tiểu , em cần giúp em gì ? Dù thời gian trở về cũng nhiều, em sớm, sẽ tiện sắp xếp.” Tay Lục Ninh đặt cửa xe, chìm do dự. Cô nên ? Hay cách khác, cô thể tin tưởng Lục Tây Thành ?