Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 523:--: Tôi thực ra đã nhớ lại mọi chuyện về vụ tai nạn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:17:30
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Ninh vô thức hất tay , né tránh : “Anh đừng động tay động chân, như là giở trò lưu manh đấy.”
Quý Trì Khiêm luyến tiếc rụt tay về: “Đi thôi.”
Những ngón tay từ từ khép , đầu ngón tay vẫn còn lưu xúc cảm từ làn da mặt cô.
Nửa đêm, Lục Ninh cùng Quý Trì Khiêm tới khách sạn.
Bên Tô Cảnh Bạch kết quả, đúng hơn là cùng con trai của lão Vương tổng khai thác .
Hiện tại, điều Mạc Thi Ý sợ nhất chính là sự trả thù của lão Vương tổng.
Sau khi Lục Ninh và Quý Trì Khiêm bước phòng suite, đương nhiên họ thấy con trai của lão Vương tổng. Quả nhiên hổ là cha con, chẳng gì.
Cố Tử Phong Quý Trì Khiêm: “Đã khai thác tung tích , phái tìm.”
Quý Trì Khiêm gật đầu.
Lục Ninh cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ là cô thấy Tiểu Vương tổng với vẻ mặt nịnh nọt tới mặt Quý Trì Khiêm: “Tổng Giám đốc Quý, hẳn là giúp việc chứ?”
Quý Trì Khiêm gật đầu: “Chuyện sẽ ghi nhớ, cũng mong cơ hội hợp tác với Tiểu Vương tổng.”
Anh lão Vương tổng, chỉ Tiểu Vương tổng, điều cho thấy chỉ công nhận Tiểu Vương tổng.
Tiểu Vương tổng thấy câu , lập tức hài lòng: “Có lời của Tổng Giám đốc Quý, yên tâm . xin phép .”
Dù thì việc cần cũng xong, nếu thể tìm nguồn thận một cách thuận lợi, bên Quý Trì Khiêm sẽ nợ một ân tình lớn.
Tiểu Vương tổng vui vẻ, điều còn cảm ơn phụ nữ ngu ngốc Mạc Thi Ý tự dâng tới một cơ hội như .
Cánh cửa phòng đóng .
Lục Ninh lên tiếng: “Mạc Thi Ý ?”
“Vẫn còn ở bên trong, tay chân trói . Có thể thấy cô sợ nhà họ Vương, chẳng cần dùng thủ đoạn gì, Mạc Thi Ý khai hết .”
Giọng điệu của Cố Tử Phong chút phức tạp, trông như thôi.
Lục Ninh lên tiếng: “Còn xảy chuyện gì nữa ?”
Tô Cảnh Bạch thong thả : “Người phụ nữ đó thậm chí còn ý đồ quyến rũ Tiểu Vương tổng để thoát . Nếu chúng ở đây, phụ nữ đó thành công , dù thì Tiểu Vương tổng cũng là một tên háo sắc.”
Lục Ninh xong thì trầm mặc một lát.
Cô bước căn phòng bên trong phòng suite, quả nhiên thấy Mạc Thi Ý đang trói giường.
Người phụ nữ đó mái tóc dài đen nhánh xõa chiếc giường trắng lớn, mặc một chiếc váy gợi cảm, phác họa đường cong cơ thể quyến rũ.
Không thể , Mạc Thi Ý trông , vì mới nhiều kẻ l.i.ế.m ch.ó theo đuổi như .
Mạc Thi Ý thấy tiếng bước chân, cô lên tiếng: “Tiểu Vương tổng, hết những gì cần … là cô?”
Khi Mạc Thi Ý thấy Lục Ninh, sắc mặt cô lập tức đổi.
Lục Ninh bên giường: “Nhìn thấy , cô hẳn là tất cả chuyện là thế nào .”
Đầu óc Mạc Thi Ý bỗng nhiên hiểu , ngay đó cô nghiến răng: “Các cấu kết lừa ? Quý Trì Khiêm , ở ? gặp !”
“Anh ở ngay bên ngoài, nhưng sẽ gặp cô.”
“Lục Ninh, cô hồ ly tinh , cô gì với ? Sao cô cứ âm hồn bất tán thế hả.”
Mạc Thi Ý nghĩ đến cảnh hiện tại của , hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t Lục Ninh.
Mèo Dịch Truyện
nhanh Mạc Thi Ý với vẻ mặt đắc ý: “Lục Ninh, thật vẫn còn để ý tới , nếu đồng ý tới khách sạn tìm chứ?”
Lục Ninh ánh mắt bình tĩnh: “Khi cô gọi điện cho , bật loa ngoài, những lời cô , tất cả chúng đều thấy.”
Lục Ninh xong, thấy biểu cảm mặt Mạc Thi Ý cứng đờ, ngay đó trở nên dữ tợn: “Anh dám để cô ?”
Lục Ninh lên tiếng: “Không chỉ , còn mấy nữa ở đây.”
Mạc Thi Ý vùng vẫy dậy, nhưng tay chân đều trói chặt.
“Lục Ninh, bây giờ cô đắc ý đúng ? Là thua !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-523-toi-thuc-ra-da-nho-lai-moi-chuyen-ve-vu-tai-nan.html.]
“ đắc ý, chỉ là đồng cảm với việc cô tự cam đọa lạc mà thôi. Huống hồ, giữa cô và từ đầu chuyện thắng thua, cũng từng thích cô.”
Lục Ninh xoay rời khỏi phòng.
Quý Trì Khiêm bên ngoài, nhàn nhạt lên tiếng: “Đi thôi, chẳng gì để với loại .”
“Quý Trì Khiêm, đây, em chuyện với .”
Mạc Thi Ý thấy giọng của Quý Trì Khiêm, cô điên cuồng gào lớn, nhưng chỉ thấy bóng mặt đất rời , căn phòng nhanh chóng trở yên tĩnh.
Mạc Thi Ý cả tuyệt vọng giường, đời cô tiêu đời .
Tại cuộc đời cô trở nên như thế chứ?
Không qua bao lâu, trong phòng bước .
Mạc Thi Ý với vẻ mặt mong đợi: “A Khiêm là ? Em ngay sẽ mà.”
“Là em.”
Mạc San San xuất hiện ở đây, cô tiến lên tháo trói cho Mạc Thi Ý: “Chị, tại chị vẫn cứ cố chấp chịu hiểu chứ? Mẹ đưa , nhà họ Mạc cũng sắp phá sản , chị đừng cố gỡ tội cho nữa, vô ích thôi.”
Sau khi tay chân Mạc Thi Ý tự do, cô trực tiếp tát Mạc San San một cái: “Mày tư cách gì mà tao? Nếu mày vô dụng thì tao đến nỗi sa sút đến mức ?”
Mạc San San chút suy sụp: “Chị, em em vô dụng. chị thông minh như , nhiều chuyện như , thành công gì ? Bây giờ danh tiếng của chị tệ hại như , chị lên mạng xem những bình luận đó ?”
“Mày đừng nữa.”
Mạc Thi Ý chút suy sụp, thời gian cô thậm chí còn dám mở mạng, sợ thấy những lời mắng c.h.ử.i .
Mạc San San mắt đỏ hoe: “Chị, chị đừng những chuyện nữa. Lỗi lầm gây , bây giờ cách nào cứu vãn , cần thiết tự hủy hoại bản .”
“Mẹ đây đối với mày bao, bây giờ mày chịu cứu . Mày cái đồ vô dụng, bình thường chỉ tiêu tiền trong nhà, bây giờ một chút việc cũng giúp . Mày ngăn cản tao, thực cũng là bảo cuộc sống của mày đúng ?”
Mạc Thi Ý chỉ thẳng mũi Mạc San San mà mắng, trút hết cảm xúc tồi tệ lên em gái.
Mạc San San tức đến chịu nổi, hậm hực dậy : “Được, quan tâm chị nữa.”
Mạc San San xoay bỏ .
Mạc Thi Ý một giường, cứ như c.h.ế.t, cô hiểu, tại cuộc đời bỗng nhiên trở thành thế .
Thật cam lòng mà.
——
Lục Ninh và Quý Trì Khiêm cùng rời khách sạn.
Tô Cảnh Bạch gì đó thì trực tiếp Cố Tử Phong kéo .
Quý Trì Khiêm cô: “Anh đưa em về căn hộ.”
Giờ , Lục Ninh chắc chắn thể về trường, chỉ thể về căn hộ.
Lục Ninh lúc đến là cùng Quý Trì Khiêm, xe của cô vẫn còn đỗ ở bệnh viện.
Cô cũng từ chối, lên xe.
Chỉ là là Quý Trì Khiêm đích lái xe.
Trên đường, lên tiếng: “Thật một thời gian, ngại xe, thậm chí là dám lái xe.”
Lục Ninh thấy lời , nghiêng đầu : “Sau vụ t.a.i n.ạ.n năm đó, hề nghi ngờ nhà họ Mạc ?”
Quý Trì Khiêm mím môi: “Lúc đó chỉ cảm thấy bất ngờ, khó chấp nhận. Nói sợ em chê , từ nhỏ sống thuận buồm xuôi gió, từng coi trọng bất cứ điều gì, nhưng kể từ khi tận mắt chứng kiến vụ tai nạn, mới phát hiện hề lợi hại đến thế.”
Khi câu , chút ngẩn ngơ: “Bất kể là ai, những tai nạn, sinh lão bệnh tử, cũng như bình thường, bất kỳ sự khác biệt nào.”
Lục Ninh xong, cảnh đêm bên ngoài: “ lúc đó cứu em, còn mạo hiểm cứu bố em.”
“Thật khi thấy tài xế trở , do dự nên , dù cũng ngửi thấy mùi xăng nồng, xe thể nổ bất cứ lúc nào.”
Lục Ninh thấy lời , đương nhiên cũng nhớ cảnh tượng lúc đó.
Trong đầu cô bỗng nhiên lóe lên một hình ảnh, cô lên tiếng: “Em thấy trong bụi cỏ bên cạnh còn trốn.”