Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 583:--: Tai nạn xe hơi năm xưa tái hiện ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:20:22
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Ninh Quý Trì Khiêm, mục tiêu cuối cùng hiện tại chính là công ty PZ. Công ty lừa đảo lớn nhất kiếp .
Quý Trì Khiêm gật đầu: “Đã điều tra một chút manh mối , Tổng giám đốc Jack là ông chủ, phía còn khác.”
Mèo Dịch Truyện
“Em cũng đoán , một tập đoàn lừa đảo lớn như thế, chắc chắn là do cả một đội ngũ vận hành.”
Không chỉ một thể .
Lục Ninh dậy: “Vậy chúng thôi.”
Người đàn ông cúi đầu cô: “Cơ thể em chịu nổi ?”
Lục Ninh đỏ mặt: “Chuyện quan trọng như , sớm hơn?”
“Sáng nay em chủ động ôm như thế, còn những lời đó, nhịn ?”
Quý Trì Khiêm cúi đầu hôn cô, nhưng cô đầu chạy mất.
Lục Ninh khựng khi , hít một sâu đỏ mặt phòng tắm.
Quý Trì Khiêm lúc mới gọi cho Cố Tử Phong: “Chúng sẽ đến muộn một chút, cứ thảo luận .”
“Được thôi.”
Quý Trì Khiêm cúp điện thoại, dậy đến bên cửa sổ, thấy thế giới bên ngoài tuyết lớn bao phủ. Anh cũng là đầu tiên cảm thấy phong cảnh ngày tuyết lớn đến .
Lục Ninh cùng Quý Trì Khiêm ngoài, thẳng đến địa điểm hẹn.
Lục Ninh lườm Quý Trì Khiêm một cái: “Lát nữa họ chắc chắn sẽ chuyện gì xảy .”
“Em yên tâm, họ sẽ EQ thấp đến mức đó .”
Quý Trì Khiêm nắm tay Lục Ninh, nhưng cô tránh .
Lục Ninh càng nghĩ càng thấy hổ, tiện lắm. Cô đầu cảnh tuyết ngoài cửa sổ, những chiếc xe bên đường đều chạy khá chậm, lẽ là lo lắng đường trơn trượt.
Khi xe ngang qua đèn giao thông, bỗng nhiên một chiếc xe tải nhỏ trượt bánh, lao thẳng về phía xe của họ.
Lục Ninh thấy chiếc xe tải nhỏ đó, thứ xung quanh dường như ngừng .
Lại là t.a.i n.ạ.n xe ư?
ngay giây tiếp theo, tài xế đạp mạnh chân ga, xe của họ phóng lên phía một đoạn, vặn tránh chiếc xe tải nhỏ.
xe của họ vẫn va chạm đuôi xe khác.
Bên tai Lục Ninh vang lên tiếng va chạm dữ dội, cùng tiếng phanh xe liên hồi. Cô vẫn còn hoảng sợ Quý Trì Khiêm: “Chúng suýt chút nữa thì tông .”
Cảnh tượng , giống hệt với cảnh cha cô gặp chuyện trong ký ức.
Quý Trì Khiêm ôm lấy Lục Ninh: “Không , chắc là do trời tuyết lớn đường trơn trượt thôi.”
Lục Ninh gật đầu, cô bên ngoài, phát hiện chiếc xe tải nhỏ lật nghiêng mặt đất, dường như còn vết m.á.u tươi.
“Đừng .”
Quý Trì Khiêm che mắt cô , khẽ : “Chúng xuống xe , t.a.i n.ạ.n cứ để tài xế lo liệu là .”
Lục Ninh gật đầu, cô dọa sợ, giờ đầu óc trống rỗng, thể suy nghĩ nữa.
Cửa xe mở , gió lạnh cắt da từ bên ngoài thổi tới. Lục Ninh nhịn hắt một cái, nhưng may mắn Quý Trì Khiêm ở bên cạnh cô.
Hai bên vệ đường, Lục Ninh thấy vụ t.a.i n.ạ.n xe liên đang tắc nghẽn cầu, cô cảm thấy một trận sợ hãi tột độ.
“Cứu ! Mau cứu con !”
Lục Ninh thấy tiếng cầu cứu, theo hướng qua, một phụ nữ trong xe đang thò tay cầu cứu, nhưng những xung quanh đều gặp tai nạn, ai nấy đều đang bận rộn.
Cô và Quý Trì Khiêm lập tức chạy tới.
Khi Lục Ninh thấy gương mặt phụ nữ trong xe, cô sững sờ một chút, hóa là Diệp Anh, kế của Trần Ngữ, lúc đang đầy m.á.u cô.
Khi cô đến gần, Diệp Anh đẩy một bé : “Cứu con .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-583-tai-nan-xe-hoi-nam-xua-tai-hien.html.]
Lục Ninh thấy một bé khá lớn, cũng thương.
Quý Trì Khiêm tới: “Em lùi xa , để .”
Anh cởi áo khoác quấn tay, gạt bớt mảnh kính vỡ, kê lên cửa sổ xe biến dạng: “Đưa tay đây.”
Cậu bé với vẻ mặt kinh hoàng, nhanh chóng đưa tay .
Quý Trì Khiêm dùng sức kéo bé ngoài.
Lục Ninh ở bên cạnh chứng kiến cảnh , trong đầu cô chợt nhớ đến vụ t.a.i n.ạ.n xe hồi nhỏ, Quý Trì Khiêm cũng cứu cô như thế . Chỉ là lúc đó, dùng tay bẻ kính, lấy áo quần quấn tay.
Ngay giây tiếp theo, Quý Trì Khiêm cô: “Em đưa đứa bé xa một chút.”
Lục Ninh đỡ bé khá lớn , ngửi thấy một mùi hắc nồng, sắc mặt cô lập tức đổi.
Đây là mùi xăng?
Lục Ninh sợ đến sắc mặt tái mét, chằm chằm chiếc xe đang lật nghiêng mặt đất, lẽ nào xe sắp nổ tung?
Cô bóng lưng Quý Trì Khiêm bước tới, trái tim lập tức treo lên. Cô lớn tiếng gọi: “Quý Trì Khiêm, !”
Sẽ chuyện đấy!
Quý Trì Khiêm hề đầu, trong đầu Lục Ninh chẳng nghĩ gì cả, chỉ đuổi theo hướng .
“Chị ơi đừng .”
Cậu bé khá lớn kéo tay Lục Ninh, mặt vẫn còn vẻ sợ hãi: “Chúng tìm bình chữa cháy.”
Lục Ninh cản trong giây lát, khi cô ngẩng đầu lên nữa, cô thấy Quý Trì Khiêm cùng vài khác đang nâng chiếc xe lên. Tim cô như nhảy khỏi lồng ngực.
Cô bé: “Em đây đừng cử động.”
Lục Ninh đầu tìm tài xế của Quý Trì Khiêm, xe sang trang bình chữa cháy .
May mắn , thật sự .
Lục Ninh cầm bình chữa cháy chạy đến tìm Quý Trì Khiêm, chiếc xe lật nâng lên, Diệp Anh bên trong chật vật bò , nhưng tài xế thương nặng và ngất .
Lục Ninh tới Quý Trì Khiêm: “Đây là bình chữa cháy.”
Cô thấy Quý Trì Khiêm mùi xăng, quần áo cũng .
Quý Trì Khiêm nhận lấy bình chữa cháy: “Không bảo em đợi bên ngoài từ xa ? Lần sẽ nổ .”
Mắt Lục Ninh đỏ: “Anh thần tiên mà chuyện, xe sẽ nổ? Năm đó bố em cũng vì t.a.i n.ạ.n như thế mà qua đời.”
Tai nạn, vĩnh viễn là yếu tố thể kiểm soát. Dù là ai, cũng thể chống phận.
Quý Trì Khiêm lau nước mắt ở khóe mắt cô, nhưng phát hiện tay quá bẩn, đành bất lực dùng mu bàn tay chạm nhẹ mặt cô. Anh khẽ dỗ dành: “Anh , sẽ cẩn thận.”
“Tay thương kìa.”
Lục Ninh nhận thấy tay m.á.u tươi, rõ ràng là kính cứa , cô cẩn thận kéo tay : “Vết thương của cần đến bệnh viện.”
Quý Trì Khiêm nhạt một tiếng: “Ừm, .”
Không ai ngờ, đường gặp t.a.i n.ạ.n xe .
“Cô Lục, Quý, cảm ơn hai cứu chúng .”
Diệp Anh đầy máu, tập tễnh tới, bé khá lớn đỡ cánh tay Diệp Anh. Lục Ninh cũng ngờ sẽ gặp cô ở đây.
Cô nghĩ đến cảnh Diệp Anh liều mạng cứu con , chút cảm động. Cô cũng ngờ chiếc xe tải nhỏ mà họ tránh tông trúng xe của Diệp Anh.
Cô đối diện với gương mặt giống Tần Tương đến lạ, thật sự thể nảy sinh cảm xúc nào khác. Cô mở miệng : “Không gì , hai cũng thương khá nặng, mau đến bệnh viện .”
Lục Ninh xong liền kéo tay Quý Trì Khiêm: “Chúng cũng mau đến bệnh viện để rửa vết thương tay .”
Quý Trì Khiêm cũng phản kháng, ngoan ngoãn theo. đầu Diệp Anh và bé một cái, trong mắt xẹt qua một tia suy nghĩ.
Liệu sự trùng hợp đến ư?