Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 62:--: Cô ấy tuyệt đối không thể về lại nhà họ Lục ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:35:03
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Những lời , thứ hai!” Lục Nam Phong bình thường ôn hòa, nhưng dáng vẻ khi tức giận vẫn chút đáng sợ. Lục Nam Phong nghiến răng Lục Lưu: “Chẳng lẽ em quên hôm nay đến đây để gì ?” Lục Lưu lúc mới bình tĩnh , đến bữa tiệc là tìm cơ hội giảng hòa với Lục Nịnh. cuối cùng thành thế ?
Mèo Dịch Truyện
Tần Hương tình hình , cô cẩn thận với Lục Lưu: “Sáu ca, chúng thôi, chân em đau.” Lục Lưu lúc mới cam lòng đưa Tần Hương rời , cũng chẳng thèm xin . Lục Nịnh màn kịch , chỉ cảm thấy thật hoang đường. Ngoài , cô chẳng cảm giác gì khác. Trò cũ rích của Tần Hương, cùng phản ứng y hệt của Sáu, đều khiến cô cảm thấy chán ghét và mệt mỏi.
Lục Nam Phong nuốt xuống nỗi khó chịu trong lòng, cẩn thận Lục Nịnh: “Anh Sáu xin em, , trở nên như , cũng ngờ.” Khi Sáu đường hoàng yêu cầu Lục Nịnh xin , Lục Nam Phong trong lòng càng thêm hổ thẹn. Giọng Lục Nịnh lạnh nhạt: “Em chấp nhận lời xin của .”
“Nịnh Nịnh, em giận là , cũng tức giận. em thật sự thể ký hợp đồng với Đấu Hà , ngành phức tạp, hai em chịu thiệt.” Lục Nam Phong đầy mong đợi cô: “Anh hai em vẫn luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện, là đây quá bỏ bê em. sẽ thế nữa, chỉ cần em ký hợp đồng với Thanh Quả Live, tất cả tài nguyên đều thể dành cho em.” “Em đồng ý ký hợp đồng với Đấu Hà .” Lục Nịnh đáp một cách nhẹ nhàng.
Sắc mặt Lục Nam Phong cứng đờ, ngờ Lục Nịnh hành động nhanh đến . Anh chút thể tin nổi: “Chuyện lớn như mà em tự quyết định, chẳng lẽ nghĩ đến việc bàn bạc với nhà ?” “Chuyện của em, em tự quyết định.” Lục Nịnh rời , nhiều với hai. Lục Nam Phong bóng lưng cô, cảm giác khó chịu và bất lực trong lòng xuất hiện. Lục Nịnh bây giờ đổi nhiều, còn dựa dẫm hai như nữa, cũng còn quấn quýt quanh nữa .
Sự cố nhỏ ở bữa tiệc nhanh chóng bỏ qua. Lục Nịnh, với tư cách là streamer game tạo mười hai cú đ.á.n.h liên , hoan nghênh tại buổi tiệc. Cuối cùng, quản lý của công ty Đấu Hà Live tự cầm hợp đồng đến mặt Lục Nịnh: “Cô Lục, chọn ngày bằng gặp ngày, hôm nay ký hợp đồng luôn nhé.” Lục Nịnh gật đầu: “Được.” Lục Nam Phong lặng lẽ tất cả những điều ở bên cạnh, ngẩng đầu uống cạn ly rượu vang đỏ trong tay, trong lòng buồn bực đến mức khó thở.
Lục Nịnh sân khấu, dáng vẻ tự tin và xuất sắc. Lục Nam Phong lúc mới nhận em gái , từ lúc nào trưởng thành , và còn là cô em gái nhỏ bé dựa dẫm gia đình nữa. Sau bữa tiệc, Lục Nịnh quen thêm nhiều . Cô cùng Tưởng Lộ rời khỏi bữa tiệc. Tưởng Lộ vô cùng phấn khích: “Hôm nay đúng là hả hê quá mất, bộ dạng Tần Hương tự rước lấy hậu quả, tớ mơ cũng sẽ tỉnh giấc.” Lục Nịnh khẽ: “Lâu như , thủ đoạn của Tần Hương vẫn chẳng đổi chút nào.” cô sẽ yên chờ hãm hại.
“Cô Lục, để đưa hai cô về nhé.” Huấn luyện viên Triệu Cao của đội Tuyển Bóng tới, chủ động và nhiệt tình. Khi Lục Nịnh định từ chối thì Lục Nam Phong bước tới: “Không cần phiền khác , sẽ đưa em gái về nhà.” Triệu Cao nhướng mày: “Anh chắc chắn em gái cùng chứ?” “Cô mãi là em gái , huấn luyện viên Triệu đừng ý đồ gì.” Lục Nam Phong hề Lục Nịnh dính líu gì đến đội Tuyển Bóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-62-co-ay-tuyet-doi-khong-the-ve-lai-nha-ho-luc.html.]
Lục Nịnh lùi một bước, giữ cách với Lục Nam Phong: “Em tự , cần các đưa về.” “Nịnh Nịnh, chuyện chuyện với em.” Lục Nịnh sắc mặt bình tĩnh: “Em thấy gì đáng để cả.” “Nịnh Nịnh, em giận, hôm nay hành động của Sáu cũng quá đáng. Anh sẽ em trút giận , chẳng lẽ em thật sự vì chuyện của Sáu mà xa lánh cả nhà chúng ?”
Lục Nịnh chỉ thấy buồn . Cả nhà đều thích về phía Tần Hương ? Cô lạnh nhạt : “Đối với em, chẳng gì khác biệt.” Lục Nịnh đến bên đường chuẩn gọi taxi thì thấy một chiếc xe quen thuộc chạy tới, dừng mặt cô. Lục Nịnh là ai đến . Cửa kính hạ xuống, Quý Trì Khiêm về phía cô: “Lên xe.”
Lục Nịnh mở cửa ghế phụ lái bước , đóng cửa , Lục Nam Phong tới: “Nịnh Nịnh, hôm nay em khá mệt , hôm khác tìm thời gian ngoài chuyện ?” Lục Nịnh mím môi: “Để xem .” Quý Trì Khiêm đạp ga một cái, lái xe thẳng. Lục Nam Phong sững tại chỗ trong bộ dạng t.h.ả.m hại, huấn luyện viên của đội Tuyển Bóng: “Huấn luyện viên Triệu, Nịnh Nịnh thể ký hợp đồng với đội của , nhất nên từ bỏ ý định .”
“Gia đình Lục các quyền lực như , sợ cạnh tranh? từng thấy ai thiên vị đến mức , đúng là sống lâu mới thấy.” Triệu Cao về hướng Lục Nịnh rời . Nếu lầm thì lái xe là ư? Hèn chi Lục Nịnh thể tạo mười hai cú đ.á.n.h liên ! vị đó xuất hiện ở đây, hơn nữa còn đích đến đón một cô gái, đủ dấu hiệu đều cho thấy hề đơn giản chút nào.
Lục Nịnh xe, cô lén đàn ông bên cạnh: “Sao đến đây?” “Tiện đường thôi.” Bàn tay thon dài của Quý Trì Khiêm đặt vô lăng, thần sắc chút tự nhiên: “Hôm nay ở bữa tiệc chơi vui ?” “Khá vui.” Lục Nịnh nghĩ đến bộ dạng Sáu và bạch liên hoa công kích, tâm trạng lên nhiều. Quý Trì Khiêm nghiêng đầu cô một cái, chuyện gì xảy ở bữa tiệc, nên mới đến đón cô rời . Cứ nghĩ cô sẽ ảnh hưởng, ngờ cô mạnh mẽ hơn tưởng nhiều.
Điện thoại Lục Nịnh reo lên một tiếng, cô nhận tin nhắn từ hai. Cô cũng chẳng thèm xem nội dung là gì, chẳng qua cũng chỉ là những lời lẽ đạo đức giả mà thôi. Bọn họ chán, cô thì phát chán . Lục Nịnh đặt điện thoại xuống: “Chúng ăn đồ nướng nhé.” “Ừm, em ?” “Sau cổng trường em một quán đồ nướng khá ngon, đây em lén lút ăn, nào cũng như ăn trộm , ăn xong còn lo mùi bám quần áo.” Quý Trì Khiêm hỏi tiếp: “Sao ăn lén lút?”
“Vì hai cho em ăn mấy thứ đồ ăn vặt , ăn cho sức khỏe...” Lục Nịnh đến đây thì tiếp nữa. Quý Trì Khiêm nhận thấy sự đổi cảm xúc của cô: “Quyết định rời khỏi Lục gia, em sẽ hối hận chứ?” “Không hối hận.” Lục Nịnh cụp mắt: “Thường ngày trong những chuyện nhỏ nhặt, họ đối xử với em quả thật tệ, nhưng mỗi khi gặp chuyện quan trọng, ví dụ như chọn trường kỳ thi đại học, hoặc những việc khác. Một khi liên quan đến Tần Hương, họ đều bắt em thỏa hiệp nhượng bộ.” Cái kiểu bụng chỉ ở những chuyện nhỏ nhặt như , cô thèm. Cũng vì những thứ đó mà đạo đức trói buộc.
Quý Trì Khiêm khẽ nhếch môi mỏng, xem lo lắng vô ích . Xe dừng ở cổng trường học. Quý Trì Khiêm nhíu mày qua môi trường vệ sinh xung quanh, nhưng vẫn chậm rãi xuống. Lục Nịnh gọi nhiều món cô thích ăn: “Lâu lắm ăn món , thêm hai lon bia nữa nhé.” Ông chủ Quý Trì Khiêm một cái, với Lục Nịnh: “Bạn trai cô ăn gì?” Lục Nịnh ngẩn , bạn trai?