Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 691:--: Các người căn bản không biết trước đây tôi đã trải qua những gì ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:22:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Ninh thể tin nổi Lục Tây Thành: “Anh tiền đó giấu ở , sớm hơn?”

 

“Vì sẽ xảy biến cố như , em cũng nhiều chuyện đổi . cũng chắc nhiều chuyện xảy .”

 

Lục Ninh xong câu , cô vô thức liếc Quý Trì Khiêm, trong lòng chút lo lắng.

 

thì bây giờ cô vẫn cho Quý Trì Khiêm bí mật mà cô đang che giấu.

 

những lời Lục Tây Thành , ai thấy cũng sẽ nghi ngờ ?

 

Mèo Dịch Truyện

Lục Ninh nghĩ nhiều, cô Lục Tây Thành: “Vậy tiền đó giấu ở ?”

 

“Diệp Anh một đứa con trai tên Tiểu Kiệt, các em tìm nó thì sẽ manh mối. Diệp Anh là tham lam vô độ, bày một cục diện lớn như , thể chia sẻ thành quả với thuộc hạ của ? Cô sớm lên kế hoạch chuyển phần lớn tiền .”

 

Lục Ninh cuối cùng cũng hiểu tại kiếp Diệp Anh nghề cũ, hợp tác đảo để lừa đảo về y tế.

 

Hóa là vì cô mâu thuẫn với thuộc hạ nên tự gây dựng từ đầu.

 

Lục Tây Thành Lục Ninh : “Tối mai sẽ rời khỏi đây, đến lúc đó tranh thủ về ăn một bữa cơm thì quá đáng chứ?”

 

Lục Ninh gật đầu: “Lúc đó sẽ về đúng giờ.”

 

Lục Tây Thành gật đầu, xoay bỏ , cũng hỏi bất kỳ câu hỏi nào về Quý Trì Khiêm.

 

Lục Ninh bóng lưng Lục Tây Thành : “Anh cứ thế mà ? Vậy là cơ thể của thật sự vấn đề gì nữa ?”

 

Lục Tây Thành trả lời câu hỏi .

 

Thế nhưng Lục Ninh cảm thấy Lục Tây Thành gì, lẽ là một chuyện .

 

Điều đó nghĩa là vấn đề gì nữa.

 

Lục Ninh đầu Quý Trì Khiêm : “Vậy sớm khỏe đó, Quý Mạc một gánh vác công ty sắp kiệt sức , thời gian thấy về nhà ăn cơm nào.”

 

Thời gian , đều đang bận rộn với công việc của .

 

Quý Trì Khiêm thì thản nhiên : “Đây vốn là việc nên . Rèn luyện lâu như , cũng đến lúc tự gánh vác việc .”

 

Quý Trì Khiêm Lục Ninh: “Đợi xuất viện , chúng nghỉ dưỡng ở biển , chuyện truy tìm tiền cứ giao cho cảnh sát xử lý, chúng chỉ thể đến thế thôi.”

 

Lục Ninh do dự một chút: “ thể tận mắt thấy Diệp Anh trừng phạt thì vẫn thể nuốt trôi cục tức .”

 

“Cô bắt sẽ trả giá xứng đáng. Trên đời chuyện chúng đều thể một cách hảo.”

 

Lục Ninh Quý Trì Khiêm, nhưng cô cho chuyện trọng sinh, nhưng câu cứ nghẹn thốt .

 

Cô cũng tại dám .

 

Quý Trì Khiêm nắm lấy tay Lục Ninh, giọng điệu bình tĩnh: “Đừng tự ép bản quá. Nhiều chuyện, dù em trải qua bao nhiêu chăng nữa, em cũng thể kiểm soát kết quả và diễn biến của nó.”

 

Lục Ninh cụp mắt xuống, trầm mặc : “Em .”

 

“Ngày mai em đến Lục gia ăn bữa cơm cuối cùng , đừng Lục gia nữa, cũng đừng dây dưa gì với họ.”

 

Quý Trì Khiêm thật sự thấy Lục Ninh còn qua với nhà họ Lục nữa.

 

Anh rõ hơn ai hết những nhà họ Lục đối xử với Lục Ninh như thế nào đây.

 

Lục Ninh chút do dự.

 

Quý Trì Khiêm tiếp tục : “Về việc điều trị cho , nghiên cứu bên cũng tiến triển , đến lúc đó cũng cần lúc nào cũng dựa Lục Tây Thành.”

 

Lục Ninh : “Vậy thì quá.”

 

Quý Trì Khiêm ôm lấy Lục Ninh : “Từ bây giờ trở em cần gánh vác quá khứ của nữa, em chỉ cần về tương lai của thôi, tương lai của em sẽ do bảo vệ.”

 

Lục Ninh tựa lồng n.g.ự.c đàn ông, bên tai truyền đến tiếng tim đập mạnh mẽ của .

 

Cô ngẩng đầu đàn ông mặt, khóe môi khẽ cong lên: “Được thôi, đừng nuốt lời đó.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-691-cac-nguoi-can-ban-khong-biet-truoc-day-toi-da-trai-qua-nhung-gi.html.]

Thật cô lẽ sớm nên nghĩ tới.

 

Người thông minh như Quý Trì Khiêm, về giấc mơ đó, còn nhiều chuyện xảy đến , thể nào đoán .

 

luôn khéo léo hóa giải những lo lắng của cô.

 

Anh luôn thể thấu sự lo âu và bất an của cô một cách chính xác.

 

Lục Ninh Quý Trì Khiêm: “Em là em thích ?”

 

Rất thích, thích .

 

Quý Trì Khiêm cúi đầu hôn Lục Ninh, động tác vô cùng dịu dàng.

 

Khóe mắt Lục Ninh thấy những chiếc lá xanh ngoài cửa sổ, mùa xuân thật sự đến .

 

Buổi tối, bên Trần Ngữ tin tức.

 

Tiểu Kiệt quả nhiên tung tích tiền đó.

 

Trần Ngữ gọi điện thoại : “, chuyện Diệp Anh ăn chặn nội bộ mà chúng tung tin đó, bắt đầu tìm Tiểu Kiệt . Tình hình của nó bây giờ khá nguy hiểm, Tần Dương sắp xếp đưa nó nước ngoài, nhưng khi gặp Diệp Anh một .”

 

“Vậy là sẽ đưa Tiểu Kiệt đến bệnh viện đúng ?”

 

.”

 

“Vậy lát nữa cũng sẽ đến, đông đông sức hơn.”

 

Lục Ninh cúp điện thoại, đàn ông giường bệnh: “ xong việc sẽ về ngay, nghỉ ngơi thật , đợi xuất viện chúng sẽ nghỉ dưỡng ở biển.”

 

Quý Trì Khiêm Lục Ninh, cuối cùng gật đầu: “Chú ý an .”

 

Lục Ninh trực tiếp đến bệnh viện nơi Diệp Anh đang ở, đúng lúc gặp Trần Ngữ ở cổng.

 

Lục Ninh thấy Tiểu Kiệt, bé tuổi thiếu niên đó trông vẻ tệ.

 

Lục Ninh Tiểu Kiệt: “Cháu, cháu nghĩ kỹ ?”

 

Tiểu Kiệt cúi đầu: “Nếu trả hết tiền thì sẽ ai vì chuyện mà gặp chuyện may nữa ?”

 

Lục Ninh thở dài: “ , thể bù đắp , cháu và cháu giống .”

 

Tiểu Kiệt nở một nụ : “ cháu sẽ vui.”

 

Trần Ngữ vỗ vai Tiểu Kiệt: “ chuyện sai trái mà bà , cháu thể sai theo nữa.”

 

Cả nhóm trực tiếp lên phòng bệnh lầu.

 

Khi Tiểu Kiệt xuất hiện, vẻ mặt của Diệp Anh đổi: “Con trai con chứ? Bọn họ hại con ?”

 

Tiểu Kiệt Diệp Anh : “Mẹ, tự thú , đừng sai lầm mãi nữa.”

 

Khi Diệp Anh thấy câu , cô vô cùng kinh ngạc: “Con con đang bậy bạ gì ? Mẹ nhiều chuyện như rốt cuộc là vì ai? Những năm qua con thể hưởng điều kiện như , tất cả đều là nhờ .”

 

Tiểu Kiệt: “ con dùng tiền mà lừa đảo .”

 

Khoảnh khắc , Diệp Anh chỉ cảm thấy vô cùng nực .

 

Tiểu Kiệt: “Từ đến giờ con vẫn luôn ghét bỏ ? Chẳng lẽ con chỉ vì khác vài câu mà con về phía họ ?”

 

Đương nhiên, “ khác” mà Diệp Anh đến chính là Trần Ngữ.

 

Trần Ngữ thấy lên tiếng: “Bà đừng ở đây mà bóng gió nữa, Tiểu Kiệt bà nuôi dưỡng lệch lạc, cho nên nó thể chấp nhận những việc bà . Nếu bà nó đồng lõa với bà, thì bà nên nuôi dạy nó chính trực đến .”

 

Lục Ninh: “Nói cho cùng, thật bà cũng cảm thấy thể giống bà, nên bà mới dạy con như . Bà nó sống ánh mặt trời, sống một cách quang minh chính đại, chứ như bà.”

 

“Câm miệng, các hiểu gì chứ?”

 

Diệp Anh điên cuồng Lục Ninh và Trần Ngữ: “Các căn bản đây trải qua những gì!”

 

 

Loading...