Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 714:--: Bây giờ cô ấy rốt cuộc đang ở đâu ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:23:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Ninh ngoài qua ô cửa sổ nhỏ cánh cửa, thấy một cấu trúc bên ngoài. Trông giống hệt một tòa kiến trúc kiểu lâu đài cổ. Bọn bắt cóc, Diệp Anh, năng lực lớn đến ? Không đúng, bây giờ Diệp Anh, Mạc Thi Ý và Tần Tương đều bắt mà. Lẽ nào là Diệp Anh? Ông chủ của khu nghỉ dưỡng đó? Phải , chỉ suy đoán là hợp lý nhất. ông chủ khu nghỉ dưỡng chắc hẳn chỉ mong cô c.h.ế.t cho ? Cái đãi ngộ thật sự quá .

 

Lục Ninh thức ăn bày mặt, ăn ăn đây? Thôi , cứ ăn . Giờ rơi tay đối phương, ăn no lấy sức mà chạy? Lục Ninh cũng màu, cầm thức ăn lên từ tốn bắt đầu ăn, nhưng ăn bao nhiêu thì cảm thấy nuốt nổi nữa. Cô sờ bụng , ăn ít thế mà no ?

 

Sau khi ăn xong, Lục Ninh đặt khay thức ăn lên bàn nhỏ, nhanh đến dọn dẹp, thậm chí còn mang đến cho cô trái cây và điểm tâm. Và đều là những món cô thích ăn. Cảm giác kỳ lạ trong lòng Lục Ninh ngày càng mãnh liệt. Cô đến cửa, đưa đồ ăn : “ ăn xong , khi nào mới gặp ông chủ của các ?” Đối phương vẻ ngạc nhiên, trả lời: “Sẽ sớm thôi, đợi ông chủ thời gian tự nhiên sẽ đến gặp cô.” Đối phương xong liền rời . Lục Ninh bóng lưng đó rời , cô một cảm giác khó tả.

 

Lục Ninh trái cây và điểm tâm mặt, cô nhịn nếm thử một miếng điểm tâm, mùi vị y hệt món cô từng ăn ở trong nước. Lẽ nào cửa hàng còn chi nhánh ở nước ngoài ? cô nhớ là , cửa hàng đó tuy nổi tiếng ở trong nước, nhưng ngay cả ở trong nước cũng mấy chi nhánh. Lạ thật. Ông chủ khu nghỉ dưỡng sẽ đối xử với cô như ? Lục Ninh vẫn luôn thể hiểu nổi điều , chắc chắn còn điều gì đó cô bỏ qua.

 

Lục Ninh chờ mãi đến tối, khi bữa tối mang đến, cô vẫn đợi ông chủ của đối phương đến gặp . Lục Ninh cảm thấy kỳ lạ. Cô bên cửa sổ ngắm cảnh đêm bên ngoài, đêm tối thể rõ phong cảnh , chỉ thể thấy tiếng sóng biển vỗ rì rào bờ. Cô từng thích biển cả xinh , nhưng bây giờ, cô chút sốt ruột, tâm trạng ngắm cảnh .

 

Khi Lục Ninh chuẩn tắm, cô ghé phòng đồ. Cô thấy bên trong nhiều quần áo để , thậm chí cả trang sức. Chỉ điều, quần áo ở đây đều là đồ mùa hè, đồ mùa đông. Cô nhớ thời tiết trong nước vẫn đến mùa hè, thể mặc những bộ đồ mỏng manh như . Vậy nghĩa là ở đây là mùa hè ? Cô đang ở một nơi nhiệt đới, còn gần biển. thể thấy biển đến thế, chứng tỏ nơi cách thành phố xa, nếu nước biển sẽ như . Lục Ninh mở những hộp trang sức đó , chỉ cần liếc mắt một cái là nhận tất cả đều là đồ thật. Đây là đãi ngộ mà một con tin nên ? Cái càng giống như đang nuôi một con chim hoàng yến trong lồng vàng. Lục Ninh chợt toát mồ hôi lạnh khắp lưng, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-714-bay-gio-co-ay-rot-cuoc-dang-o-dau.html.]

 

Cả đêm đó, Lục Ninh hề ngủ , trằn trọc mãi. Đến khi trời sáng, cô lật thì thấy biển cả xinh bên ngoài, đến choáng ngợp. Hôm qua đầu tiên thấy biển như , cô còn vui mừng. giờ đây cô chẳng vui vẻ chút nào. Dù cô còn an , thể an tâm mà thưởng thức cảnh .

Mèo Dịch Truyện

 

Cô tỉnh dậy lâu , mang bữa sáng đến. Lục Ninh liếc bữa sáng : “ ăn cái .” “Vậy tiểu thư Lục ăn gì, thể bảo nhà bếp chuẩn .” Lục Ninh đối phương: “ ăn gì cũng ?” “Đương nhiên.” Lục Ninh thấy thái độ cung kính như của đối phương, lòng cô nặng trĩu, hề vui vẻ chút nào. Cô mở miệng: “ ăn bánh bao hấp và quẩy.” “Vâng, sẽ chuẩn ngay.” Lục Ninh chờ một lát, đối phương mang đến bánh bao hấp và quẩy, trông hấp dẫn. Cô bữa sáng: “ bỗng nhiên khẩu vị nữa, mang .” “Tiểu thư Lục, cô cảm thấy khỏe ở ?” Biểu cảm của Lục Ninh nhàn nhạt: “Chỉ là khẩu vị, ăn thôi.” “Tiểu thư Lục, nếu cô bất kỳ chỗ nào khỏe, nhất định cho chúng .” Lục Ninh xuống cạnh giường, trả lời lời đối phương.

 

Chờ mãi đến trưa, đối phương mang bữa trưa đến. “Tiểu thư Lục, buổi trưa cô ăn gì? Có thể đổi bất cứ lúc nào cho cô.” Lục Ninh liếc bữa trưa, hóa là món ăn quê hương, cũng là món cô từng thích ăn. Chính xác hơn là món cô thích ăn ở kiếp . Cảm giác kỳ lạ trong lòng Lục Ninh càng lúc càng mạnh, cô đó : “Trước khi gặp ông chủ của các , sẽ ăn cơm.” Nếu chuyện rắc rối , cô thà c.h.ế.t đói còn hơn. Người đó đặt khay thức ăn xuống: “Vậy cô cứ ăn , sẽ báo cáo với ông chủ.” Người đó , nhưng Lục Ninh cũng động đậy. Cô đang đợi đối phương đến gặp .

 

lúc Lục Tây Thành ý định của Lục Ninh. Anh biểu cảm đổi của Lục Ninh trong camera giám sát, liền đoán gì. Rất nhanh, trợ lý đến: “Anh Lục, định gặp cô ?” “Đi thôi.” Lục Tây Thành nở một nụ khổ. Anh ngày sớm muộn gì cũng sẽ đến, chỉ là mong ngày đó thể đến muộn hơn một chút thôi. Lục Tây Thành do dự lâu, cuối cùng vẫn gặp Lục Ninh. Lục Ninh vẫn luôn chờ trong phòng, thực cô cũng chắc chắn, đối phương rốt cuộc đến gặp . nữa, vẫn gặp đối phương mới .

 

lúc , cánh cửa mở . Lục Ninh đầu nhưng thấy Lục Tây Thành đang mặc áo blouse trắng, cô ngây mất nửa ngày mới hồn: “Sao ?” “Thấy , em thất vọng lắm ?” “Nói thật, thất vọng.” Lục Ninh dậy Lục Tây Thành: “ đang ở đây? Quý Trì Khiêm và ? Bên đó rốt cuộc thế nào ?” Lục Tây Thành ngữ khí nhàn nhạt: “Em cứ ăn , đói bụng cho sức khỏe .” “ đói, cho .” Lục Tây Thành gì, chỉ đặt đồ ăn mặt cô. Lục Ninh liếc bữa sáng, cô theo và ăn hết bữa sáng. Sau khi ăn xong, cô ngẩng đầu Lục Tây Thành: “Vậy bây giờ thể chứ?” “Trước tiên kiểm tra sức khỏe cho em , em hôn mê lâu .” Lục Ninh chút kinh ngạc: “ hôn mê lâu ?” Lục Tây Thành gật đầu, nhanh vài khác cũng mặc áo blouse trắng , tay cầm đủ loại dụng cụ kiểm tra. Lục Ninh hít sâu một , vẫn phối hợp kiểm tra. Quá trình kiểm tra cũng khá nhanh, lấy m.á.u cũng đau lắm. Rất nhanh, trong phòng chỉ còn một Lục Tây Thành. Lục Ninh : “Nơi là một hòn đảo đúng ?” Bây giờ cô cuối cùng cũng nhận . Hèn chi cô cứ một cảm giác quen thuộc.

 

 

Loading...