Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 78:--: Kể cả anh có cầu xin, tôi cũng nhất quyết không tham gia ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:35:20
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Nịnh lạnh nhạt : “Không thể.” Cô đầu . Cũng trở đội tuyển, trải nghiệm cuộc sống như nữa.
Cả Lục Lưu như vững, sắc mặt tái nhợt, thêm lời nào.
Anh Hai đúng.
Trước đây rõ ràng cơ hội bù đắp, nhưng cuối cùng nắm bắt .
Lục Nịnh bước khu chung cư, nhưng cô lập tức trở về tầng mà dạo trong sân. Cô nhớ những uất ức chịu đựng trong đội tuyển ở kiếp , cuối cùng cũng trả tất cả.
Cô tuyệt đối sẽ tham gia trận chung kết!
Vì kiếp Sáu thế cô, nhường cơ hội giành chức vô địch cho Tần Hương, thì kiếp , cô sẽ cắt đứt cơ hội giành chức vô địch của Sáu.
Lục Nịnh ngẩng đầu trời, kiếp cô tuyệt đối sẽ vết xe đổ nữa.
“Mỹ nữ, một buồn chán ?”
Đột nhiên, một đàn ông trung niên từ bên cạnh bước , ánh mắt mấy thiện ý đ.á.n.h giá Lục Nịnh: “Hay là tới nhà uống chút gì nhé?”
“Không cần.” Lục Nịnh cảnh giác từ chối, xoay về phía đông .
“Tiểu mỹ nữ đừng mà, cô sống ở , cô đang hai đàn ông b.a.o n.u.ô.i ? Bọn họ cho cô bao nhiêu tiền, cho cô gấp đôi thì ?”
Lục Nịnh tăng tốc bước chân chạy ngoài, ngờ dạo một chút cũng thể gặp kẻ biến thái.
Đột nhiên nắm lấy tay cô, khiến cô sợ hãi kêu thất thanh.
“Lục Nịnh!”
Quý Trì Khiêm kéo tay cô, ôm cô lòng: “Em thế?”
Lục Nịnh mở mắt mới thấy là . Cô theo bản năng về phía con đường nhỏ trong vườn, tối đen như mực, thấy bóng nào.
Cô bình tĩnh mở miệng: “Vừa nãy quấy rối em.”
“Ở ?”
“Ở đằng , nhưng hình như đuổi theo.”
Chắc là thấy Quý Trì Khiêm nên đàn ông sợ hãi bỏ chạy.
Quý Trì Khiêm thấy sắc mặt cô tái xanh vì sợ hãi: “ cho em xuống một .”
“Em xui xẻo như .”
Cô lúc mới phát hiện đang ở trong vòng tay , lập tức ngượng ngùng lùi một bước, giữ cách.
Tay Quý Trì Khiêm trống rỗng, rụt tay về: “Có cần báo cảnh sát ?”
“Vâng, báo cảnh sát .”
Một bà cụ bên cạnh tới : “Đoạn đường đó điểm mù camera giám sát, đây cũng báo cảnh sát nhưng cuối cùng tìm . Cô bé, cháu đừng một đến những nơi vắng vẻ buổi tối, nguy hiểm lắm.”
Lục Nịnh gật đầu, cô cũng ngờ sẽ gặp chuyện như .
Ánh mắt Quý Trì Khiêm lóe lên một tia lạnh lẽo, nhưng nhanh trở bình thường: “Trước tiên cứ về .”
Lục Nịnh bây giờ cũng tiếp tục ở bên ngoài, luôn cảm thấy đang chằm chằm .
Cô trở về căn hộ, ghế sofa, trong đầu là những hình ảnh .
“Uống chút nước ấm .”
Lục Nịnh thấy một đôi tay thon dài, cô nhận lấy nước: “Cảm ơn .”
Quý Trì Khiêm thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô, giọng điệu dịu dàng: “Chuyện kẻ biến thái sẽ điều tra rõ ràng, thế giới chỉ cần tồn tại, sẽ để dấu vết, cái gọi là điểm mù camera giám sát .”
Nếu Lục Nịnh còn tiếp tục sống ở đây, thì loại bỏ mối nguy tiềm ẩn .
Lục Nịnh ngẩng đầu: “Anh là hack hệ thống camera giám sát?”
“Cô bé, đừng mang mấy thứ trong phim truyền hình ngoài đời thực, như là vi phạm pháp luật đấy.” Quý Trì Khiêm nghiêm túc giáo huấn Lục Nịnh: “Việc em cần bây giờ là sớm về nghỉ ngơi.”
Lục Nịnh do dự một chút: “ đó em sống ở , cũng sự tồn tại của các .”
Còn chuyện đàn ông cô bao nuôi, cô . Dù thì cũng sự thật.
Sắc mặt Quý Trì Khiêm lập tức trầm xuống, ngờ kẻ to gan như !
Anh nhàn nhạt : “Tối nay, em cứ ngủ ở đây.”
Lục Nịnh gật đầu: “Em ngủ sofa là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-78-ke-ca-anh-co-cau-xin-toi-cung-nhat-quyet-khong-tham-gia.html.]
Quý Trì Khiêm nhíu mày: “Em ngủ phòng , ngủ sofa.”
Ngủ phòng của ?
Mèo Dịch Truyện
Tim Lục Nịnh lỡ mất một nhịp: “Cố Tử Phong về ?”
Căn hộ là hai phòng ngủ, phòng dư.
“Phòng của như ổ ch.ó , khuyên em đừng nên thử.”
Lục Nịnh lập tức từ bỏ ý định: “Thật em ngủ sofa cũng mà, chiếm chỗ.”
“Bảo em ngủ thì cứ ngủ , tối nay chút chuyện cần xử lý, chắc ngủ .” Sắc mặt Quý Trì Khiêm chút tự nhiên, nhưng che giấu .
Cuối cùng Lục Nịnh về phòng bên cạnh lấy quần áo , ở cửa đợi cô.
Khi Lục Nịnh cầm quần áo , thấy đàn ông ở cửa, cô lập tức cảm thấy an vô cùng.
Cô phòng ngủ chính của , đơn giản, cũng sạch sẽ.
Quý Trì Khiêm lấy một chiếc chăn mới khác đến: “Em đắp cái .”
“Vâng.”
Quý Trì Khiêm đặt chăn xuống, đó thẳng đến cửa phòng ngủ, dù chỉ hai bọn họ, cứ ở trong phòng ngủ thích hợp.
Cô liếc một cái, đầu về phía cửa.
Quý Trì Khiêm bên cửa, nghiêng , ánh đèn từ phòng khách kéo dài bóng .
Anh ánh mắt sâu thẳm: “Em ngủ , chuyện thì gọi .”
Nói xong, giúp cô đóng cửa .
Lục Nịnh tại chỗ, đây là phòng ngủ của , đồ đạc nhiều. Cô cẩn thận quan sát một chút, phát hiện Quý Trì Khiêm thích sạch sẽ, giống như những gã đàn ông bẩn thỉu trong lời đồn.
Cô tắm quần áo xong, nhưng khi giường, cô ngửi thấy mùi hương chăn.
Khụ khụ, chút cảm giác vi diệu, thể rõ.
Khi cô hít thở, cô ngửi thấy mùi hương giống Quý Trì Khiêm. Cảm giác như thể đang ở bên cạnh ôm , nghĩ đến đây, nhiệt độ mặt Lục Nịnh tăng lên ít.
Lục Nịnh nghĩ rằng sẽ ngủ , nhưng cuối cùng cô nhanh chìm giấc ngủ. Chắc là vì cảm thấy an .
Bên ngoài, Quý Trì Khiêm phòng việc. Anh mở máy tính, chuyển hệ thống, giọng điệu lạnh lùng vô cùng: “Vẫn tìm thấy tên biến thái đó ?”
“Tìm thấy , kiếp, sống ngay trong tòa nhà của chúng !” Giọng Cố Tử Phong truyền đến: “Lão già đó bình thường còn trộm đồ lót phơi của , thậm chí ban công còn đặt cả ống nhòm nữa!”
Sắc mặt Quý Trì Khiêm lập tức tái mét: “Sống tầng mấy?”
“Vị trí gửi cho , tiện thể giúp đạp cho lão già đó một cái!”
Quý Trì Khiêm trực tiếp tắt máy tính, gửi một tin nhắn đó, đến phòng ngủ. Anh một lúc, rời khỏi căn hộ.
Ở cửa một hàng đàn ông mặc đồ đen, tất cả đều đeo găng tay trắng, mũ lưỡi trai, khẩu trang.
Yên lặng tiếng động.
Nét mặt Quý Trì Khiêm hòa bóng tối, dẫn lên thang máy lên tầng , ngũ quan sâu thẳm biểu cảm.
Người đàn ông mặc đồ đen lấy một chiếc thẻ từ, quẹt một cái khóa mật mã, cửa lập tức mở .
Quý Trì Khiêm bước , thấy tiếng nam nữ rên rỉ từ phòng việc vọng .
Anh đến, thấy đàn ông trung niên vẫn đang xem phim lớn.
Người đàn ông trung niên đang ở thời điểm then chốt, thấy những đột nhiên xông , kinh hãi biến sắc: “Các , các là ai?”
Quý Trì Khiêm xoay , từ từ nâng tay lên.
Những đàn ông mặc đồ đen phía bước phòng việc, còn đóng cửa .
Quý Trì Khiêm ở ban công, ngắm bầu trời đầy bên ngoài, đôi môi mỏng nhuốm vẻ lạnh lẽo.
Mãi một lúc , cửa phòng việc mở . Quý Trì Khiêm lúc mới xoay bước , đàn ông trung niên mặt mũi bầm tím quỳ mặt đất, cầu xin Quý Trì Khiêm: “Anh trai, đắc tội gì với , nếu các tiền thì tiền trong két sắt của đều thể cho các .”
Quý Trì Khiêm từ cao xuống mặt đàn ông trung niên, ánh mắt toát cái lạnh thấu xương.
Sau lưng đàn ông trung niên lạnh toát, dám thêm một lời nào nữa.
Quý Trì Khiêm lấy găng tay, vỗ vỗ má đàn ông trung niên: “Sao, ông b.a.o n.u.ô.i một nữ sinh , trí nhớ kém thế ư?”
Những lời Lục Nịnh hết, điều tra .