Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 96:--: Nổi điên ở Lục gia, đừng ai mong yên ổn ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:36:16
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Lục Nịnh thấy Đại ca xuất hiện, đồng tử của cô khẽ co rụt . Trước đây, cô sợ nhất chính là Đại ca nghiêm khắc. Mỗi Đại ca về nhà, cô đều cố gắng tránh xuất hiện mặt , sợ mắng mỏ. khi kiếp Đại ca đuổi cô khỏi nhà, cô hết hy vọng .

 

Lục Nịnh ngẩng đầu qua, ánh mắt lạnh lẽo, thờ ơ: “Họp xong việc gì thì đương nhiên là .”

 

“Đi ?”

 

Ánh mắt Lục Đông Du lạnh như băng, mang theo uy áp.

 

Lục Lưu vội vàng tới xoa dịu tình hình: “Đương nhiên là về nhà họ Lục , còn nữa chứ, đúng Lục Nịnh?”

 

Lục Lưu điên cuồng nháy mắt hiệu cho Lục Nịnh. Hy vọng Lục Nịnh lúc thể xuống nước một chút, nếu theo tính khí của Đại ca, e rằng Lục Nịnh sẽ chịu thiệt thòi.

 

Tần Hương cũng giả bộ mở miệng: “Chị Ninh Ninh, Đại ca về , chị đừng giận dỗi nữa mà.”

 

Lục Lưu nhíu mày thoáng qua Tần Hương, tại lắm lời những lời như ? Rõ ràng Lục Nịnh tính cách bướng bỉnh cơ mà.

 

Lục Nịnh khẽ nhấc mí mắt, đôi mắt hạnh đen láy và lạnh lẽo: “Bây giờ sống bên ngoài, tự sống độc lập.”

 

“Lục Nịnh, em điên ?”

 

Lục Lưu ngờ Lục Nịnh dám trả lời Đại ca như , rõ ràng nãy Đại ca hỏi như thế là để cho cô một cơ hội! Lục Nịnh nắm bắt!

 

Lục Nịnh lạnh nhạt, ánh mắt mang theo sự kiêu ngạo, bất cần: “ tỉnh táo.”

 

Sắc mặt Lục Đông Du tái mét: “Lục Nịnh, vốn dĩ còn tin em sẽ những chuyện quá đáng , chỉ mới mấy tháng gặp, em cái tên hiệu y dụ dỗ thành thế !”

 

“Là chịu đủ tất cả thứ ở Lục gia, liên quan gì đến Quý Trì Khiêm.”

 

“Những lời , em nghĩ sẽ tin ?”

 

Lục Đông Du lạnh mặt : “ mà, cả đời em cũng sẽ gặp đàn ông đó nữa .”

 

Sắc mặt Lục Nịnh đột nhiên đổi: “Đại ca, ?”

 

, còn tùy thuộc biểu hiện của em . tiếc em vượt qua thử thách của , nên tiếp theo sẽ dùng cách của , để em ngoan ngoãn lời.”

 

Lục Nịnh thấy những vệ sĩ hành lang, cô lập tức hiểu điều gì đó. Cô đầu Lục Nam Phong, khóe mắt đỏ ngầu: “Vậy , đây vẫn là một màn lừa bịp?”

Mèo Dịch Truyện

 

Lục Nam Phong vội vàng giải thích: “Ninh Ninh, Nhị ca ngờ Đại ca đến bệnh viện lúc .”

 

“Đủ , lời giải thích của các chỉ khiến cảm thấy ghê tởm.”

 

Lục Nịnh chỉ cảm thấy lạnh lẽo. Trong mắt họ, cô bao giờ là một chỉnh, cô chỉ là con rối giật dây trong tay họ, mãi mãi theo suy nghĩ của họ.

 

Lục Đông Du lớn tiếng : “Lục Nịnh, em đừng tưởng em thi đỗ thủ khoa thành phố thì em đủ lông đủ cánh . Chuyện em gian lận thi cử , nếu , em nghĩ thể ém nhẹm ?”

 

Lục Nịnh chút biểu cảm: “Trước hết gian lận, nên cũng cần ém nhẹm chuyện .”

 

“Vẫn còn cứng miệng! Mấy năm nay thành tích của em ai cũng thấy rõ, em tưởng mấy tháng cuối thành tích tiến bộ vượt bậc, em thể trở thành thủ khoa ? Tưởng sẽ ai nghi ngờ thành tích của em ?”

 

Lục Đông Du tin Lục Nịnh thể đạt thành tích như .

 

Lục Nam Phong xong, vội vàng : “Đại ca, thành tích của Ninh Ninh tiến bộ là vì em nỗ lực, giáo viên đều em thực lực, em tin em gian lận.”

 

“Đủ , hai em và Lục Lưu chính là Lục Nịnh nắm thóp. Cô giận dỗi, các em cứ để mặc cô loạn ? Tần Hương đều thật với , các em cũng đừng hòng giấu .”

 

Lục Đông Du biểu hiện của Lục Nịnh xong, lập tức tức điên lên.

 

Lục Nam Phong và Lục Lưu đồng thời về phía Tần Hương, trong lòng đều cảm thấy khó chịu, rõ ràng là trong thời gian kể chuyện gì cho Đại ca .

 

Tại Tần Hương như ? Hai đầu tiên bất mãn với Tần Hương, dù Tần Hương là hiểu chuyện như thế, chuyện ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-96-noi-dien-o-luc-gia-dung-ai-mong-yen-on.html.]

 

Tần Hương nhận biểu cảm của hai trai, cô đành c.ắ.n răng giải thích: “Xin , là em vô tình lỡ lời, đều tại em.”

 

Lục Đông Du xua tay: “Tần Hương, thể trách em ? Là hai trai của em ép em dối, là của họ!”

 

Lục Nam Phong và Lục Lưu đều cảm thấy ấm ức.

 

Lục Lưu nhịn : “Đại ca, chuyện Lục Nịnh bỏ nhà , thật là tại em. Là em đối xử với Lục Nịnh, còn thường xuyên bắt nạt em , nên mới khiến em đau lòng rời khỏi Lục gia.”

 

Lục Lưu dần nhận quá đáng đến mức nào, bù đắp cho Lục Nịnh. Lục Lưu ánh mắt lộ rõ vẻ tự nhiên thoáng qua Lục Nịnh: “Đều là của Lục ca thứ sáu, thật sự, em sẽ như nữa.”

 

Anh thề! Anh đoạn tuyệt quan hệ với Lục Nịnh, đây là em gái duy nhất của mà.

 

Lục Nịnh thấy lời của Lục ca thứ sáu, khóe miệng cô giương lên nụ giễu cợt: “Lời xin đến muộn còn rẻ rúng hơn cỏ rác, tránh , !”

 

các vệ sĩ ở cửa vẫn chắn lối, nhường đường.

 

Lúc Lục Đông Du nhận một cuộc điện thoại: “Lục Nịnh, em vẫn thể , bên Sở Giáo d.ụ.c sẽ đến điều tra chuyện em gian lận thi cử, lát nữa em nhất là thái độ một chút, nếu Lục gia cũng bảo vệ em .”

 

Trong mắt Lục Nịnh lộ rõ vẻ nghi hoặc.

 

Người của Sở Giáo d.ụ.c điều tra ? Hiệu trưởng còn để cô về nhà chờ tin là ! Sao đến nữa?

 

Cứ cảm thấy điều gì đó đúng.

 

Tần Hương thấy của Sở Giáo d.ụ.c đến điều tra chuyện gian lận, tâm trạng vô cùng vui vẻ. Tần Hương giả bộ : “Chị Ninh Ninh, lát nữa chị cứ thành thật nhận , như lẽ hình phạt sẽ nhẹ hơn một chút.”

 

Lục Nam Phong lạnh mặt chằm chằm Tần Hương: “Em linh tinh gì đó? Ninh Ninh gian lận!”

 

Tần Hương rốt cuộc ? Sao cứ liên tục đổ oan cho Lục Nịnh?

 

Tần Hương lập tức tủi : “Nhị ca, em cũng chỉ vì cho chị Ninh Ninh mà thôi.”

 

Lục Đông Du ngay lập tức che chở Tần Hương, Lục Nam Phong : “Tần Hương như sai, là em quá chiều chuộng Lục Nịnh, nên mới khiến con bé hư hỏng như .”

 

Trong lòng Lục Nam Phong vô cùng buồn bực. Anh Tần Hương lưng Đại ca với vẻ tủi , cuối cùng cũng chút cảm nhận những gì Lục Nịnh từng trải qua. Thảo nào Lục Nịnh đau lòng đến mức kiên quyết rời khỏi Lục gia.

 

Lục Nam Phong lạnh lùng Tần Hương: “Trước khi chuyện điều tra rõ ràng, em nhất là đừng những lời dễ gây hiểu lầm như .”

 

“Nhị ca, em...”

 

“Em im , em giải thích.”

 

Tâm trạng Lục Nam Phong tệ. Tần Hương cũng chỉ thể im miệng, nhưng dù cũng Đại ca ở bên cạnh , những khác chỉ thể lời Đại ca.

 

Lục Nịnh thấy cảnh Nhị ca đỡ cho , chỉ cảm thấy nực . Có lẽ Nhị ca bây giờ phát hiện Tần Hương giống như trong tưởng tượng, nhưng cô bây giờ còn thiết tha những điều nữa.

 

Cô lén lút lấy điện thoại , gửi tin nhắn cho Quý Trì Khiêm.

 

“Em gì?”

 

Điện thoại của Lục Nịnh Đại ca giật lấy. Lục Đông Du liếc điện thoại: “Bây giờ em gửi tin nhắn cho cũng vô ích thôi, đến .”

 

Sắc mặt Lục Nịnh cực kỳ lạnh lẽo: “ , chuyện liên quan gì đến .”

 

“Em cứ đợi điều tra đến hẵng tự tin điều kiện với !”

 

Lục Đông Du bỏ điện thoại túi: “Nếu để vết nhơ gian lận thi cử, sẽ phạt cấm thi 5 năm. Cả đời em chỉ thể dựa Lục gia mà sống, em nghĩ cái tên hiệu y sẽ nuôi em cái đồ vô dụng cả đời ?”

 

Lục Nịnh đột nhiên bật , nhưng tiếng chút lạnh lẽo. Ánh mắt cô mang theo vài phần lạnh nhạt: “ là đồ vô dụng ? Đội của Lục ca thứ sáu thì ngay cả vòng chung kết cũng . Dự án của Nhị ca thì căn bản giải quyết vấn đề tường lửa! Thật kiếp chịu đủ cái thái độ bề của các !”

 

 

Loading...