SAU KHI COI SƯ TÔN LÀ THÊ TỬ ĐỂ THEO ĐUỔI, VÌ SAO TA LẠI BỊ "ĂN" MẤT RỒI? - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-12-20 06:22:31
Lượt xem: 21

01.

Lúc nhận lệnh triệu tập của Chưởng môn sư thúc, đang ở phòng luyện đan khó dễ Luyện Đan Trưởng lão.

"Thật sự Sinh T.ử Đan (đan d.ư.ợ.c sinh con) ?" Mặt đầy vẻ thất vọng, miệng lẩm bẩm lầm bầm: " là mấy lão già ăn trong biên chế, việc ít lương nhiều mà năng lực thì kém. Đã bảo cái chế độ thừa kế mà, đến loại đan d.ư.ợ.c cơ bản cũng luyện ."

Lão già tóc trắng tức đến mức râu cũng bay ngược lên, cầm chổi định quét ngoài: "Cút, cút ngay! Không thấy Chưởng môn gọi ngươi hỏi tội ? Lần Thanh Y đang bế quan, xem ai còn bảo hộ ngươi!"

Ta bĩu môi, gọi Tiên hạc bay về phía Chủ Phong. Vừa lẩm bẩm với hệ thống: 【Chắc chắn là tên tiện nhân Bạch Cẩm! Đánh nên đ.â.m lén lưng đây mà.】

Hệ thống bất lực: 【Sao ngươi cứ gây hấn với gì?】

Ta phẫn nộ gào lên: 【Hắn định cướp vợ của ! Ta còn nể mặt chắc?】

Thế thì còn là nam nhân nữa ?

Cái tôn nghiêm "siêu cấp đại mãnh Công" của đặt ?

Phía đối diện im lặng một hồi, rõ ràng là âm thanh máy móc cảm xúc, vẫn vài phần cạn lời:【Rốt cuộc ngươi lấy tự tin để đảm bảo là kẻ ?】

"Cái đó còn hỏi?" Ta đón gió lưng Tiên hạc, tiêu sái vuốt tóc mái, vỗ n.g.ự.c tự đắc: "Ta, trời sinh Ma chủng, ẩn tính mai danh bái nhập Tiên tông, giai đoạn đầu chèn ép, giai đoạn hắc hóa nhập ma. Đây chẳng là thiết lập điển hình của một Siêu Cấp Đại Mãnh Công !"

"Nhìn Sư tôn xem, cực phẩm Băng linh căn, thanh lãnh xuất trần, lạ chớ gần, khi thu đồ hết mực dung túng, vạn phần nuông chiều. Đây chính là thiết lập kinh điển của một Băng Sơn Thanh Lãnh Thụ!"

"Hai chúng chính là Thiên thời Địa lợi, Thiên tạo Địa thiết, Thiên kinh Địa nghĩa, Thiên Địa tác hợp, một đôi trời sinh!"

Hệ thống: 【...】

【Vốn từ vựng của ngươi khá đấy.】

"Quá khen, điểm Văn thi Đại học của là 125 đấy!" Ta hì hì đắc ý, tự tự sướng. Trong đầu bắt đầu bay bổng hão huyền về cuộc sống hôn nhân với Sư tôn. Hận thể ngay hôm nay kéo lên giường đại chiến ba trăm hiệp.

Ta dũng mãnh thế , nhất định sẽ khiến Sư tôn ba ngày xuống nổi giường!

A! Sảng khoái !

02.

Trong lúc chuyện phiếm, đến chính điện. Ta thản nhiên bước , quả nhiên thấy Bạch Cẩm đang trưng cái bộ mặt sưng như đầu heo, nức nở ở giữa điện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-coi-su-ton-la-the-tu-de-theo-duoi-vi-sao-ta-lai-bi-an-mat-roi/chuong-1.html.]

Nhìn lên phía , Chưởng môn sư thúc mặt trầm như nước, tay bưng chén thơm, nhíu mày trầm tư. là phong thái của bậc cao nhân nhã nhặn đang thưởng .

Thấy , ông đập bàn một cái, cao nhân liền nổi giận quát: "Lăng Phong! Có cáo con tự ý đ.á.n.h , ức h.i.ế.p đồng môn, chuyện ?"

Ta cũng chẳng thèm biện minh: "Quả thực chuyện ."

Bạch Cẩm xong lập tức nhảy dựng lên: "Hắn thừa nhận ! Chưởng môn, Người chủ cho con, hu hu hu..."

Ta chán ghét liếc một cái, trong lòng thầm so sánh khinh bỉ cực độ. Khóc lóc nỉ non, nửa điểm khí phách nam nhi cũng , mà cũng đòi tranh Sư tôn với ?

Sau đó hắng giọng, chắp tay hành lễ: "Sư thúc, t.ử tay đều nguyên nhân."

"Ồ?" Vị cao nhân nhã nhặn vuốt râu, trầm giọng hỏi: "Nguyên nhân gì, con ?"

"Hắn ý đồ bất chính với Sư tôn của con!"

"Nói láo!"

Bạch Cẩm như con chuột giẫm đuôi, thẹn quá hóa giận gào lên: "Ngươi bằng chứng gì ? Không chính là vu khống!"

"Bằng chứng đương nhiên là ! Nếu đ.á.n.h ngươi? Chỉ là..." Ta trầm ngâm, chút do dự nên .

"Con cần sợ!" Vừa thấy "cây cải trắng" nhà thể lợn gặm, còn nguy cơ vết xe đổ "hậu môn khó bảo" của mấy vị sư thúc tổ đời … Chưởng môn sư thúc cũng chẳng màng nhã nhặn nữa, như lửa thiêu m.ô.n.g : "Không cần ngại ngùng khó , cứ , sư thúc sẽ chủ cho con."

Đây là Người ép con đấy nhé. Ta hắng giọng, điều chỉnh biểu cảm gương mặt. Sau đó khí trầm đan điền, mặt lộ vẻ bi phẫn, trong khoảnh khắc cảm thấy như Bao Thanh Thiên tái thế. Ta giơ ngón tay run rẩy chỉ Bạch Cẩm, hét lớn một tiếng: "Hắn... trộm tiết khố (quần lót) của Sư tôn con!" Tiếng hét chân khí dạt dào, vang dội núi rừng.

Tiếng vang vọng giữa đại điện, ngay cả t.ử canh cửa phía cũng chấn động đến run rẩy ba . "Choảng" một tiếng, chén sứ thanh hoa vân rồng của Chưởng môn rơi xuống đất vỡ tan tành.

Cá Ngừ Vượt Đại Dương

Đại sư hầu bên cạnh nhướng mày, ánh mắt đầy thâm ý đảo quanh hai chúng một vòng.

Cái "đầu heo luộc" của Bạch Cẩm phút chốc biến thành "đầu heo kho tàu", đỏ đến tận mang tai. Hắn thẹn quá hóa giận: "Ngươi... ngươi ?"

Ta tức giận khẩy: "Hừ! Ta nghĩa vụ cho ngươi!"

Ta chính khí lẫm liệt quát: "Cái loại biến thái nhà ngươi, chuyện dâm ô sỉ nhục thế , còn mặt mũi mà hỏi ?"

Hỏi ư? Đương nhiên là vì lúc đó cũng đang ở đấy. Chỉ là ngờ tên tiểu t.ử nhanh chân hơn một bước, cướp mất cơ hội. Ta lời lẽ chính đáng, vô cùng bất mãn: Tiết khố của Sư tôn cũng chỉ mấy chiếc, trộm thì trộm cái gì?

là đáng đời ăn đòn!

 

Loading...