Và hiện giờ… Ta đang ngậm một ngọn cỏ, chống cằm chằm chằm vị mỹ nhân thanh lãnh mặt, ròng rã nửa ngày trời. Trước đây chẳng hề nhận , kẻ t.ử thù của trông cũng " gì và nọ" đấy chứ. Thật thú vị.
Đang mải suy nghĩ, mắt cuối cùng cũng uể oải tỉnh dậy. Ta cầm kiếm trong tay, nghiêm trận chờ đợi. Thế nhưng, chỉ thấy với ánh mắt mịt mờ: "Ngươi là ai?"
Hửm? Cái kịch bản gì đây?
Ta nhe răng trêu chọc : "Ta là tướng công của ngươi."
Cơn thịnh nộ như dự đoán đến. Thanh niên ngẩn ngơ đỏ bừng mặt: "Ta là nam tử, thể... gả cho ... phu nhân ?"
Cọng cỏ trong miệng rơi bịch xuống đất. Ha ha?! Thất lạc ký ức thật ? Lại chuyện như thế ?
Một kế hoạch quỷ quái nảy trong đầu... Ta túm lấy kéo gần, nhướng mày: "Nam t.ử thể nương tử, nhưng mỹ nhân thì thể! Nào, mỹ nhân nhi, gọi một tiếng phu quân cho xem!"
Hắn mím chặt môi, vẻ mặt vô cùng khó xử. Thú tính ác độc của thỏa mãn, đang định buông lời đùa cợt để bỏ qua chuyện , thì đột nhiên, một cảm giác ấm áp chạm khẽ lên gò má .
!?
Gương mặt tựa băng sương của Hạc Thanh Y bỗng hé nở một nụ nhạt. Hắn l.i.ế.m môi: "Cảm giác quen thuộc, cũng thích."
"Có lẽ lời ngươi là đúng." Hắn tiến gần, trong mắt thoáng hiện vẻ trêu chọc: " ... phu quân đỏ mặt đến thế ?"
Ta ôm lấy trái tim đang đập loạn xạ, lùi gấp ba bước. Cái khúc gỗ băng giá , thuận nước đẩy thuyền thế nhỉ? Trông thì đắn, hóa là loại ngoài lạnh trong nóng.
Ta xoa xoa vành tai đang đỏ ửng, trong lòng phục chút nào. Trên giang hồ võ lâm đè đầu cưỡi cổ thì thôi , đến phương diện cũng thua ? Không . Ta lấy thể diện. Vốn chỉ là một lời đùa vu vơ, lập tức quyết định diễn tiếp vở kịch . Dù dưỡng thương đáy vực cũng ngoài , coi như chơi bời một chút .
Cứ thế, cùng Hạc Thanh Y chơi trò "đóng vai gia đình". Ta cố tình phớt lờ cảm giác ấm áp chạy thẳng tim mỗi khi ngón tay chạm . Chẳng ngờ , chơi một hồi là ròng rã ba tháng trời. Chơi đến mức tự lún sâu lúc nào . Hình như, thực sự thích mất .
Đến tháng thứ tư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-coi-su-ton-la-the-tu-de-theo-duoi-vi-sao-ta-lai-bi-an-mat-roi/chuong-12.html.]
Mồ hôi đầm đìa tì lên vai , đột nhiên mở lời: "Chúng thành !" Ngay tại gian nhà tranh tạm bợ . Lấy trời mối, đất sính lễ, vạn vật chúng sinh chứng nhân.
Hạc Thanh Y hôn những giọt nước trán , thắc mắc: "Chúng chẳng thành ?"
Ta ngang ngược vô lý: "Ngươi mặc kệ , tóm là bây giờ thành !"
"Được." Hạc Thanh Y mỉm , xốc lên cao một chút khiến thảng thốt kêu lên. Hắn thở dốc, thì thầm bên tai: "Đều theo phu quân."
Ta thẹn quá hóa giận, c.ắ.n một cái. Nhắc đến chuyện lòng cay đắng khôn nguôi. Lần đầu tiên "đao thật s.ú.n.g thật", lẽ nên danh chính ngôn thuận kẻ xung phong. điều chí mạng là — một hồi hôn hít loạn xạ theo quy luật gì cả, chợt nhận ... tiếp thế nào. Thật là ngại ngùng quá mà.
cũng thể trách . Ta là một ma đầu. Từ nhỏ tới lớn g.i.ế.c thì cũng là diệt môn, lấy thời gian mà học cái . Vốn tưởng cũng mù tịt như , tự tin đề nghị " học", ai bản lĩnh thì chủ.
Kết quả thật ngờ. Hắn... quá mức lão luyện! Một đêm "hành" cho bã, ruột gan hối hận đến xanh lè. Cái tên gỗ đá đầy "tà tính" , giống thủ lĩnh chính đạo? Rõ ràng còn tà môn hơn cả yêu nữ của Hợp Hoan Giáo!
21.
Nửa tháng tiếp theo, chúng thị trấn ngoài thung lũng để mua sắm, bói toán, mời xem giờ lành. Mọi việc tiến triển vô cùng thuận lợi, nhưng lòng càng thêm bất an. Trong cõi u minh, một giọng bảo rằng, thành hôn nhất định sẽ xảy biến cố.
Ta rõ ý nghĩ đó từ , chỉ lo âu vây kín. Quan hệ của chúng hiện giờ vốn xây dựng một lời lừa dối. Giống như giấc mộng kê vàng, như bèo dạt mây trôi. Mộng tỉnh , bèo tan , liệu về kiếp sống t.ử thù đội trời chung ? Hoặc khi còn tệ hơn thế. Hắn lẽ sẽ hận , hận một ma đầu như kéo xuống khỏi đài cao, dụ dỗ sa đọa.
Hạc Thanh Y nhận sự bất an của . Động tác về đêm càng thêm dịu dàng, mang theo ý vị vỗ về nồng đậm. Hắn hôn lên trán : "Sẽ . Mọi chuyện ."
Trái tim hoảng loạn của phần nào bình định.
Cá Ngừ Vượt Đại Dương
Thế nhưng, đúng ngày thành hôn, khi đám danh môn chính phái vây công, lòng rơi xuống đáy vực.
"Ma đầu! Ngươi dám quyến rũ Minh chủ, khiến con đường lầm lạc, tâm địa thật đáng c.h.ế.t! Còn mau đưa cổ chịu c.h.ế.t?"
Ánh mắt âm lãnh của quét qua đám tiểu nhân đắc chí . Nếu vì một Hạc Thanh Y đó, bọn chúng tưởng thể đắc ý bao lâu? Nếu là , sớm g.i.ế.c sạch bọn chúng .