Sư tôn vốn đang nhắm mắt tĩnh tọa lập tức mở choàng mắt , lo lắng ôm lòng: "Sao thế? Lại thấy khỏe ?"
Ta nhanh chóng vùi mặt lồng n.g.ự.c Người, tranh thủ hít hà mùi hương cực phẩm , yếu ớt thốt: "Sư tôn, vết thương đau quá, hu hu..."
Mỹ nhân xót xa nhíu chặt mày, xoa gáy trấn an , vuốt ve lưng để truyền linh lực sang. Ta đắm chìm trong mùi hương thanh khiết, mời gọi của Sư tôn, mượn cớ đau đớn mà tranh thủ sờ soạng, ăn chút đậu hũ. là cảm ơn món quà của Đại sư . Cuốn 《Dụ Sư Bí Tịch》 (Bí kíp quyến rũ Sư tôn) trộm từ chỗ dùng thật đấy!
Quả nhiên, nước mắt chính là thứ "vũ khí quyến rũ" nhất của nam nhân. Niên hạ nũng, niên thượng nhũn cả lòng. Trí tuệ của xưa thật lừa bao giờ.
Hệ thống trợn mắt há mồm: 【Ngươi chẳng bảo "1" ?】
là đồ kém cỏi. Ta khinh bỉ hừ một tiếng. Mở to mắt mà , thời đại đổi . "Kawaii" (đáng yêu) cũng thể "1" nhé!
07.
Đang lúc sờ soạng hưởng chút tiện nghi, Sư tôn bỗng nhiên hừ nhẹ một tiếng đầy kìm nén. Người đẩy mạnh , dáng vẻ vô cùng bối rối, co quắp cả , "A Lăng, con... ngoài , Sư tôn việc... cần ... giải quyết."
Thân ch.ó của bỗng chốc rúng động. Cuối cùng... cuối cùng thời khắc cũng đến ? Ông trời rốt cuộc cũng thấu lòng thành, cho nếm mùi "thịt" ?
Ta vốn rõ, Sư tôn vì trút giận cho , dạy dỗ tên tông chủ Hợp Hoan Tông dám trêu ghẹo mà may trúng ám toán, hạ tình độc. Loại độc , duy chỉ cách cùng khác "vận công song tu" mới thể giải . Khổ nỗi Sư tôn của quá đỗi thanh khiết thẹn thùng, bao giờ hé răng nửa lời về chuyện , chỉ lẳng lặng bế quan. bế quan thì tác dụng gì chứ?
Ta lập tức lao tới ôm chầm lấy , đôi tay hăng hái thò xuống thăm dò: "Sư tôn cần khó xử! Đệ t.ử Người trúng độc, hãy để đồ nhi hiến giải độc cho Người!"
Sư tôn ẩn nhẫn nghiến chặt răng, gân xanh trán nổi lên cuồn cuộn, nhưng dường như vẫn còn điều gì lo ngại, cương quyết đẩy : "A Lăng ngoan, con vẫn hiểu , mau về ."
Sao bướng bỉnh thế cơ chứ! cả, bao dung mà nghĩ thầm: Một "Tiểu Thụ" xoắn xuýt thì cần một "Tiểu Công" đuổi . Ta "òa" một tiếng rống lên, c.h.ế.t sống bám chặt lấy cánh tay Người buông: "Con hiểu mà! Con thích Sư tôn! Sư tôn cũng thích con! Chẳng lẽ ? Con đều hiểu cả mà, Sư tôn!"
Người ngẩn ngơ , lực đẩy ở tay bỗng chốc buông lỏng, lẩm bẩm: "Thật , A Lăng?"
Cá Ngừ Vượt Đại Dương
Ta lập tức nhanh tay lẹ mắt lột phăng hạ y của xuống: "Thật hơn cả vàng!"
Tiên tôn trầm mặc thở dài một tiếng, cũng còn né tránh những nụ hôn vồ vập của nữa. Tâm nguyện bao năm qua cuối cùng cũng sắp thành hiện thực, xúc động đến mức nước mắt lưng tròng, giống như một con cún nhỏ mà gặm nhấm khắp làn da trắng ngần của Sư tôn.
Người vẫn dịu dàng , chậm rãi dẫn dắt như lúc dạy luyện kiếm . Rồi bất thình lình, Người lật ngược thể ...
Khoan ... Lật ngược ? Thế là ý gì?
Ta bắt đầu hoảng loạn, hét lớn: "Đợi chút Sư tôn! Chuyện gì đó đúng!"
"Chỗ nào cũng đúng cả." Tiên tôn khẽ cảm thán một tiếng: "Ta lẽ nên từ sớm mới ."
Hình như thứ gì đó chệch khỏi đường ray . Ta hoảng sợ chỉ bỏ chạy, nhưng một bàn tay to lớn siết chặt lấy thắt lưng. Sư tôn dùng nụ hôn phong ấn đôi môi , chặn lời định thốt : "Giờ mới hối hận ? Lăng Nhi của ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-coi-su-ton-la-the-tu-de-theo-duoi-vi-sao-ta-lai-bi-an-mat-roi/chuong-4.html.]
" muộn ."
08.
Trong lúc tuyệt vọng, cuống cuồng gọi hệ thống:【Ngươi đừng ngẩn đó nữa! Mau giúp với!】
Ta sắp đến nơi . Hệ thống đáp một câu đầy vẻ bàng quan: 【Ngươi chẳng là "1" ? Phản công chứ!】
Có lý! Ta như tiếp thêm sức mạnh, một luồng nhiệt huyết xông thẳng lên não, dốc lực định vùng dậy chiếm lấy quyền chủ động. Thế nhưng, đời như là mơ...
Cái thứ trí tuệ nhân tạo đần độn thấy tình hình , sợ cháy mất bộ vi xử lý triệu đô mới , liền nhẫn tâm vứt bỏ trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc mà chuồn mất dạng.
【Dù độc cũng dễ giải, ngươi cứ đợi khôi phục lý trí là .】
Ta tức đến mức thốt nên lời, chỉ nức nở trong những cơn sóng tình cuộn trào mãnh liệt, vô vọng Sư tôn lật qua lật , chờ đợi cho độc tính qua .
Ngày thứ nhất...
...
Ngày thứ hai...
...
Ngày thứ ba...
...
Ngày thứ tư.
Ta ôm cái bụng chút nhô lên, lăn bò chạy khỏi hàn đàm. Chỗ nào cũng đau, đau đến xé lòng. Rất , nhưng nổi, vì đến một giọt nước cũng còn để vắt nữa .
09.
Tịnh Tâm Nhai.
Ta vách đá đón gió lạnh, mưu cầu cứu vãn tâm trạng đang sụp đổ của . Một khắc , nhịn mà gào t.h.ả.m thiết. Không cứu vãn nổi nữa , hu hu hu!
Vốn tưởng rằng ông trời cuối cùng cũng ban phúc cho ăn ngon, kết quả thành thế ? Bị chính "nương tử" mà định sẵn hành cho cha gọi , chuyện ai mà chịu đựng cho thấu!?