"Suỵt!" Nam hài bên cạnh đặt ngón tay lên môi, khẽ : "Ông lão ngủ ! Chúng đợi ông tỉnh dậy tiếp!"
Thấy nữ hài vui, nam hài dỗ dành: "Ta chơi đồ hàng với nhé." Nam hài đỏ mặt, giọng chút ngượng nghịu: "Ta... phu quân, đóng vai tiểu nương tử."
Nữ hài lúc mới hài lòng, hớn hở nắm tay nam hài chạy chơi.
Trong sân, một cánh hoa Hải Đường nhẹ nhàng rơi xuống đuôi mắt của ông lão còn thở. Giống như thương xót mà vuốt tất cả những nếp nhăn thương tang mà năm tháng để .
16.
"Tùng! Tùng! Tùng!" Tiếng chiêng trống mừng thắng trận vang lên dồn dập dứt.
"Lão đại! Đám chặn đoàn xe hòa ! Chỉ còn đợi huyny đến định đoạt thôi!"
Ta bừng tỉnh mở mắt, ánh sắc lẹm phóng về phía phuoy xa. Gương mặt tuấn tú với một vết sẹo nhạt khẽ nhếch môi đầy vẻ ngạo nghễ. Ta sảng khoái lớn hai tiếng, tay áo phất mạnh: "Đi nào! Để xem vị công chúa hòa trong lời đồn tựa thiên tiên rốt cuộc dung mạo !"
"Gia sẽ rước nàng về áp trại phu nhân cho các ngươi!" Nghĩ đến cảnh thể chà đạp thể diện của triều đình xuống đất, ném hố phân mà ngâm một trận, tâm tình vô cùng đắc ý. Nụ môi cứ thế duy trì, cho đến tận khi vén bức rèm kiệu hoa lên thì bỗng chốc đông cứng .
...
Hửm?
Mỹ nhân tựa thiên tiên thì đúng là sai. mà, vị công chúa hòa , nó là một nam nhân?!
Ta mút kẽ răng đến phát đau. Có một chút "ngoài ý " xảy . bầu khí đẩy lên đến mức , cũng thể mang kiệu hoa trả về . Thế là, hướng về phía vị mỹ nhân đang hoảng loạn nhướng mày một cái.
Vứt khăn trùm đầu qua một bên, bế thốc lên, hiên ngang sải bước thẳng sơn trại.
Đám vây quanh khua chiêng gõ trống, hò reo vang trời: "Lão đại uy vũ! Lão đại uy vũ!"
Cá Ngừ Vượt Đại Dương
Chỉ là âm thầm nghiến răng, gân xanh trán nổi lên cuồn cuộn. Hừm. Vị mỹ nhân ... xem cũng nặng cân đấy chứ.
17.
Ném lên giường, đến cái khăn trùm cũng chẳng buồn vén. Vốn dĩ định bụng nếu là nữ nhi thì sẽ cưới về áp trại phu nhân, coi như báo cái thù năm xưa lão hoàng đế hãm hại cha và t.ử trận sa trường. Giờ lòi một gã "nam công chúa"... tính đây? Hay là g.i.ế.c quách cho ? Sau đó c.h.ặ.t đ.ầ.u gửi qua cho bọn Khiết Đan?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-coi-su-ton-la-the-tu-de-theo-duoi-vi-sao-ta-lai-bi-an-mat-roi/chuong-9.html.]
Ta đang nảy ý định ác độc đó, ngờ vô thức thành lời.
"Trong ngoài triều đình đều ai vốn là nam . Nhị gia giữ cho một mạng, chẳng vẫn đạt mục đích nh.ụ.c m.ạ triều đình đó ?"
"Công chúa" tự vén khăn trùm đầu lên. Một đôi mắt trong trẻo như nước mùa thu thẳng về phía , dung mạo so với thiên tiên còn rạng rỡ hơn ba phần. Chạm ánh mắt , tim bỗng đập loạn ba nhịp. Chẳng hiểu , nơi lồng n.g.ự.c bỗng chốc mềm nhũn một mảng.
Mỹ Nhân Kế ? Thật là đáng sợ.
Thấy im lặng, công chúa bồi thêm quân bài mặc cả: "Ta còn tung tích của vài kho lương thảo. Giữ , thể từ từ chỉ cho Ngài."
"Còn mỏ khoáng sản, ngay tại... ưm." Hắn ôm lấy gò má hôn một cái, kinh ngạc trân trân.
Ta nhếch miệng : "Gia đổi ý . Giữ ngươi một mạng thì thành vấn đề. vị áp trại phu nhân sắp tới tay của bỗng dưng bay mất, ngươi đền cho một chứ?"
"Ngay bây giờ, chúng động phòng luôn !"
Rõ ràng là ngờ phản ứng như . Vị công chúa đè xuống giường mới bừng tỉnh đại ngộ: "Khoan !" Hắn sức đẩy , gương mặt thoáng hiện vẻ ửng hồng: "Chuyện ... quá nhanh ? Chúng chí ít cũng tìm hiểu lẫn chứ!"
Dù trong chút rạo rực, nhưng suy tính vẫn đồng ý. Dù dùng cường quyền ép buộc cũng cho lắm, "Để ."
"Ta, Lăng Phong, Trại chủ Thanh Phong Trại. Trước đây là Nhị gia của Lăng gia, cha nương đều c.h.ế.t cả ." Ta một cách âm trầm: "Đều do lão cha khốn kiếp nhà ngươi hãm hại."
Vốn tưởng đối phương sẽ khó chịu, ngờ tỏ vẻ đồng tình. Mỹ nhân khẽ rũ mắt: "Ngài đúng, cũng hận tên súc sinh đó."
"Hắn vi hành dùng lời ngon tiếng ngọt lừa gạt nương , thực chất chỉ là vì thế lực thế gia lưng bà. Sau khi nhổ tận gốc những kẻ đối nghịch, liền bỏ mặc bà héo mòn mà c.h.ế.t trong cái hang quỷ ăn thịt chốn hậu cung ."
"Bà sinh hạ xong thì qua đời, ma ma cận của bà ngụy trang cho thành nữ nhi, từ nhỏ cẩn trọng từng li từng tí mới thể sống sót trong cung."
Ta khẽ nhíu mày. Trong lòng bỗng dưng dấy lên một sự xót xa tên. Cứ ngỡ công chúa gả trong cảnh vinh hoa phú quý, ngờ quá khứ thê t.h.ả.m đến nhường . Cũng đúng thôi, nếu thực sự sủng ái thì thể đem hòa ?
Một chút thương hoa tiếc ngọc dâng lên, động tác định "hành sự" cũng thu . Đây cũng là một kẻ đáng thương.
Thế nhưng, cái "kẻ đáng thương" đột nhiên lột phăng tiết khố của , cầm lọ hương dầu đầu giường định bôi lên.
Hửm? (-_-)???