2
"Chị vẫn luôn  về Hoài Thành, phòng là em tự xem  sửa sang. Chị dọn dẹp một chút , lát nữa chúng   ngoài ăn cơm."
Mấy năm Tề Dật  học xa nhà,  cũng  hề nhàn rỗi.
Nhờ kinh doanh kiếm  chút tiền, mua  một căn hộ nhỏ ba phòng ngủ ở Hoài Thành.
Một phòng ngủ chính, một phòng  việc, còn một phòng để dành cho  .
Sắp xếp cho Tề Dật xong,  trở về phòng .
Đóng cửa , lấy báo cáo kiểm tra sức khỏe từ trong túi xách .
Sáng nay  khi  đón Tề Dật,   đến bệnh viện lấy báo cáo kiểm tra sức khỏe.
Báo cáo kiểm tra sức khỏe cho thấy: Phát hiện một vùng nhỏ mờ ở phổi.
Bác sĩ  với : Là khối u, và dựa  các dấu hiệu,   thể là ác tính, kết quả cụ thể  chờ kiểm tra thêm.
  bên giường,  báo cáo kiểm tra, đủ loại suy nghĩ lướt qua trong đầu .
Nếu, khối u thật sự là ác tính thì ?
 còn sống  bao lâu nữa?
Một lát , Tề Dật đến gõ cửa.
 vội vàng giấu báo cáo kiểm tra  ngăn kéo sâu nhất,  mở cửa.
...
Trong bữa ăn,  thuận miệng hỏi  : "Về nước  dự định gì ?"
Tề Dật khựng  một chút: "Em định lập một studio phát triển game,  đó... em sẽ ở  Hoài Thành."
Khi  chuyện,   dùng khóe mắt quan sát .
"Vậy thì ."   mất tập trung.
Hồi thần ,  hỏi một câu: "Mở studio, cần kha khá tiền đấy chứ?"
"Em  cùng bạn học gọi  một ít vốn đầu tư ." Cậu  dừng  một chút: "Không cần chị cho em tiền , em tự nuôi sống bản  ."
 ngẩn , gật đầu.
Ăn trưa xong,   .
 mở một studio thời trang,  mấy chục , cũng coi như đang phát triển .
Tề Dật   về nhà,  với : "Em  cùng chị."
"Em đừng  nữa, về nhà nghỉ ngơi ,  máy bay mười mấy tiếng ."
"Em  , em lái xe cho chị."
Nói xong,   lấy chìa khóa từ trong túi , nhanh chân  , còn mở cửa xe cho  khi lên xe.
 vốn định đuổi   , nhưng nghĩ đến báo cáo kiểm tra sức khỏe,   cảm thấy,   đến công ty   quen nhiều hơn một chút cũng là chuyện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-cuu-vot-dai-phan-dien-trong-truyen-h/p2.html.]
Nhỡ ...  thật sự  mệnh hệ gì...
Lòng  nặng trĩu.
...
Xe dừng ở bãi đậu xe  tầng hầm, chúng  lên thang máy.
Rõ ràng   giờ  việc thông thường, nhưng trong thang máy  đặc biệt đông .
Tề Dật lặng lẽ chắn   góc phía , che chắn  kỹ.
 thầm nghĩ: Thằng nhóc , từ bao giờ vai  rộng đến thế?
Vào công ty, Tề Dật  theo  , thu hút  nhiều ánh .
Công ty tổng hợp  thành lập hai năm nay,  nhiều   từng gặp Tề Dật,  vẻ ngoài  trai như hoa đào của   thu hút, ồn ào hỏi : "Dao tỷ, đây là  mẫu mới đến ?"
Phó tổng của , Phàn Lị, tình cờ  ngang qua,  : "Đây là em trai của chị ."
Phàn Lị là em học đại học kém  một khóa,  gặp Tề Dật nhiều, nhưng ấn tượng sâu sắc với khuôn mặt .
  định giới thiệu với  , Tề Dật  nhanh miệng  .
Cậu  mỉm : "Không  ruột thịt,   quan hệ huyết thống."
Không khí ngưng đọng.
 trừng mắt   : "Thằng nhóc con, học hành thành tài  thì  phủi sạch quan hệ với chị ?"
Cậu  lắc đầu, dường như đang giả ngốc: "Vốn dĩ    mà, chị họ Ổ, em họ Tề, ngay cả họ cũng khác ."
Phàn Lị sờ cằm, ánh mắt đảo qua đảo    chúng  vài vòng,  vỗ vai .
  cô  vỗ cho giật .
Lại  Tề Dật,   mỉm  với , trông  dịu dàng.
Không hiểu ,   nhớ đến dáng vẻ   tỏ tình với  nhiều năm , lập tức nổi hết da gà.
 vội vàng  văn phòng của , Tề Dật  theo , cũng tìm một góc thoải mái trong văn phòng của , mở máy tính gõ gõ.
Cậu   việc  chăm chỉ, nhưng   thấy bất an.
Gần đến giờ tan ,  nhận  điện thoại của dì: "Ổ Dao ,    Hồ  gọi điện cho cháu mà  , cháu quên hôm nay  ăn cơm với    ?"
"Ai cơ?"   mơ hồ.
"Đối tượng xem mắt của cháu đấy, hôm qua dì     với cháu  ?!!"
 sững .
Mãi  mới nhớ , chiều hôm qua tan , dì  gọi điện thoại  với ,  hẹn giúp  một buổi xem mắt.
Sáng nay  nhận  báo cáo kiểm tra sức khỏe,    quên mất cái gọi là đối tượng xem mắt.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
"Vâng ạ..."
Tề Dật  bên cạnh bàn,   chằm chằm: "Ai ?"