3
 lùi  một bước, giữ  cách với  : "Hẹn   xem mắt , tối nay em tự ăn ."
Nói xong,  gần như chạy trốn.
Đối tượng xem mắt mà dì giới thiệu cho  là một công chức nhà nước hai mươi chín tuổi, đeo kính gọng, trông  vẻ  gượng gạo.
Nhà hàng hẹn  ăn cơm ở ngay gần công ty .
Từ  đến nay,  thật sự  hứng thú lắm với chuyện tình cảm.
So với niềm vui của việc yêu đương,  càng ghét sự phiền phức khi một  xa lạ bước  cuộc sống của .
Chưa kể, trong phòng ngủ của  còn  một báo cáo kiểm tra sức khỏe nghi là u ác tính đang chờ .
Cuộc sống của  rối như tơ vò, căn bản   chỗ để thêm phần mới.
Ăn cơm xong,  lập tức thanh toán,  đó  với   một cách khéo léo: "Hôm nay,   mất thời gian của  , thật ngại quá."
Đối phương ngẩn ,  đó : "Không mất thời gian,  mất thời gian, ăn cơm với em  vui."
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
  gượng gạo, chuẩn  rời .
"Để  đưa em về nhé." Anh   theo  suốt quãng đường,  với : "Bây giờ là giờ cao điểm, cũng  dễ bắt xe."
 liếc  phần mềm gọi xe, thấy còn hơn 200  đang xếp hàng, im lặng gật đầu.
Xe di chuyển chậm chạp,  một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đến cổng khu nhà.
"Khu nhà của em  rẻ  nhỉ?" Anh  xoa xoa tay, cẩn thận thăm dò : "Anh  dì em , em tự kinh doanh thời trang,  mua nhà ."
 gật đầu.
"Đưa đến đây  ."   ở cửa thang máy, ấn nút thang máy.
"Không ,   em lên." Anh  mỉm   .
 lúc , một giọng  quen thuộc vang lên từ phía : "Ổ Dao."
  đầu .
Tề Dật mặc bộ đồ thể thao, khuôn mặt  trai vô cùng, xách hai túi lớn đồ ăn,  đến cửa thang máy.
"Em quên mang thẻ thang máy , may mà chị về, nếu    xách hai túi đồ  đến phòng bảo vệ." Cậu   vẻ may mắn,  đó,  đầu ,   đàn ông bên cạnh: "Vị  là?"
Đối tượng xem mắt của  cũng  vẻ mặt nghiêm trọng: "Ổ Dao, đây là... hàng xóm của em ?"
"Là bạn cùng phòng."
"Em trai ."
 trừng mắt  Tề Dật, sợ     gì đó   ruột thịt.
Cậu   vẻ   vui, nhướn mày với .
Thần thái đó, sống động như thật.
"Hóa  là em trai ." Đối tượng xem mắt  vẻ thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-cuu-vot-dai-phan-dien-trong-truyen-h/p3.html.]
Thang máy  đến, Tề Dật để   ,  đó hất cằm,  với : "Ấn nút , em đang xách đồ đây."
 ấn nút, ngẩng đầu lên, thấy    toe toét với đối tượng xem mắt của : "Anh đưa đến đây là  , dù  cũng  quen ,  mời  lên ."
 há hốc mồm, cửa thang máy  lúc đóng , từ từ  lên.
"Tề Dật!"   cao giọng.
"Sao ?" Cửa thang máy mở ,   dùng chân chặn cửa, để   ngoài .
Thấy  vẻ mặt tức giận,   tỏ vẻ vô tội: "Em  cho   lên lầu thì  vấn đề gì ? Gặp mặt  đầu, chị  cho   lên lầu ?"
  ở cửa,  đá   một cái.
Thế nhưng,   nhanh nhẹn né sang một bên... thế là,   trật chân.
Cậu  giật , vội vàng đỡ   xuống ghế, cúi  cởi giày cao gót cho : "Chị  giày cao gót lắc lư  gì?"
 sắp     cho tức chết, dùng chân  đá  m.ô.n.g   một cái.
Cậu  ngã ngửa  đất, vẻ mặt  ngỡ ngàng, giống như một con sói  đá lật bụng.
 khập khiễng   phòng.
Bên ngoài phòng truyền đến tiếng động sột soạt, chắc là   đang dọn dẹp đồ ăn  mua về.
Một lát ,   gõ cửa phòng .
"Vào ."  .
Cậu  đẩy cửa  ,  tay cầm dầu xoa bóp: "Để em xoa cho chị nhé?"
Cậu  quỳ một gối  chân , ngẩng đầu  : "Xoa bóp một chút , vết thương nhỏ tích tụ  sẽ dễ thành bệnh mãn tính."
"Hồi đại học, em  học chuyên môn đấy, chị tin em , chắc chắn  tệ." Cậu  xoa hai tay cho nóng, nâng chân  lên,  ấn  mắt cá chân .
"Đau ?" Bàn tay    to, động tác xoa bóp  vững vàng.
 lắc đầu.
Không  tại , rõ ràng chỉ là xoa bóp chân bình thường, nhưng trong lòng   cảm thấy   .
Từ khi   về nhà, cảm giác   đó ngày càng rõ ràng.
 rút chân về: "Em  ngoài , chị   nghỉ một lát."
Cậu    lời,  dậy theo lời .
Trước khi rời ,   đột nhiên hỏi: "Ổ Dao, chị thấy... đối tượng xem mắt  của chị thế nào?"
 bỗng nhiên thấy bực bội trong lòng, chỉ    đừng dùng thái độ kỳ lạ  đối xử với : "Tề Dật, chị năm nay hai mươi tám tuổi , em cũng   nghiệp , chị  tính đến chuyện kết hôn, em... hiểu chứ?"
Sắc mặt   thoáng chốc trở nên hung dữ.
Thế nhưng, khi ngẩng đầu lên,  biến thành nụ  dịu dàng như lúc gặp mặt ở sân bay.
Cậu  gật đầu với : "Ừm, em hiểu."