Sau khi đoạn tuyệt thân thích, ta mang theo không gian linh tuyền danh chấn thiên hạ - Chương 152: Chưa từng có
Cập nhật lúc: 2025-12-18 09:02:36
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Hoành Dương dẫn theo tướng sĩ cưỡi ngựa xông , nhanh chóng chia thành hai hàng bảo vệ xe ngựa của Ôn Tiểu Vũ từ từ lăn bánh .
"Nhị hoàng t.ử phi mang theo lương thực và d.ư.ợ.c liệu đến chẩn tai tế d.ư.ợ.c !"
"Nhị hoàng t.ử phi đến chẩn tai tế d.ư.ợ.c ——"
Theo xe ngựa của nàng khỏi thành, dọc đường đều quan binh hô lớn.
Nghe thấy tiếng hô , nạn dân ngoài thành đều xúc động quỳ lạy xuống đất, miệng lớn tiếng hô: "Nhị hoàng t.ử phi quả là Bồ Tát sống, chúng cứu ——"
"Con cái của chúng cứu ——"
"Bồ Tát phù hộ, Nhị hoàng t.ử phi nhân từ, chúng dập đầu tạ ơn ."
Nạn dân xúc động lóc, mạnh mẽ dập đầu tạ ơn.
Ôn Tiểu Vũ từ trong xe ngựa bước , mặt tràn đầy bi mẫn , bách tính tầng lớp thấp kém của thời đại quả thực sống quá vất vả.
Nàng nhớ ở thời đại của , một khi xảy tai nạn, những xông pha tuyến đầu đều là công chức, quốc gia càng dốc lực từ bỏ một sinh mạng nào.
Nàng thường tự hào vì sống trong một quốc độ như .
khi trải qua một phen ở thời cổ đại , nàng mới kinh ngạc nhận sự tự hào ban đầu của còn lâu mới đủ.
Không so sánh thì tổn thương, đây nàng vẫn còn " tại phúc trung bất tri phúc".
Nhìn nạn dân với ánh mắt ơn thành kính nàng, lòng bi mẫn của Ôn Tiểu Vũ càng sâu sắc.
Nàng giơ tay hiệu cho dậy: "Bà con mến, Quận thủ đại nhân cũng nhiễm ôn dịch, vẫn luôn giường thể tổ chức chẩn tai và phòng chống dịch bệnh."
"Hôm qua trị liệu cho , ngày mai sẽ thể tỉnh tham gia công tác cứu trợ của chúng ."
"Mọi niềm tin, triều đình hề bỏ rơi , hiện giờ Lam gia quyên tặng cho chúng nhiều d.ư.ợ.c liệu và lương thực, cũng cùng các đại phu nghiên cứu phương t.h.u.ố.c kiểm soát dịch bệnh."
"Khúc An quận của chúng từ xưa đến nay là đất lành tích thiện, càng là đất hùng, tổ tiên của chúng khí phách hiên ngang, đoàn kết tiến lên, cùng dẫn dắt Khúc An quận của chúng đến sự phồn vinh thịnh vượng như ngày nay."
"Hiện giờ, Khúc An quận của chúng gặp tai ương. tin tai ương chỉ là tạm thời, xương sống của Khúc An quận chúng sẽ dễ dàng bẻ cong, bách tính thiện lương của Khúc An quận chúng sẽ khoanh tay khổ nạn của đồng bào ."
"Chỉ cần tuân theo sự sắp xếp của nha môn phủ, phối hợp với sự tổ chức của quan phủ, chỉ cần chúng trăm cùng chí hướng như thành đồng, một lòng một , tin chúng nhất định thể chiến thắng dịch bệnh, tái thiết gia viên! Ta tin Khúc An quận của chúng nhất định thể vững trở !"
Ôn Tiểu Vũ lời dứt, trong đám đông liền bùng nổ những tiếng hô hào như sóng trào——
"Chiến thắng dịch bệnh, tái thiết gia viên!"
"Chiến thắng dịch bệnh, tái thiết gia viên!"
"Chiến thắng dịch bệnh, tái thiết gia viên!"
"Đứng dậy!"
"Đứng dậy!"
"Đứng dậy!"
Dòng cuồn cuộn, tiếng hô vang trời, liên miên bất tuyệt.
Tất cả tướng sĩ và quan viên mặt, cùng với cư dân trong thành đến vây xem, ai nấy đều cảm động, đều gào khan cả cổ họng cùng với nạn dân hô hào.
Mỗi hô hào đều là tiếng gọi từ sâu thẳm linh hồn, đ.á.n.h thức chính nghĩa và lương tri của nhiều , càng đ.á.n.h thức niềm kiêu hãnh và tự hào trong lòng Khúc An quận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-doan-tuyet-than-thich-ta-mang-theo-khong-gian-linh-tuyen-danh-chan-thien-ha/chuong-152-chua-tung-co.html.]
Nhị hoàng t.ử phi đúng mà, Khúc An quận của họ là đất lành tích thiện, càng là đất hùng!
Họ thể dễ dàng trận tai ương đ.á.n.h bại, họ càng thể trơ mắt đồng bào của phủ phục khom lưng cầu xin trời cao rủ lòng thương.
Họ khí phách hiên ngang, càng tấm lòng thiện lương chân thành!
Với sự cộng hưởng rung động đến linh hồn , công tác cứu trợ tiếp theo vô cùng thuận lợi, quan binh và nạn dân phối hợp với từng , mỗi một khâu, một quy trình đều thi hành nhanh chóng.
Những nhà giàu trong thành cũng tự nguyện quyên tặng lương thực, d.ư.ợ.c liệu, vật tư chống rét, những dân thường tiền thì tự công tác phòng hộ đến ngoài thành tìm việc .
Những thợ thủ công trong thành, các đại phu và d.ư.ợ.c đồng trong y quán cũng đều tự nguyện đến giúp đỡ, lập tức giải quyết nỗi lo của Ôn Tiểu Vũ là dùng.
Lòng dân các tầng lớp trong Khúc An quận gắn kết từng , mỗi một đường đều cầm theo một chút đồ vật, là áo bông cũ mặc nữa, là một hai quả trứng gà...
Phủ thành Khúc An quận ngày hôm còn c.h.ế.t lặng, buổi tối ngày hôm nay ánh tà dương hiện lên sức sống từng .
Rất nhanh, ngoài cửa thành thoang thoảng mùi hương cháo gạo, hòa quyện với hương t.h.u.ố.c từ một phía khác, hội tụ thành ấm và hy vọng.
Những nạn dân liên tiếp đói rét cùng bệnh tật hành hạ, ngửi thấy mùi thơm trong khí, bụng đều kêu ùng ục, nước dãi chảy ròng ròng, nhưng tất cả đều yên lặng xếp hàng, hề tranh giành giục giã, ai nấy đều trật tự tuân theo sự quản lý.
Ôn Tiểu Vũ tuần tra một vòng, thấy việc đều đấy, liền hài lòng gật đầu, trong lòng thầm thở phào một .
Quả nhiên dù ở thời đại nào, sự thống nhất tư tưởng cũng vô cùng quan trọng.
Tư tưởng thống nhất, chính lệnh thông suốt, mới thể giải quyết vấn đề hiệu quả.
Khi còn chuyện cần nàng mặt trấn giữ, Ôn Tiểu Vũ lập tức trang đồ phòng hộ, vội vã giúp các đại phu cùng cứu chữa những bệnh nhân nhiễm ôn dịch.
Nhờ sự giúp đỡ vô tư của bá tánh trong thành, buổi tối Ôn Tiểu Vũ và các đại phu đủ nguồn sáng, nên họ cứu chữa đến tận nửa đêm, cho đến khi khám chữa xong xuôi tất cả bệnh nhân nặng, mới lui về nghỉ ngơi trong một khu lều ngăn cách.
Chỉ cần quan phủ truyền đạt một khẩu lệnh, bá tánh trong thành ngoài thành giúp đỡ, liền tự giác nghỉ đêm tại những khu lều dựng riêng cho họ, một ai đòi trở về thành.
Thứ nhất là họ sự lợi hại của ôn dịch, tuy phòng hộ và phương t.h.u.ố.c chữa trị, nhưng vẫn sợ về nhà lây nhiễm cho nhà, gây tổn thất đáng .
Thứ hai là Ôn Tiểu Vũ, Tần Hoành Dương cùng tất cả tướng sĩ và đại phu đến cứu trợ, cũng ai trở về thành nghỉ ngơi, đều cùng họ nghỉ trong lều, khiến vô cùng cảm động, cũng bất giác tự quy tắc hóa hành vi của .
Liên tục mệt mỏi cả ngày, Ôn Tiểu Vũ sự hộ vệ của Dư Vi Tiếu, Tây Phong và Tây Nguyệt, tìm một góc trong lều, mặc y phục một lát.
Ôn Tiểu Vũ cảm thấy mới chợp mắt, còn thật sự ngủ say, thấy bên ngoài một trận ồn ào.
"Bên ngoài thế? Sao ồn ào như ?" Ôn Tiểu Vũ mắt ngái ngủ, giọng khàn khàn hỏi.
"Phu nhân, là Quận thủ đại nhân dẫn theo gia quyến khỏi thành ." Tây Nguyệt từ bên ngoài vọt lều.
Ôn Tiểu Vũ rửa mặt đơn giản xong xuôi, uống một bát cháo ấm mới ngoài.
Chỉ thấy Lý Triều Văn sự tháp tùng của Tần Hoành Dương và Lý Lập Sơn, đang tuần tra từng khu lều, xem xét tình hình nạn dân, còn Minh phu nhân và Lý T.ử Nhu đang giúp đỡ ở khu lều nấu cháo.
Ôn Tiểu Vũ trong lòng cảm thán, Khúc An quận cũng là một phúc địa chân chính, những dân lương thiện, dũng cảm, vị Quận thủ thật lòng vì dân, quan dân đồng lòng một sợi dây, gian nan hiện tại tính là gì.
theo sử sách ghi chép, chính vì những gian nan như , Khúc An quận bùng phát ôn dịch diện rộng, cuối cùng lan khắp cả nước.
Cũng chính những gian nan khiến triều chính Đại Viêm bất , ôn dịch hoành hành, Ô Di quốc xâm lược, cuối cùng dẫn đến diệt quốc.
Sự sụp đổ của Đại Viêm triều, vì thiên tai, mà là nhân họa.
Những kẻ Tần Hoành Dương bắt cố nhiên đáng ghét, nhưng những kẻ bọn chúng, mới là những kẻ đáng thiên đao vạn quả nhất.