Sau khi đoạn tuyệt thân thích, ta mang theo không gian linh tuyền danh chấn thiên hạ - Chương 154: Ôn Tiểu Tuyết sao lại ở đây?

Cập nhật lúc: 2025-12-18 09:02:38
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nàng ở đây?!" Ôn Tiểu Vũ ngoài cửa sổ, kinh ngạc đến mức thẳng .

"Lúc tuyết tai tìm thấy nàng , thấy kỳ lạ. cũng ngờ thấy nàng ở đây." Dư Vi Tiếu .

Tần Hoành Dương cũng nhịn ngoài cửa sổ, khi thấy bóng dáng Ôn Tiểu Tuyết cũng sững sờ, "Ôn Tiểu Tuyết? Nàng ở đây?"

"Lập tức sai theo sát điều tra một phen. Xem nàng cùng ai, đến đây, và đang gì ở đây." Ôn Tiểu Vũ lập tức .

"Ta tự xem một chút, Ôn Tiểu Tuyết nàng rốt cuộc tạo hóa gì? Quế Hoa thôn cách đây xa như , nàng thể tự đến đây , điều tra cho rõ ngọn ngành."

Dư Vi Tiếu mỉm xong liền nhanh như chớp biến mất khỏi cửa sổ.

Ôn Tiểu Vũ ngờ gặp Ôn Tiểu Tuyết ở đây. Nếu rõ mặt nàng, xác định đúng là Ôn Tiểu Tuyết, Ôn Tiểu Vũ gần như dám nhận.

Ôn Tiểu Tuyết búi tóc theo kiểu phu nhân, khoác một chiếc áo lót màu hồng đào, vải váy hoa văn và kiểu dáng thời thượng. Trên đầu cài trâm ngọc quý, châu ngọc lấp lánh.

Chỉ là nàng vẫn chỉ mới từ thôn quê , từng thực sự thấy qua thế sự nhưng kìm khoe khoang với khác.

Dù ăn mặc phú quý bức đến mấy, vẫn khiến thấy như thể đeo hết cả gia tài lên , toát lên vẻ quê mùa.

Ôn Tiểu Vũ trực giác Ôn Tiểu Tuyết xuất hiện ở đây là liên quan đến bản nàng và Cố Cảnh Minh, hơn nữa nhất định chuyện lành gì.

Dư Vi Tiếu theo dấu Ôn Tiểu Tuyết đến lâu bên đường, thấy nàng dắt theo một nha , cùng một nam nhân trung niên ăn mặc gấm vóc lộng lẫy bước một phòng riêng.

Dư Vi Tiếu thi triển khinh công, nhẹ nhàng bay lên mái nhà, lật ngói một khe hở, lén lút quan sát động tĩnh trong phòng riêng.

Chỉ thấy Ôn Tiểu Tuyết mật khoác tay nam nhân, nũng nịu : “Ngày mai chúng sẽ kinh thành. Đây là đầu tiên đến kinh thành, nhất định dẫn dạo cho thật kỹ đó.”

Nam nhân tủm tỉm đưa tay trong vạt áo của nàng, cợt nhả : “Được, chuyện nàng dặn dò, tự nhiên sẽ từ chối. Chỉ cần nàng dỗ vui vẻ, khiến thoải mái, dẫn nàng dạo kinh thành đáng là gì, còn cho nàng một cái sân nhỏ để nàng ở phía nhà chúng .”

Dư Vi Tiếu đến đây, trong lòng thầm nghĩ: Thì Ôn Tiểu Tuyết trèo cao, trách ăn mặc lộng lẫy như . Nhìn y phục của nam nhân , chắc hẳn phận tầm thường. Tuy nhiên, nàng vốn là nhà quê, thể quen nhân vật như ? Chắc chắn điều kỳ lạ.

Trong phòng riêng, nam nhân trung niên kéo Ôn Tiểu Tuyết lên đùi , đôi tay của nam nhân vùi sâu trong váy áo của Ôn Tiểu Tuyết.

Ôn Tiểu Tuyết vòng tay ôm lấy cổ nam nhân, kiều diễm khẽ hít thở, dán chặt lòng nam nhân.

Dư Vi Tiếu nghĩ, hai sẽ trực tiếp tái diễn cảnh xuân cung ngay trong phòng riêng chứ!!

Nàng nên tiếp tục xem tạm lánh ? Tiếp tục xem liệu mọc mắt kim ?

Cho dù… cho dù… mọc mắt kim chăng nữa, với y thuật của Ôn Tiểu Vũ hẳn là cũng thể giúp nàng chữa khỏi ?

Đây chính là do công việc! Ôn Tiểu Vũ chỉ chữa cho nàng, mà còn nên bồi thường cho nàng nữa!

Dư Vi Tiếu đang băn khoăn, bỗng nhiên thấy Ôn Tiểu Tuyết nhắc đến Ôn Tiểu Vũ.

“Người trong Khúc An quận chúng bình thường nhắc đến tỷ tỷ, đều khen ngợi ngớt đó.” Ôn Tiểu Tuyết nũng nịu .

“Ồ? Chính là Ôn Tiểu Vũ mà nàng thường nhắc đến đó ?” Nam nhân hứng thú hỏi.

, tỷ tỷ tên là Ôn Tiểu Vũ, là thần y nổi tiếng ở chỗ chúng . Không ít vượt ngàn dặm xa xôi đến tìm tỷ khám bệnh đó.” Trong lời của Ôn Tiểu Tuyết tràn đầy sự ngưỡng mộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-doan-tuyet-than-thich-ta-mang-theo-khong-gian-linh-tuyen-danh-chan-thien-ha/chuong-154-on-tieu-tuyet-sao-lai-o-day.html.]

Dư Vi Tiếu càng càng thấy , Ôn Tiểu Tuyết rốt cuộc giở trò gì?

“Tỷ tỷ nàng lợi hại như , nàng mau tìm cách để nàng đến với , hai tỷ nàng cùng hầu hạ , cũng là một giai thoại đó.” Nam nhân dâm đãng Ôn Tiểu Tuyết.

“Tỷ tỷ phu quân , phu quân nàng trẻ trung tuấn tú, quả thực tựa như thần tiên trời , thể theo chứ.” Ôn Tiểu Tuyết hờn dỗi .

Đôi tay nam nhân vẫn ngừng nghỉ, miệng cũng nhàn rỗi, “Nàng nàng cũng lên đường đến kinh thành ? Tìm cách nắm rõ hành tung của nàng , bắt nàng đến đây còn chơi đùa thế nào cũng .”

Ôn Tiểu Tuyết phối hợp với động tác của nam nhân, khẽ thở dốc trò chuyện với về Ôn Tiểu Vũ.

“Bên cạnh tỷ tỷ nhiều cao nhân, tưởng thể dễ dàng bắt như ? Nàng y thuật như , bên cạnh đều coi nàng như bảo bối mà che chở, dễ dàng bắt nàng .”

“Người bên cạnh nàng đều là những nhân vật lai lịch lớn, tướng quân, còn cả những thần y khác. Hơn nữa thấy phu quân của nàng cũng là phận hề đơn giản, tướng mạo càng khiến kinh ngạc.”

“Chàng tưởng thể dễ dàng khiến nàng hầu hạ , chỉ mới thật lòng yêu mà thôi.”

Ôn Tiểu Tuyết đến cuối, bắt đầu nũng với nam nhân trung niên .

Nam nhân dường như thích kiểu của nàng, nàng bày tỏ tâm ý xong, càng thêm động tình, ngay tại chỗ liền chiếm đoạt nàng trong phòng riêng.

Ôn Tiểu Tuyết nửa đẩy nửa mời , “Xem vội vàng như khỉ thế . Đừng ở đây, chuẩn sân nhỏ ở kinh thành cho ? Vậy đến lúc nào mà chẳng chứ?”

Dư Vi Tiếu thấy Ôn Tiểu Tuyết như , da gà nổi lên từng đợt. Trong lòng kinh ngạc thôi, chẳng lẽ Ôn Tiểu Tuyết lợi dụng Ôn Tiểu Vũ để lấy lòng nam nhân ?

Thấy , nàng quyết định hết cứ tiếp tục quan sát xem Ôn Tiểu Tuyết giở trò gì, đó sẽ về báo cáo với Ôn Tiểu Vũ, từ đó tính kế lâu dài.

Ngay lúc hai đang tình nồng ý mặn, bên ngoài cửa phòng riêng vang lên tiếng gõ cửa, hai nhanh chóng tách , ngay ngắn giả vờ.

Người đến đẩy cửa bước , nam nhân trung niên lập tức cung kính dậy, hô: “Hầu gia, ngài đến.”

Dư Vi Tiếu vội vàng qua, chỉ thấy bước là một nam nhân còn lớn tuổi hơn nam nhân trung niên , mặc áo choàng màu mực, cài trâm ngọc bích, khí thế phi phàm, thấy là phong thái của bậc thượng vị.

Dư Vi Tiếu nhíu mày chằm chằm mấy , bọn họ đang âm mưu gì ở đây.

Đột nhiên nam nhân lớn tuổi ngẩng đầu lên, cảnh giác và chính xác về phía nàng.

Dư Vi Tiếu nhanh chóng đặt miếng ngói, dùng tốc độ nhanh nhất thi triển khinh công rút lui. Để đảm bảo an , nàng còn vòng một vòng lớn mới trở về bên cạnh Ôn Tiểu Vũ.

“Thế nào ?” Thấy Dư Vi Tiếu vội vã lén lút lẻn đến bên cạnh họ, Ôn Tiểu Vũ và Tần Hoành Dương đồng thanh hỏi.

“Cho ly , từ từ .” Dư Vi Tiếu chụp lấy chén bàn uống cạn mấy ngụm, rót thêm một chén “ực ực” uống xong mới xuống chuyện.

“Ôn Tiểu Tuyết đang ve vãn một nam nhân trong phòng riêng, đó một nam nhân khác đến. Nam nhân đến đơn giản, về phía , kịp họ chuyện gì thì buộc rút lui .”

“Ôn Tiểu Tuyết nhất định bán nàng, trong cuộc trò chuyện của họ nhắc đến nàng mấy .”

Dư Vi Tiếu kể những gì thấy và cho bọn họ từng ly từng tí.

Ôn Tiểu Vũ và Tần Hoành Dương , rốt cuộc Ôn Tiểu Tuyết bán Ôn Tiểu Vũ thế nào.

“Không , xem đó là ai.” Tần Hoành Dương .

 

Loading...