Sau khi đoạn tuyệt thân thích, ta mang theo không gian linh tuyền danh chấn thiên hạ - Chương 157: Liệu có truyền sang nàng không?

Cập nhật lúc: 2025-12-18 09:02:41
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cung điện xảy chuyện gì? Sao phái cứu tế?

Nghe Ôn Tiểu Vũ hỏi, bàn tay Cố Cảnh Minh đang vuốt ve mái tóc của nàng khẽ khựng , lo lắng : “Tiểu Vũ, phụ hoàng đột nhiên phát bệnh, phần lớn thời gian đều hôn mê. Khoảng thời gian còn thể thỉnh thoảng tỉnh một chút, giờ thì luôn hôn mê bất tỉnh. Ta chỉ thể thăm một , Triệu Quý phi luôn sai canh giữ , cho chúng thăm bệnh.”

“Trong thời gian phụ hoàng lâm bệnh, do Đại hoàng giám quốc. Đại hoàng tàn bạo tự đại, nhân lúc phụ hoàng hôn mê mà thuận lợi lên ngôi.”

“May mà phụ hoàng cái xa trông rộng, cũng tính tình của Đại hoàng , cho nên sai Hoàng thúc tạm thời nhiếp chính, cùng Đại hoàng kiềm chế lẫn . Nhờ mới thể để Đại hoàng trực tiếp nắm quyền.”

“Khi Hoàng thúc nhận tấu chương tai ương, ngài triệu tập đại thần thương nghị việc cứu tế . của Đại hoàng ém nhẹm tấu chương gửi tới Khúc An quận, công khai ngăn cản các triều thần cứu trợ. Đại hoàng và Hoàng thúc hai tranh đấu lẫn , cho đến giờ vẫn ai cứu tế.”

Cố Cảnh Minh càng càng tức giận, Đại hoàng ép gây loạn lạc, để các triều thần buộc thỉnh cầu lập thái tử, nhằm chấm dứt cục diện hỗn loạn hiện tại.

Còn Hoàng thúc thì hữu tâm vô lực, cứu tế là quyết định một ngài thể đưa . Để Hộ bộ trích một khoản bạc lớn như để cứu trợ, nhất định cả hai cùng đồng ý mới .

Vì thế cứ giằng co mãi ở đây, cuối cùng ai cứu tế, gây cái c.h.ế.t cho bao nhiêu bách tính.

May mà Ôn Tiểu Vũ kịp thời nghiên cứu phương t.h.u.ố.c trị ôn dịch, một đường cứu chữa mới khiến ôn dịch lan rộng, vật tư cứu trợ của Lan thị, mới khống chế tai ương trong Khúc An quận.

“Tiểu Vũ, nghĩ đến những tai ương, ôn dịch... mà nàng kể, cuối cùng Đại Viêm triều sẽ diệt vong, liền thấy sợ hãi. Nếu nàng, chúng kịp thời hành động, Đại Viêm triều ngày nay chỉ sợ ..."

Cố Cảnh Minh ôm chặt Ôn Tiểu Vũ, may mắn nàng, đây nhất định là phúc vận và bước ngoặt mà trời cao ban cho , ban cho cả Viêm triều.

Không Tiểu Vũ, chân sẽ lành, càng thể trải nghiệm sự viên mãn của tình yêu đôi lứa.

Ôn Tiểu Vũ cũng vươn tay ôm lấy , vỗ vỗ an ủi , tiếp tục hỏi: “Phụ hoàng bên đó, Cửu gia gia cũng thể đến gần xem ?”

“Cửu gia gia hiện đang trong cung, ở ngay tẩm cung của phụ hoàng, vẫn luôn thể ngoài. Triệu quý phi giam tất cả các thái y chữa trị ở thiên điện tẩm cung của phụ hoàng, cho .”

Từ Cửu từng là Viện chính Thái y viện, trong cung nhân mạch của riêng , hôm sai từ cung truyền một bản mạch án. Chàng dám để ngoài xem, chỉ chờ Ôn Tiểu Vũ đến thì đưa cho nàng.

“Đây là mạch án Cửu gia gia truyền về, nàng xem thể dựa đó mà kê đơn t.h.u.ố.c ?” Cố Cảnh Minh rút một tờ giấy từ ngăn bí mật tường , đưa cho Ôn Tiểu Vũ.

Chàng hy vọng Ôn Tiểu Vũ thể trực tiếp phương t.h.u.ố.c dựa mạch án Cửu gia gia cung cấp, như Ôn Tiểu Vũ sẽ cung mạo hiểm.

Trong cung khắp nơi đều là nguy hiểm, mà ở trong cung kiềm chế quá nhiều, cũng thể lúc chuyện đều thể lo liệu cho nàng. Chàng nàng cung mạo hiểm.

Trước mẫu hậu còn, còn thể bảo vệ nàng đôi chút, nhưng cung điện bây giờ đều là của Triệu quý phi. Vạn nhất điều gì chu , hậu quả là điều thể chấp nhận.

Ôn Tiểu Vũ nhận lấy mạch án, ánh đèn chăm chú xem xét, biểu cảm càng lúc càng ngưng trọng.

“Cảnh Minh, xem phụ hoàng lắm, e rằng khó mà khỏi hẳn , cũng thể kê đơn thuốc. Ta cung châm cứu và cho ngài uống một ít d.ư.ợ.c tề, nhiều nhất cũng chỉ thể khiến ngài tỉnh , nhưng ngài sẽ chống đỡ bao lâu nữa, cần chuẩn sẵn sàng.”

Tay Cố Cảnh Minh ôm Ôn Tiểu Vũ kìm run rẩy, trầm mặc lâu mới : “Tiểu Vũ, nàng đừng cung, quá nguy hiểm.”

Ôn Tiểu Vũ dậy, hai tay nâng mặt : “Cảnh Minh, hãy thật với , nếu phụ hoàng tỉnh , ở bên cạnh, ngài thể sẽ... ân... truyền ngôi cho ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-doan-tuyet-than-thich-ta-mang-theo-khong-gian-linh-tuyen-danh-chan-thien-ha/chuong-157-lieu-co-truyen-sang-nang-khong.html.]

“Ta đoán, phụ hoàng vẫn luôn hài lòng Đại hoàng , cho nên dù lúc tỉnh lúc mê cũng lập chiếu thư?”

“Nếu khiến phụ hoàng tỉnh , sẽ cần đổ m.á.u hy sinh, liền thể đoạt đại vị đúng ?”

Cố Cảnh Minh Ôn Tiểu Vũ nâng mặt, buộc thẳng mắt nàng, một lát , mới thở dài : “Nàng quá đỗi mẫn tiệp, thể giấu nàng.”

“Tiểu Vũ, nàng mạo hiểm, nàng thể đưa d.ư.ợ.c tề cho , vẽ đồ hình châm cứu để mang cho Cửu gia gia ? Chỉ cần để ngài tỉnh một lát là , dù thì dù nàng , ngài cũng chống đỡ bao lâu.” Cố Cảnh Minh .

Ôn Tiểu Vũ hiểu rõ lo lắng của Cố Cảnh Minh, sợ nàng cung, nơi ăn thịt nhả xương, gặp nguy hiểm. Chàng trăm phần trăm nắm chắc thể bảo vệ nàng, nên trực tiếp cắt đứt cơ hội nàng tiến nguy hiểm.

nàng , phụ hoàng ít nhất thể chống đỡ một tuần. Có sự chỉ dẫn và giao phó của phụ hoàng, tương lai tiếp quản cái cục diện rối rắm sẽ dễ dàng hơn nhiều, bằng sẽ gian nan.

thì đế vương chi uy của phụ hoàng vẫn còn đó, thể dễ dàng giúp dọn dẹp chướng ngại.

Huống hồ, nàng gian, lá bài tẩy bảo tính mạng.

, chuyến cung, nàng thể .

lúc hai đang giằng co, tiếng Tây Phong vang lên ngoài cửa: “Chủ tử, phu nhân, thể dọn bữa ạ? Tần tướng quân và họ trở về.”

Cố Cảnh Minh hôn mạnh Ôn Tiểu Vũ một cái, nhéo nhéo mặt nàng : “Trước hết cứ dùng bữa, chuyện trở về kinh thành xem tình hình bàn .”

Hai nắm tay bước phòng ăn, chỉ thấy Tần Hoành Dương và Ôn Tiểu Vũ, thấy Tây Ảnh.

“Tây Ảnh đang theo dõi Bình Tây Hầu, vẫn trở về. Ta an bài thỏa của chúng , bảo họ tạm thời phân tán ẩn nấp, sáng mai chia kinh.” Tần Hoành Dương .

Dư Vi Tiếu tiếp lời: “Ôn Tiểu Tuyết chiều nay vẫn luôn ở trong phòng cùng Hoàng Bách ngoài, Bình Tây Hầu cũng ở trong phòng cùng tiểu khỏi cửa. Tây Ảnh bảo cứ về báo cáo cho các ngươi, tiện thể dùng bữa, tiếp tục cùng theo dõi.”

“Nếu hôm nay vẫn ngoài, chỉ đành đợi tối lẻn phòng vác Ôn Tiểu Tuyết . Tiểu Vũ, nàng cho chút đồ , tối vác cho thuận lợi.”

Ôn Tiểu Vũ quá nhiều d.ư.ợ.c phẩm hữu dụng, Dư Vi Tiếu tranh thủ cơ hội mà đòi thêm một ít, bằng đều tranh giành, nàng sẽ chẳng lấy bao nhiêu.

“Không khinh cử vọng động! Võ công của Hoàng Bách cũng yếu, hơn nữa bọn họ ngoài Chắc chắn còn mang theo hộ vệ, vạn nhất nàng đ.á.n.h rắn động cỏ thì sẽ khó xử lý.” Cố Cảnh Minh nhắc nhở.

Dư Vi Tiếu tuy võ công , nhưng quen thuộc những trong kinh thành, càng hiểu rõ tâm tư vòng vo phức tạp của kinh. Cố Cảnh Minh sợ nàng khinh địch hỏng việc.

“Ngài cứ yên tâm, nhất định sẽ khinh cử vọng động, nhất định đảm bảo vạn vô nhất thất mới tay.” Dư Vi Tiếu trịnh trọng .

Ôn Tiểu Vũ lấy hai bình t.h.u.ố.c bột, mỗi một bình đưa cho Tần Hoành Dương và Dư Vi Tiếu: “Các ngươi cất kỹ , đến vạn bất đắc dĩ thì đừng dùng, loại t.h.u.ố.c quá khó chế, dùng hết là còn nữa.”

Tần Hoành Dương và Dư Vi Tiếu vội vàng giật lấy, lập tức cất kỹ bên , khiến Tây Phong, Tây Nguyệt bên cạnh khỏi đỏ mắt.

Mấy còn dùng xong bữa tối, một ám vệ vác Ôn Tiểu Tuyết cửa.

Dư Vi Tiếu: Chậc, cướp công của nàng.

 

Loading...