Sau khi đoạn tuyệt thân thích, ta mang theo không gian linh tuyền danh chấn thiên hạ - Chương 83: Kiểm tra dược điền
Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:58:05
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ôn Tiểu Vũ một khi hạ quyết tâm, sẽ dây dưa rề rà nữa.
“Đợi chân khỏi, hãy trở về .”
Cố Cảnh Minh thấy lời , sắc mặt đều đổi.
Nàng vẫn đồng ý ? Nàng ngay cả để ở cũng ?
Ôn Tiểu Vũ thần sắc của , hiểu lầm , cũng vội giải thích, cố ý trêu chọc .
“Tiểu Vũ, thực sự thích cuộc sống hiện tại, đây là thỏa hiệp——” Cố Cảnh Minh vội vàng giải thích, đó thấy ánh mắt trêu chọc của Ôn Tiểu Vũ, khóe môi nàng càng lúc càng nở nụ , mới hiểu , cũng bật .
Không còn cách nào, ai ngờ cũng ngày hôm nay, lúc giữ bình tĩnh như .
Nhìn như , Ôn Tiểu Vũ kìm bật ha hả.
“Được lắm, dám đùa giỡn .” Cố Cảnh Minh một tay ôm lấy nàng kéo lòng, một tay như trừng phạt mà véo véo má nàng.
Ôn Tiểu Vũ cầu xin tha thứ.
Hai vui vẻ đùa một lát, Ôn Tiểu Vũ liền nghiêm mặt : “Ta thật đấy, đợi chân khỏi, hãy trở về, những việc nên .”
“Ta sẽ sắp xếp chuyện trồng d.ư.ợ.c liệu và hợp tác với Tần Nguyên soái thỏa, sẽ tìm ngươi.”
“Đã đồng ý với ngươi , nhất định sẽ thất hứa.”
Cố Cảnh Minh trêu nàng: “nàng đồng ý điều gì?”
Ôn Tiểu Vũ liếc xéo một cái, chút ngại ngùng : “ nếu kiên cố như bàn thạch, nhất định rời bỏ.”
Cố Cảnh Minh chấn động nàng, ngờ sẽ nhận lời hứa như , kích động ôm chặt lấy nàng, cũng trịnh trọng : “Nắm tay , cùng bạc đầu.”
Hai ánh mắt dính chặt , mặt càng lúc càng gần, qua lâu, Cố Cảnh Minh mới buông nàng .
Ôn Tiểu Vũ thở dốc, mặt đỏ ửng như ráng chiều, miệng đỏ mọng vẫn như mời gọi, trong mắt ánh nước mơ màng.
Cố Cảnh Minh , kề sát tới, Ôn Tiểu Vũ một cái giật hồn , ngại ngùng đẩy , vén chăn lên luống cuống tay chân kiểm tra vết thương ở chân .
Cố Cảnh Minh vui vẻ khẽ, rạng rỡ tinh thần, mặt đầy vẻ xuân sắc.
Ôn Tiểu Vũ nhéo mấy cái, mới bình tĩnh , bắt đầu nghiêm túc kiểm tra cho , thấy hồi phục khá , liền yên tâm.
Sau đó, nàng giúp Phạm Đại Ngưu và Lão phu nhân kiểm tra cơ thể một chút, để cho bọn họ linh tuyền thủy và d.ư.ợ.c liệu.
Buổi tối, Ôn Tiểu Vũ để cảm ơn sự giúp đỡ của , cũng như hoan nghênh Dư Vi Tiếu và Bạch Vận đến, một bàn thức ăn thịnh soạn, ăn uống khiến chủ khách đều vui vẻ.
Ôn Tiểu Vũ ngờ, sự đến của Dư Vi Tiếu và Bạch Vận, vui nhất là Ôn Tiểu Tình và Cố Thanh.
Ôn Tiểu Tình bám lấy Dư Vi Tiếu, bảo nàng truyền thụ công phu. Còn Cố Thanh thì bám lấy Bạch Vận, học nàng cách quán xuyến việc nhà và quản lý cửa hàng.
Khoảng thời gian , Ôn Tiểu Vũ quá bận rộn, nên giao bộ ngân lượng và việc quản lý sổ sách dùng để xây nhà mới cho Cố Thanh Thu trông nom.
Tiểu cô nương vô cùng vui sướng vì thể gánh vác việc nhà, nàng học hành chăm chỉ, dựa theo phương pháp ghi chép của Ôn Tiểu Vũ mà sắp xếp sổ sách đấy.
Ôn Tiểu Vũ thấy nàng thiên phú yêu thích, liền giao cả việc thu mua và phân phát cây thuốc, cùng các khoản chi tiêu mua sắm trong nhà cho nàng quán xuyến.
Khoảng thời gian , tiểu cô nương hưng phấn khôn xiết, hễ gặp Ôn Tiểu Vũ là níu lấy nàng học hỏi.
Giờ đây nàng , Bạch Vận ở nhà đều quản lý các cửa hàng thuộc của hồi môn của nương , hơn nữa tiếng tăm, nên nàng cứ thế bám riết lấy Bạch Vận để thỉnh giáo.
Nương của Bạch Vận là con gái nhà thương gia, mang theo sính lễ mười dặm hồng trang gả cho phụ nàng, khi đang Tả Thị Lang. Mọi chi tiêu trong nhà đều do nương nàng gánh vác.
Bởi , việc Bạch Vận quản lý các cửa hàng hồi môn của nương nàng là kiểu tiểu thư khuê các quản lý chơi chơi, mà là thực sự quản lý cả , tiền bạc và cửa hàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-doan-tuyet-than-thich-ta-mang-theo-khong-gian-linh-tuyen-danh-chan-thien-ha/chuong-83-kiem-tra-duoc-dien.html.]
Thấy Cố Thanh Thu hiếu học như , phương pháp ghi chép đơn giản mà rõ ràng, Bạch Vận cũng nảy sinh hứng thú, hai tuổi tác cũng chênh lệch là bao, nhanh trở nên thiết.
Ôn Tiểu Vũ vui vẻ thấy , Cố Thanh Thu quả thực thiên phú còn chăm chỉ, sản nghiệp trong nhà nhiều lên, giao cho nàng quản lý, bản nàng cũng thể nhàn rỗi đôi chút.
Sáng sớm hôm đó, Ôn Tiểu Vũ cùng nương và nương thương lượng việc xem ruộng thuốc.
Khoảng thời gian , các thôn dân nhận cây t.h.u.ố.c về trồng, nay đa đều sống sót. Ôn Tiểu Vũ vẫn bận rộn nên dịp thăm.
Vốn dĩ chỉ cùng nương và nương, nhưng các nữ quyến trong nhà, ai nấy đều chịu yên, cũng xem cùng.
Thế là, tám phụ nữ họ rầm rộ cùng xuất phát, đến ruộng t.h.u.ố.c trong thôn để xem.
Cái thế trận Chắc chắn thể giấu dân làng. Mọi chuyện đều tự động theo các nàng.
Cây t.h.u.ố.c nhà Tiểu Vũ mọc đặc biệt , chỉ cây khỏe mạnh mà lá cũng xanh xum xuê, hơn hẳn các cây t.h.u.ố.c của họ.
Thế nên họ đều đến vây xem, Ôn Tiểu Vũ .
Ôn Tiểu Vũ dẫn , tiên đến ruộng t.h.u.ố.c của Ôn Đại Tráng.
Nhìn những cây t.h.u.ố.c lá úa vàng, Ôn Tiểu Vũ quỳ xuống cẩn thận kiểm tra gốc rễ cây thuốc, bốc một nắm đất lên xem xét kỹ lưỡng. Càng , nàng càng kìm mà nhíu mày.
Thổ nhưỡng nơi đây, thực thích hợp để trồng loại cây t.h.u.ố.c , nhưng tại đất khô cằn đến ? Thiếu nước nghiêm trọng như thế?
Thôn Quế Hoa nguồn nước vẫn khá dồi dào, khí hậu cũng , hẳn là đến nỗi khô hạn như chứ.
“Tiểu Vũ , cây t.h.u.ố.c thế, trồng ư?” Nhìn Ôn Tiểu Vũ nhíu mày, Trần thị lo lắng hỏi.
“Trần thái tổ mẫu, cây t.h.u.ố.c các trồng lâu như , đất tưới nước ư? Sao khô cằn thế ?” Ôn Tiểu Vũ nắm lấy đất khô mà hỏi bà.
“Trước đây cô cây t.h.u.ố.c ưa nước, nhiều nước quá còn c.h.ế.t. Nên chúng vẫn luôn chặn kênh nước, cho nước chảy ruộng.”
Trần thị ngóng trông Ôn Tiểu Vũ, loại cây t.h.u.ố.c đều trồng đầu, cũng cho , luôn cảm thấy đặc biệt quý giá.
Những lời của Ôn Tiểu Vũ, các nàng đều chấp hành như thánh chỉ, sợ rằng lơ là một chút, loại cây t.h.u.ố.c quý giá sẽ sống nổi.
Vì , mỗi khi trời mưa, các nàng đều lo lắng khôn nguôi, sợ hỏng cây thuốc. May mắn , mùa thu đông mưa nhiều.
Bà cứ ngỡ, chăm sóc kỹ lưỡng như , cây t.h.u.ố.c sẽ mọc hơn, nhưng chúng ngày càng úa vàng, lòng bà nôn nóng vô cùng.
Nếu hôm nay Ôn Tiểu Vũ đến xem ruộng thuốc, bà cũng sẽ nhịn mà đến tận nhà thỉnh giáo.
Trần thị dứt lời, những thôn dân khác cũng đều gật đầu đồng tình, họ cũng tận tâm chăm sóc như , nhưng cây t.h.u.ố.c bây giờ cũng chẳng mọc .
Ôn Tiểu Vũ xong lời , dở dở .
Cứ tưởng rằng, trong thôn là lão nông, thạo việc trồng trọt, nên nàng chỉ nhắc nhở một câu, sẽ cân nhắc mà kiểm soát lượng nước.
Ai ngờ, quá căng thẳng với cây thuốc, nghiêm ngặt chấp hành lời nàng đến mức cho nước chảy ruộng.
Quá mức thành đủ, khiến cây t.h.u.ố.c hiện giờ thiếu nước nghiêm trọng, phát triển yếu.
Ôn Tiểu Vũ lập tức đào mở miệng kênh nước mà Trần thị chặn, dẫn nước những rãnh cạn quanh ruộng, để nước từ từ thấm ướt ruộng thuốc, múc nước tưới lên cây thuốc.
Những thôn dân bên cạnh thấy , cũng nhao nhao giúp đỡ cùng tưới nước.
Ôn Tiểu Vũ trầm ngâm, cây t.h.u.ố.c thiếu nước quá lâu, giờ trông như suy dinh dưỡng, cứ thế e rằng năm nay thu hoạch sẽ .
Nàng thể lấy nước linh tuyền trong gian của pha loãng, dùng dung dịch dinh dưỡng cho cây t.h.u.ố.c thì thể cứu vãn .
Chỉ là, nếu nàng cứ thế lấy cho họ dùng, thôn dân hễ chút chuyện gì là đến xin nàng, nàng nên ứng phó thế nào đây?
Ơn một đấu gạo thành oán, nàng kẻ ngu ngốc, vất vả mà lòng.