SAU KHI ĐỔI ĐỜI, TÔI CÀN QUÉT SHOWBIZ - Chương 175: Tôi không nhìn thấy gì hết
Cập nhật lúc: 2025-11-28 03:01:17
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
[Ký chủ, xe rơi xuống xe của Cố Nghiêu Tinh, qua cầu , còn nửa tiếng nữa là tới.]
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cảnh Lê cảm thấy tứ chi cứng đờ lạnh lẽo của mới dần ấm .
“Cảnh Lê, chị thế?” Diêu Lập Văn thấy sắc mặt cô đúng, lo lắng hỏi, “Chẳng lẽ… chẳng lẽ Cố Nghiêu Tinh đang ở cầu?”
“Không, qua cầu .”
Diêu Lập Văn vỗ ngực. Không cô bé suy nghĩ lung tung, mà là mặt Cảnh Lê cắt còn giọt máu, biểu cảm như sét đ.á.n.h ngang tai quá dọa . Cô bé quen Cảnh Lê lâu như , lúc nào chị cũng bình tĩnh già dặn, khiến quên mất chị mới mười chín tuổi. Cô bé từng thấy Cảnh Lê hoảng loạn như thế bao giờ.
Trên xe.
Hướng Võ mặt vẫn còn hồn, may mắn vỗ ngực: “Đại ca, may mà bảo em lái nhanh một chút, nếu chúng rơi xuống . Đại ca đúng là thần cơ diệu toán.”
Cố Nghiêu Tinh ngoài cửa sổ.
Đâu thần cơ diệu toán gì, chỉ là sớm gặp Cảnh Lê một chút thôi.
“Còn bao lâu nữa thì đến?”
Hướng Võ khó xử : “Trong thành phố đều ngập nước, em đặc biệt tìm xe gầm cao, nếu sẽ mắc kẹt ở đây nhúc nhích , chắc cũng mất nửa tiếng nữa.”
Cố Nghiêu Tinh đồng hồ. Càng đến gần Hành Thị, càng gặp Cảnh Lê.
“Đại ca, thích Cảnh tiểu thư thật đấy . Mấy cô thiên kim ở Bắc Kinh mà vì Cảnh tiểu thư mà mạng cũng cần, chắc hận đến ngứa răng.”
“ thích… Cảnh Lê?” Cố Nghiêu Tinh về phía , ánh mắt chút hoang mang.
“Đại ca, ở đây ngoài. Anh nếu thích, hiến m.á.u cho cô lúc thi đấu, thành lập công ty vì cô , bất chấp tất cả chạy đến Hành Thị, vung tiền như rác bỏ 150 triệu mua sợi dây chuyền vốn chỉ trị giá 90 triệu? Đại ca, đôi khi thực sự chậm hiểu đấy.” Hướng Võ cảm thán.
Cố Nghiêu Tinh cảm thấy tầng sương mù mắt như vén lên.
Anh thích Cảnh Lê?
Anh thế nào là thích, chỉ hiện tại xuất hiện mặt Cảnh Lê ngay lập tức. Cô từng gặp t.a.i n.ạ.n như thế , cô ngủ ở nhà còn bật đèn, cô sợ bóng tối, mất điện , liệu cô dám ngủ …
Cố Nghiêu Tinh kể sự bối rối của cho Hướng Võ .
Hướng Võ xong bật : “Thế mà còn thích . Đại ca, kết hôn với Cảnh tiểu thư ?”
Kết hôn…
Trong đầu Cố Nghiêu Tinh lập tức hiện hình ảnh Cảnh Lê mặc váy cưới trắng tinh khôi, giữa vườn hoa Nghê Thường cô thích nhất, cúi đầu ngửi bó hoa tay, hàng mi dài rủ xuống… Hơi thở của trở nên dồn dập, trong lòng rung động mãnh liệt.
Cố Nghiêu Tinh cuối cùng cũng hiểu sự nôn nóng của trong thời gian .
“Hướng Võ, đúng, thích cô .” Khi mở miệng nữa, giọng điệu Cố Nghiêu Tinh trở nên vô cùng kiên định.
Quãng đường tiếp theo, trong lòng Cố Nghiêu Tinh thêm một phần hồi hộp.
[Ký chủ, Cố Nghiêu Tinh đến lầu .]
Nghe Tiểu Thần , Cảnh Lê lập tức dậy, vội vàng mở cửa. Diêu Lập Văn bên cạnh giật : “Cảnh Lê, chị thế?”
“Cố Nghiêu Tinh đến .” Cảnh Lê đầu , chạy biến .
“Hả?” Diêu Lập Văn nghi hoặc đến bên cửa sổ, lúc thấy một chiếc xe tải lớn từ từ dừng . Xe còn dừng hẳn, cửa xe mở , Cố Nghiêu Tinh mặc áo khoác lông vũ màu đen nhảy xuống xe, đóng cửa xe sải bước nhanh khách sạn.
Sự vội vàng đó y hệt Cảnh Lê lao ngoài.
Diêu Lập Văn nghi hoặc chớp mắt, Cảnh Lê Cố Nghiêu Tinh đến ? Cô bé đầu điện thoại Cảnh Lê để bàn. Vừa màn hình điện thoại sáng. Chẳng lẽ là tâm linh tương thông?
Hai , còn chịu thừa nhận thích . Thật thú vị.
Diêu Lập Văn chống một tay lên bệ cửa sổ, khúc khích ngoài.
Tiếng bước chân vang lên từ cầu thang.
Cảnh Lê nhoài , thấy Cố Nghiêu Tinh đang ba bước gộp hai chạy lên cầu thang.
“Cố Nghiêu Tinh!”
Cố Nghiêu Tinh thấy tiếng gọi liền ngẩng đầu lên, đôi mắt vốn luôn lãnh đạm khi thấy cô dần sáng lên, như pháo hoa nở rộ trong mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-175-toi-khong-nhin-thay-gi-het.html.]
“Cảnh Lê.”
Cảnh Lê chạy nhanh xuống, nhảy qua ba bậc thang cuối cùng, lao thẳng lòng .
Cố Nghiêu Tinh vững vàng đón lấy cô.
“Em sợ lắm, sợ đang ở cây cầu đó. Nếu rời bỏ em, em cũng sống nổi nữa.” Cảnh Lê ôm chặt lấy . Cô chịu nổi nỗi đau mất mát thêm một nào nữa.
“Sẽ , bất kể khó khăn gì, cũng sẽ đến gặp em.”
“Cố Nghiêu Tinh.”
“Ừ.”
“Cố Nghiêu Tinh.”
“Ừ.”
Cảnh Lê gọi tên hết đến khác. Cố Nghiêu Tinh cũng chán ghét đáp từng một. Giờ khắc , họ như hai con thú nhỏ đầy thương tích đang sưởi ấm cho .
“Đại ca, đại ca chạy nhanh thế cái… gì.” Hướng Võ chạy lên, thấy hai đang ôm , giọng đột ngột im bặt, lập tức xoay : “Hai cứ tiếp tục, … thấy gì hết.”
Cố Nghiêu Tinh: “……”
Cảnh Lê: “……”
Hai , chút hổ. Tình ý trong đáy mắt kịp tan , mặt hai hẹn mà cùng đỏ lên.
Cố Nghiêu Tinh ho khan một tiếng: “Cậu chạy lên đây gì?”
Hướng Võ , ngón tay che mắt xòe , che cũng như , thấy hai tách liền hì hì : “Đại ca chạy gấp quá, quên cả sạc dự phòng, em mang lên cho . Ai ngờ hai ôm , em mà sớm thì đ.á.n.h c.h.ế.t em cũng lên…”
“Khụ khụ khụ!” Cố Nghiêu Tinh ho khan, hiệu cho đừng nữa.
Đáng tiếc Hướng Võ Hướng Văn, nhận ý của , ngược quan tâm hỏi: “Đại ca cảm ?”
Cố Nghiêu Tinh: “……”
Thôi bỏ .
Cố Nghiêu Tinh giật lấy sạc dự phòng trong tay , đưa cho Cảnh Lê: “Mang cho em đấy, gọi điện hỏi , sắp điện . Em ở đây đợi, vùng nông thôn cứu .”
“Em cùng .”
“Không , thời tiết lạnh quá.”
“Anh em đó.”
Lời , mặt hai càng đỏ hơn. Cả hai đều lảng tránh ánh mắt, ngại ngùng .
Cảnh Lê: “Em trẻ con, em tự bảo vệ . Nếu gặp phụ nữ và trẻ em, hai đàn ông các dỗ dành ?”
“Em thật ?”
“Đi.” Cảnh Lê chắc nịch.
“Vậy thôi, em thu dọn đồ đạc .”
Trên mặt Cảnh Lê nở nụ rạng rỡ, mắt sáng lên, mới hai bước liền : “Anh cùng em, nhỡ lúc em thu dọn đồ đạc, trốn mất thì ?”
Cố Nghiêu Tinh: “……”
Anh chỉ đành bất lực gật đầu theo.
Hướng Võ phía trộm. Cuối cùng cũng trị đại ca . Ngay cả Cố lão gia t.ử cũng bó tay với đại ca, vẫn là Cảnh tiểu thư lợi hại!
Ba trở phòng, Cảnh Lê thu dọn đồ đạc.
Diêu Lập Văn: “Chị dọn đồ gì?”
“Cố Nghiêu Tinh mang một xe vật tư đến, bọn chị xuống vùng nông thôn xem .”
“Chị điên , trời lạnh thế đừng là dính nước, chỉ thuyền gió thổi thôi chị cũng chịu nổi .”
Cảnh Lê: “Không , chị khỏe lắm.”
Cô chỉ mang theo điện thoại và một bộ quần áo, đồ đạc còn nhờ Diêu Lập Văn trông giúp. Nếu khi họ mà cô về, thì gửi đồ ở quầy lễ tân khách sạn, đợi cô lấy.