SAU KHI ĐỔI ĐỜI, TÔI CÀN QUÉT SHOWBIZ - Chương 184: Nghi ngờ

Cập nhật lúc: 2025-11-28 13:33:51
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Sau khi Cảnh Lê và Cố Nghiêu Tinh rời , đám con nhà giàu trong phòng đều vây quanh Doãn Nhất Giai.

 

“Cô là Nhất Giai ? Cô quen chị dâu thế nào ?”

 

“Tê Nguyên, bạn gái giỏi thật đấy.”

 

“Nghe Cố lão gia t.ử thích Cảnh Lê, chừng cô chính là Cố phu nhân tương lai đấy. Bạn gái là bạn cô , sắp phất lên .”

 

Doãn Nhất Giai trả lời câu hỏi của họ: “ về đây.”

 

Viên Tê Nguyên tâng bốc đến lâng lâng, cầm chìa khóa với Doãn Nhất Giai: “Đi thôi, đưa cô về.”

 

Doãn Nhất Giai cúi đầu phía . Cô ngẩng đầu bóng lưng Viên Tê Nguyên.

 

Hắn Dương Ninh. Dương Ninh sẽ chỉ bên cô, cẩn thận bảo vệ cô. trái tim đang đập trong lồng n.g.ự.c là của Dương Ninh.

 

Lần đầu tiên Viên Tê Nguyên chủ động mở cửa xe cho cô: “Không ngờ cô quen với đó. Xin , đối xử với cô như chỉ là để thử lòng cô thôi.”

 

“Không cần xin .” Doãn Nhất Giai nhàn nhạt .

 

Cô dựa lưng ghế. Chỉ cần Viên Tê Nguyên mở miệng chuyện là sẽ nhắc nhở cô rằng cô yêu vĩnh viễn nữa, trái tim đỏ thắm đổi sang một cơ thể khác cũng trở nên vấy bẩn. cô thực sự quá nhớ Dương Ninh.

 

Trên xe, Cảnh Lê kể cho Cố Nghiêu Tinh chuyện trái tim trong Viên Tê Nguyên là của Dương Ninh. Cố Nghiêu Tinh cũng chút cảm thán. hiện tại cách nào hơn, chỉ thể để Doãn Nhất Giai tự vượt qua.

 

Cố Nghiêu Tinh: “Anh một bạn là bác sĩ tâm lý giỏi, em thể đưa Doãn Nhất Giai khám thử xem.”

 

Cảnh Lê gật đầu.

 

Ngày hôm .

 

Cảnh Lê cùng Cố Nghiêu Tinh xem công ty game nọ. Công ty game đó chỉ hơn chục , chen chúc trong một căn phòng nhỏ chừng 40 mét vuông. Trong phòng khá chật chội, ngoài máy tính thì chẳng gì. Có mấy mệt quá ngủ luôn ghế.

 

“Hai vị là nhà đầu tư ? Để cho hai vị xem thành quả của công ty chúng , chắc chắn sẽ hai vị thất vọng.”

 

Nói xong, đó kéo Cảnh Lê và Cố Nghiêu Tinh xem một đoạn demo thực tế.

 

Cảnh Lê thấy hình ảnh mà đời đều choáng váng.

 

Đây rõ ràng là tựa game thám hiểm Tam Quốc hot nhất 10 năm , doanh thu hàng tháng lên đến một trăm triệu, là khách quen các bảng xếp hạng doanh thu game. Hơn nữa công ty họ game nào là hot game đó.

 

Vì Cảnh Lê bao giờ tham gia giới game nên cũng từng gặp ông chủ của công ty , nhưng lúc rảnh rỗi cũng từng chơi qua game của họ.

 

Cố Nghiêu Tinh: “Động tác nhân vật quá cứng nhắc, hình ảnh cũng đủ tinh xảo.”

 

“Những cái chúng sẽ sửa chữa trong giai đoạn tiếp theo. Ngài đầu tư ?”

 

Cố Nghiêu Tinh quanh, vội lên tiếng. Anh quan sát một vòng mới : “Bàn điều kiện .”

 

“Được, mời bên .”

 

Cảnh Lê theo . Cô hiểu Cố Nghiêu Tinh. Nếu thực sự thích dự án thì căn bản sẽ đến tận nơi khảo sát.

 

lúc hai bên đang đàm phán, điện thoại của Cố Nghiêu Tinh đột nhiên đổ chuông. Anh dậy ngoài điện thoại. Khi Cảnh Lê , chỉ loáng thoáng thấy : “Cháu gửi địa chỉ cho chú, chú qua đây .”

 

“Ai thế?”

 

“Tam thúc. Ông bảo đưa cho chút đồ, nhất định gặp tận mặt, nên gửi địa chỉ cho ông .”

 

“Đừng bảo là mấy món đồ đắt tiền đấy nhé.”

 

Cố Nghiêu Tinh bật : “Chắc , xem quà tối qua dọa em sợ .”

 

Chứ còn gì nữa. Cảnh Lê từng thấy ai tặng quà mà đưa cả một danh sách dài như thế.

 

Cố Nghiêu Tinh , tiếp tục thương thảo với phụ trách công ty game. Sau vài giằng co, hợp đồng cũng ký kết. Cố Nghiêu Tinh lúc đàm phán chỉ mang cho Cảnh Lê một cảm giác… hồ ly già.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-184-nghi-ngo.html.]

 

“Vậy hợp tác vui vẻ.” Đối phương dậy , bắt tay.

 

“Hợp tác vui vẻ.”

 

Lúc , điện thoại Cố Nghiêu Tinh reo.

 

“Xem Cố tổng còn việc, chúng chuyện nhé.”

 

Cố Nghiêu Tinh máy, bảo Tam thúc đợi lầu.

 

Người phụ trách : “ tiễn Cố tổng xuống .”

 

Ba thang máy xuống.

 

“Cố tổng, đa tạ ngài rót vốn, nếu công ty chừng phá sản mất. Nhìn nhân viên sống khổ sở thế , ông chủ cũng thấy áy náy.”

 

“Hoàng tổng khách sáo .”

 

“Nghiêu Tinh.”

 

“Tam thúc.” Cố Nghiêu Tinh bước nhanh tới, “Tam thúc đến đây việc gì ?”

 

Cố Lâm Tiềm sang phụ trách cùng, gật đầu chào: “Hợp tác bàn bạc thế nào ?”

 

“Cũng khá , ký hợp đồng .”

 

“Vậy thì quá, ông nội bảo chú đưa công ty game Phương Chứng cho cháu luyện tập.”

 

Cố Nghiêu Tinh: “Chúng qua bên chuyện .”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Hai một một ngoài.

 

Cảnh Lê phụ trách biểu cảm rõ ràng là mất tự nhiên. Vừa khi thấy Cố Lâm Tiềm, đồng t.ử đột ngột co , cơ thể run rẩy tự chủ. Cố Tam gia nổi tiếng hiền lành trong giới, phụ trách phản ứng như khi gặp ông ?

 

“Anh quen Cố Tam gia ?” Cảnh Lê ướm hỏi.

 

“Không… quen, từng gặp bao giờ.”

 

Cảnh Lê quan sát , trán thậm chí còn toát mồ hôi lạnh, dáng vẻ như trải qua cơn kinh hoàng.

 

chợt nhớ công ty còn chút việc, về đây.” Không đợi Cảnh Lê gì, bước nhanh . Bóng lưng hoảng loạn đó trông như đang chạy trốn.

 

Chỉ một Cố Nghiêu Tinh : “Hoàng tổng ?”

 

“Anh thấy Tam thúc của như chuột thấy mèo, chạy mất .”

 

“Sao thể, Tam thúc nổi tiếng tính mà.”

 

Cảnh Lê nhún vai: “Thế nên em cũng thấy lạ. , công ty game Tam thúc tính ?”

 

“Anh nhận. Hiện tại chuyện công ty đều do Tam thúc quản lý, thời gian cũng hứng thú tiếp quản.”

 

Cảnh Lê rũ mắt, che sự nghi hoặc nơi đáy mắt. Cô gặp quá nhiều minh tinh bộ mặt thật khác xa với hình tượng công chúng. Cố Tam gia ca tụng hiền lành liệu thực sự giống như lời đồn ?

 

Cố Lâm Tiềm trở về nhà, đang định báo cáo chuyện Cố Nghiêu Tinh nhận công ty cho lão gia tử, lên lầu liền thấy quản gia phòng ông. Hắn đến cửa, đáng tiếc khả năng cách âm của căn phòng quá , rõ bên trong gì.

 

Hắn trở về phòng , mở máy tính lên. Giây tiếp theo, trong máy tính truyền giọng của lão gia tử: “Cũng thằng bé Nghiêu Tinh chịu tiếp quản công ty . Đứa nhỏ từ bé giống bà nội nó, cực kỳ nhạy cảm với con . Chỉ tiếc là học theo chú út nó cái nghề giải trí gì đó.”

 

“Ngài định bồi dưỡng tiếp quản công ty ? Vậy còn Tam …”

 

Đầu dây bên im lặng hồi lâu mới truyền đến tiếng thở dài của lão gia tử: “Nó quá nhân từ. Thương trường như chiến trường, từ chưởng binh ( nhân từ thể cầm quân), đây là đạo lý ngàn đời nay.”

 

, nhưng nhớ Tam hồi nhỏ nghịch ngợm.”

 

“Đâu chỉ là nghịch ngợm, cái tính nóng nảy đó y hệt . Hồi mẫu giáo đ.á.n.h vỡ đầu bạn, ngay cả con ch.ó ngang qua cũng đá một cái. Mùa hè thì thích bắt nòng nọc về phẫu thuật gì đó. Ta còn tưởng nó sẽ lớn lên lệch lạc, cũng may là . Thời gian trôi nhanh thật, đứa trẻ nghịch ngợm năm nào giờ trở nên nhân từ .”

 

 

Loading...