SAU KHI ĐỔI ĐỜI, TÔI CÀN QUÉT SHOWBIZ - Chương 189: Đấu súng
Cập nhật lúc: 2025-11-28 13:33:57
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàn còn vẻ hiền từ thường ngày, đôi mắt vốn bình thản giờ trở nên hung ác, gương mặt dữ tợn.
“Lâm Tiềm, ông sẽ hối hận đấy, đó là ba của ông! Tám năm ông sai , thể sai thêm nữa.”
“ tính toán đủ đường, cuối cùng sôi hỏng bỏng mới hối hận. Đến cả bà cũng giúp họ?”
“ giúp họ, đang giúp ông! Sức khỏe , con cái, ông vẫn luôn coi Nghiêu Tinh như con trai. Ba tuy thường ngày nghiêm khắc dạy bảo ông, nhưng giao công ty cho ông chứng tỏ ông tin tưởng ông. Ông g.i.ế.c một , giờ hại c.h.ế.t thêm hai nữa, ông ngủ yên ! Ông công ty thì cứ thẳng với ba và Nghiêu Tinh, họ chắc chắn sẽ đồng ý.”
Cố Lâm Tiềm hất tay vợ : “Năm đó ? Là lão già c.h.ế.t tiệt khăng khăng giao công ty cho Tân Quân. Tân Quân rõ ràng kinh doanh, ông thà ép buộc Tân Quân cũng chịu giao công ty cho . Bây giờ đến lượt Cố Nghiêu Tinh. Tám năm nay, bao giờ hối hận.”
Bà vợ vững lảo đảo vài bước, Cố Lâm Tiềm lập tức đỡ lấy bà, giọng điệu vô thức dịu vài phần: “Vợ , bà đừng phản bội ? Chỉ bà là tâm ý với , chỉ bà thôi. Còn nhớ chúng nhờ m.a.n.g t.h.a.i hộ ở Ukraine ? Đứa bé tim t.h.a.i , đợi lấy tất cả, sẽ đưa bà xem.”
Trên mặt bà thoáng qua vẻ giằng xé. Đó là đứa con bà chờ đợi hơn hai mươi năm…
Tối hôm , 7 giờ.
Buổi biểu diễn bắt đầu đúng giờ. Cảnh Lê mở livestream, bình luận bằng đủ thứ tiếng chạy qua màn hình, chữ cô , chữ . Mấy tiết mục mở màn đều là siêu quốc tế, nhanh chóng khuấy động bầu khí của mười vạn khán giả.
Đến giữa buổi, hơn 9 giờ, MC bước lên sân khấu: “Chào mừng đến với đại nhạc hội Nạp Nội năm nay, năm nay chúng mời đến một vị khách mời đặc biệt, các bạn Trung Quốc chắc chắn sẽ rõ về .”
[Xem khách mời đặc biệt là Trung Quốc .]
[Chẳng lẽ là ngôi võ thuật nào đó?]
MC cố tình dừng hai giây mới hô vang: “Hãy cùng chào đón Cố Nghiêu Tinh!”
Tay cô chỉ về phía một sân khấu khác. Cùng lúc đó, bộ đèn trong sân vận động vụt tắt, gậy phát sáng (lightstick) hội tụ thành một dải ngân hà.
Tiếng kèn xona cao vút như chạm đến tâm hồn vang lên, giọng hát dịu dàng nhưng đầy nội lực của Cố Nghiêu Tinh truyền qua loa. Khán giả Trung Quốc mặt ít, thấy Cố Nghiêu Tinh đều kìm hét lên.
[Trời ơi, Trung Quốc trai quá.]
[Anh giống như một món đồ sứ độc đáo của Trung Quốc .]
[Thế mà là Cố Nghiêu Tinh? Năm nay mới là năm thứ hai mắt thôi nhỉ, thế mà sân khấu Nạp Nội, là thế hệ 9x đầu tiên của Trung Quốc sân khấu đấy.]
[Cậu hát thật, phong cách khác biệt với chúng .]
Tiếng sáo ở đoạn cao trào hòa quyện với giọng hát của Cố Nghiêu Tinh, giống như dòng suối nhỏ róc rách. Anh sân khấu, ánh đèn chiếu rọi , phía là biển lightstick như dải ngân hà.
Cảnh tượng cùng với tiếng hát, thông qua ống kính truyền đến mắt khán giả khắp nơi thế giới.
Trong phòng bệnh.
Cố Lâm Tiềm: “Ba, đáng tiếc ba thấy, Cố Nghiêu Tinh sân khấu Nạp Nội . Chú tư mơ cũng sân khấu , chỉ tiếc là nó cái mệnh đó. Có lẽ ba sẽ nghĩ là do con tác động để ban tổ chức mời Cố Nghiêu Tinh, nhưng . Con sớm xem danh sách khách mời của họ, Cố Nghiêu Tinh tên trong đó, hơn nữa họ mời nó. Chuyện giống hệt Tân Quân năm xưa, con mà g.i.ế.c nó thì thật với cơ hội vận mệnh trao cho con.”
“Người thì ba cho, thì ba cứ ép, ba đúng là già hồ đồ .” Hắn khẽ , “ , thứ thuộc về con thì ai cướp .”
Đại nhạc hội quy tụ dàn khủng kéo dài đến hơn 11 giờ đêm mới kết thúc, pháo hoa nổ rợp trời chiếu sáng cả sân vận động như ban ngày.
Cảnh Lê kẻ lang thang bên cạnh, từ lúc sân vận động trở nên trầm mặc lạ thường: “Buổi biểu diễn kết thúc , chúng nên thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-doi-doi-toi-can-quet-showbiz-rojx/chuong-189-dau-sung.html.]
Kẻ lang thang ngẩn ngơ sân khấu, thế mà rơi nước mắt.
“Anh còn xem thêm chút nữa ?”
Cảnh Lê mong đợi trả lời, bèn cùng về phía sân khấu. Người xung quanh dần rời . Chỗ quanh họ trống trải, Cố Nghiêu Tinh liền thấy hai vẫn đó, quan sát xung quanh một lượt, xác định ai chú ý đến mới đeo khẩu trang bước .
“Đi thôi, về nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai chúng còn tìm chú út.”
Cảnh Lê chỉ kẻ lang thang: “Anh chịu , cứ sân khấu mãi. Bác sĩ bảo não va đập mạnh, sớm còn suy nghĩ như bình thường, lẽ đến đây xem biểu diễn là chấp niệm của . Hay là với thêm chút nữa .”
“Được.”
Cố Nghiêu Tinh xuống bên cạnh.
Buổi biểu diễn kết thúc. Công nhân bắt đầu tháo dỡ màn hình lớn và trang trí sân khấu. Họ bên , sân khấu từ lộng lẫy tráng lệ dần trở thành bãi đất bằng, chút cảm thán như câu “ lầu cao mọc lên, lầu cao sập xuống”.
Cố Nghiêu Tinh đồng hồ: “Đi thôi, thì muộn quá.”
Lúc , kẻ lang thang bên cạnh Cảnh Lê chủ động dậy. Cảnh Lê và Cố Nghiêu Tinh song song, kẻ lang thang cùng.
lúc , mấy công nhân khuân vác thiết ngang qua mặt họ, ba bước khỏi cửa. Trên phố vẫn còn khá đông nán , hoài niệm về bữa tiệc thịnh soạn đêm nay.
Cảnh Lê nhạy bén nhận dường như đang quan sát . Cô về hướng đó, chỉ thấy mười mấy thanh niên đang túm tụm, họ ồn ào.
đột nhiên, kẻ lang thang bên cạnh bỗng xông lên. Hắn kéo mạnh hai . Ngay khoảnh khắc đó, tiếng s.ú.n.g vang lên.
Người xung quanh như chim sợ cành cong, ôm đầu chạy tán loạn, hiện trường nhất thời hỗn loạn. Nhân viên công tác cách đó xa cũng vứt thùng đồ tay, chạy về phía sân vận động.
Cảnh Lê lỗ thủng tường phía Cố Nghiêu Tinh. Nếu nhờ kẻ lang thang đột ngột tay, lẽ họ c.h.ế.t .
“Đi theo .” Cố Nghiêu Tinh hướng viên đạn bay tới, trầm giọng .
Cảnh Lê lập tức kéo kẻ lang thang chạy trong.
“Lâm…”
“Anh cái gì?” Vì xung quanh tiếng la hét của chạy trốn và tiếng súng, hiện trường quá hỗn loạn nên Cảnh Lê rõ kẻ lang thang gì.
“Lâm…”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cố Nghiêu Tinh đẩy một cánh cửa, đẩy cả hai trong, đó tự quanh một lượt mới chui . Hành lang hun hút im phăng phắc, yên tĩnh đến mức thể thấy tiếng tim đập.
“… Tiềm”
Cảnh Lê đặt ngón trỏ lên môi: “Đừng chuyện, chúng mau, nếu bọn chúng chắc chắn sẽ đuổi kịp, bọn chúng nắm rõ địa hình nơi hơn chúng .”
Cố Nghiêu Tinh kéo kẻ lang thang cắm đầu chạy về phía . Cảnh Lê theo sát phía .
Đột nhiên, hành lang tĩnh mịch vang lên tiếng “kẽo kẹt” mở cửa. Giây tiếp theo, tiếng s.ú.n.g vang lên. Tiếng bước chân của đối phương trở nên hỗn loạn. Họ như đang chạy đua với T.ử thần.
Cuối cùng cũng chạy đến cuối đường.