Cảm giác ấm ức quen thuộc và buồn nôn   trào dâng trong lòng.
 
 buột miệng : "Vậy  là  của con, cho dù  che chắn thì cũng  đến lượt con   !"
 
Ngoài cửa im bặt. Một lát ,   thấy tiếng ổ khóa xoay. Không ngờ    lấy chìa khóa dự phòng phòng  , mạnh mẽ mở cửa phòng .
 
 gào lên với Lâm Phương Phương đang trốn  lưng : "Lâm Phương Phương, rốt cuộc em   gì, em  rõ cho   !"
 
Kiếp , nó  phân biệt  trái  đẩy   ngoài. Kiếp ,   để nó  rõ sự thật.
 
  gương mặt trắng bệch của Lâm Phương Phương, nghiêm giọng chất vấn: "Tại   đàn ông   tìm đến tận nhà?"
 
"Em   rõ, bây giờ chị sẽ đẩy em  ngoài, để một  em đối mặt. Chị   là  !"
 
 liếc  đồng hồ treo tường, còn năm phút nữa cảnh sát mới đến.
 
Trần Binh vẫn đang đập cửa nhà chúng . Dưới áp lực cực lớn, phòng tuyến tâm lý của Lâm Phương Phương   sụp đổ, nó    hét lên: "Không  em… em… em chỉ mua một cái chứng minh thư giả của chị,  một cái giấy đăng ký kết hôn giả cho ông  thôi ?"
 
Giấy tờ giả?
 
Lòng  chợt thắt . Thì  ở kiếp , nó  dùng giấy tờ giả? Chả trách Trần Binh vẫn tìm đến tận nhà.
 
Kiếp , nó dùng chứng minh thư thật của ,  giấy đăng ký kết hôn thật. Lần  khác ở chỗ, giấy đăng ký kết hôn là giả!
 
 nếu giấy đăng ký kết hôn là giả,   nghĩa là Trần Binh vẫn  thể  thủ tục vay ngân hàng.
 
Cái giấy đăng ký kết hôn  chẳng  ý nghĩa gì cả!
 
 linh cảm nó còn  nhiều hơn thế, thế nên  tiếp tục ép sát: "Còn gì nữa? Nói rõ một  luôn!"
 
"Em cũng chỉ  bán nhà để lấy tiền hoa hồng thôi, !" Nó  sang   đang còn bàng hoàng của , cố gắng cầu cứu.
 
"Ai mà ngờ  dự án đó   bỏ hoang chứ?"
 
"Tất cả đều tại chị! Chứng minh thư của chị  mất, em... em bất đắc dĩ mới dùng sổ đỏ nhà  để thế chấp vay tiền,  đó cho ông  vay tiền. Nếu  dùng giấy đăng ký kết hôn giả để giữ chân ông ,  ông   thể ngoan ngoãn trả tiền cho em hàng tháng chứ..."
 
Mẹ  lập tức bật dậy, bà   còn giữ  bình tĩnh: "Thế chấp sổ đỏ? Sao con  thế chấp cả sổ đỏ nhà?"
 
Quả nhiên, một khi đụng đến lợi ích cốt lõi của bản , bà   thể khoanh tay   nữa.
 
 lập tức nắm bắt điểm mấu chốt, vạch trần   kế hoạch của Lâm Phương Phương: "Nói cách khác, em  thế chấp căn nhà duy nhất của chúng , vay tiền mặt,  đó dùng  tiền đó trả  bộ tiền nhà cho Trần Binh,  giả giấy đăng ký kết hôn  để Trần Binh trả góp mỗi tháng cho em?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-em-gai-trom-chung-minh-thu-cua-toi/chuong-5.html.]
Nó còn đắc ý với ý tưởng của : "Em thu lãi suất của ông  cao lắm, tiếc là... tiếc là..."
 
 tức giận ngắt lời nó: "Bây giờ dự án   bỏ hoang, tiền của em cùng với căn nhà của chúng , tất cả đều đổ sông đổ biển ,  ?"
 
Lâm Phương Phương co rúm , mắt đẫm nước mắt mà gật đầu.
 
Mẹ   xong thì tức đến mức run cả , bà  vội vàng xông lên tát Lâm Phương Phương hai cái: "Chả trách dạo  mày bắt tao ký một đống giấy tờ! Căn nhà  là thứ duy nhất mà bố mày để  cho tao! Sao mày dám  ?"
 
Lâm Phương Phương ôm mặt, khó tin kêu lên: "Mẹ,  đánh con? Chẳng     cũng sẽ để  căn nhà  cho con ? Con dùng một chút thì  ? Con chỉ  kiếm thêm chút tiền thôi, con sai ?"
 
 lạnh lùng  họ tranh cãi, Lâm Phương Phương vẫn  hề hối cải.
 
Cuối cùng tiếng đập cửa của Trần Binh cũng dừng ,   đó là tiếng chất vấn dứt khoát của cảnh sát.
 
 mở cửa, cảnh sát nghiêm nghị  đó.
 
Còn Trần Binh ở bên cạnh   thấy  thì lập tức giơ cuốn giấy đăng ký kết hôn giả mạo thô thiển trong tay, chỉ  bức ảnh  đó và la lên với cảnh sát: "Đồng chí cảnh sát!  đến tìm vợ ! Chính là cô ! Các   xem,  giấy đăng ký kết hôn  chính là cô ! Cô  là vợ !"
 
Trên giấy đăng ký kết hôn vẫn  ba chữ "Lâm Bình Bình".
 
 lập tức rút chứng minh thư , đưa cho đồng chí cảnh sát xem: "Đồng chí cảnh sát,   tên là Lâm Bình Bình,  tên là Lâm Thanh!"
 
Lâm Phương Phương phía  xông lên: "Chị, chị dám báo cảnh sát? Mẹ! Mẹ  chị  , chị  cố tình đấy!"
 
Nó túm chặt lấy cánh tay : "Chúng  đều là  một nhà, chị  cần   ầm ĩ đến mức  ?"
 
Nó  nức nở: "Chị   em sẽ   tù đấy! Chị! Chị   ?"
 
 lạnh lùng hất tay nó . Người một nhà? Bây giờ nó mới  là chúng   một nhà ? Vậy  ở kiếp , lúc nó đẩy   ngoài   nghĩ chúng  là  một nhà?
 
Đồng chí cảnh sát cầm chứng minh thư của , mặt  cảm xúc xác nhận : "Lâm Thanh?"
 
 bình tĩnh gật đầu: "Là ."
 
Trong khoảnh khắc đó,  khí ngưng đọng. Lâm Phương Phương và   đồng thời cứng đờ vẻ mặt  khó coi!
 
"Chị, chị đang đùa cái gì ? Chị... Chị là Lâm Thanh?" Giọng Lâm Phương Phương run rẩy  thành tiếng, nước mắt tuôn như mưa: "Sao… Sao chị  thể là Lâm Thanh?"
 
Mẹ  cũng hoảng loạn, bà  chen lên phía , giọng đầy hoảng sợ: "Chuyện gì ? Bình Bình, con đổi tên từ khi nào? Sao con   với gia đình?"
 
Lâm Phương Phương như  bừng tỉnh, nó đột nhiên mở to mắt, đầy oán hận chỉ  : "Vậy... Vậy cái tên Lâm Thanh  danh sách công bố đó... thật sự là chị? Chị  đỗ công chức ?"
 
Nó   sụp đổ,    nhào tới: "Là chị  hại em, nếu   chị,  em  thể  nông nỗi !"