"Dao Dao, ngoài    đồn ầm lên , con mất hết danh tiết ,    đây?"
Mặt  xám xịt.
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
"Con cũng  ,  là con  tu?"
"Sao, Dao Dao chẳng   là thích bản vương , giờ   chối bỏ?"
Thái tử mặc áo mãng bào màu vàng rực rỡ, bước  sảnh, cha   vội vàng cúi đầu hành lễ. Hôm nay  đội kim quan, ánh mắt sắc bén, khí độ uy nghiêm,  giật , lập tức kéo khóe miệng .
"Con  là xuất giá mà, Tiêu Nguyên ca ca,  đến cầu  ?"
Ta  theo giọng  của thái tử mò tới, ôm lấy cánh tay .
"Chúng   như  ,  thành  thì khó mà xong chuyện."
Thái tử giật giật lông mày, nhưng vẫn đưa tay ôm lấy vai .
"Được thôi,  sẽ xin phụ hoàng ban chỉ."
Người  ,  một lời  dối,  dùng vô  lời  dối khác để che đậy.
Ta cứ thế  hiếu   gả cho thái tử, vốn dĩ  phận của   xứng, nhưng thiên hạ đồn rằng   cứu mạng thái tử. Nhà   thế yếu, các hoàng tử khác cũng vui vẻ thấy chuyện  thành, thi  tác hợp mối hôn sự .
Ta, một đứa con gái mù lòa của quan ngũ phẩm,  trở thành thái tử phi.
Đêm tân hôn,  trùm khăn hỉ  đầu,  mừng  sợ,  ngẩn   giường.
Trước  giả vờ thì  , bây giờ  và thái tử  thành , ngày đêm ở chung một phòng, chắc chắn sẽ lộ tẩy. Đến lúc đó   ? Hay là tìm cơ hội    sáng mắt?
Bây giờ    gượng ép ?  , cứ giả mù thêm một tháng nữa,   là  ngự y chữa khỏi, quyết định  .
Hơn nữa, dù   gượng gạo, chúng  cũng  thành  , chắc   đến nỗi g.i.ế.c cả thái tử phi chứ?
Ta đang mải suy nghĩ thì ngoài cửa bỗng vang lên một tiếng quát khẽ.
"Lôi nó xuống."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-gia-mu-ta-gap-thai-tu-tam-co/chuong-15.html.]
"Thái tử điện hạ tha mạng, nô tài hầu hạ ngài mười lăm năm , chuyện  nô tài  cố ý tiết lộ, tha mạng a..."
"Hừ, bản vương ghét nhất kẻ dối trá phản bội, lôi xuống, đánh chết."
Giọng thái tử lạnh lùng truyền đến,  sợ hãi nắm chặt vạt áo hỉ.
Má ơi, sợ c.h.ế.t khiếp, quen  mười lăm năm còn giết,  tính là cái thá gì.
Ta quyết định, cứ tiếp tục giả mù, giả cả đời cũng .
Cửa phòng mở , thái tử bước đến  mặt , vén khăn voan lên.
Hôm nay  mặc một bộ hỉ phục đỏ thẫm, mặt như ngọc, mắt sáng như ,  đến nghẹt thở.
Công bằng mà , thái tử  trai thật, phen   lỗ.
"Thẩm Dao Dao."
Thái tử cúi  ghé sát tai .
"Vừa  nàng  thấy  đấy, kẻ  dối   kết cục  , nàng  chuyện gì gạt bản vương ?"
Ta sợ đến tim đập loạn xạ.
"Không     ,  từ nhỏ  thật thà,    dối mà."
"Ừm."
Thái tử khẽ hừ một tiếng, dang hai tay .
"Thay bản vương cởi y phục."
Ta đưa tay lên mò thắt lưng ,   lùi về  một bước.
"Xuống  chút nữa."
???? Ta cứng đờ .