Sau Khi Gia Sản Bị Tịch Thu , Nữ Nhi Tướng Gia Báo Thù - Chương 66: Viễn Cảnh (Đại Kết Cục 4) ---
    Cập nhật lúc: 2025-10-25 05:46:08
    Lượt xem: 25 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hàn Yến chuẩn sính lễ hậu hĩnh, Trình gia cũng hề kém cạnh, mười dặm hồng trang theo đoàn đưa dâu, kéo dài vô tận.
Hàn Yến còn nhân đời, nên phu thê Nguyên Diệp đích đến Quán Quân Hầu phủ chủ trì hôn lễ cho họ, văn võ bá quan đều tề tựu đến quán lễ.
Đầu tiên là bái thiên địa, đó bái Đế Hậu, phu thê đối bái, sự chứng kiến của đông đảo khách quý mà kết tình hai họ, định ước bạc đầu.
Đợi nghi lễ kết thúc, Hàn Yến tính toán thời gian thoát khỏi đám khách khứa ở tiền viện. Hắn dẫn Minh An khỏi phủ, đến bờ sông Lan Xuyên trong thành.
Khi chuẩn xuống xe ngựa, Hàn Yến : "Trước tiên hãy nhắm mắt , dành cho nàng một bất ngờ."
Minh An khẽ duyên, ngoan ngoãn nhắm mắt . Hàn Yến ôm Minh An từ xe ngựa xuống, một lúc lâu mới nhẹ nhàng đặt nàng xuống.
Hàn Yến khẽ với giọng đầy mong đợi: "Nàng thể mở mắt ."
Trên sông Lan Xuyên trôi nổi vô hoa đăng, ánh nến lung linh, tựa như vô vàn tinh tú rơi xuống trần gian, đến ngỡ ngàng.
Minh An giữa hàng mi mày tràn đầy nhu tình, mỉm hỏi: "Chàng sai thả ?"
Hàn Yến gật đầu: "Vốn dĩ hoa đăng tự tay thả, nhưng hôm nay chắc chắn thời gian, nên đành tự tay đèn hoa đăng."
Hàn Yến nhận hai chiếc hoa đăng từ thị tòng, đưa một chiếc cho Minh An: "Ta giữ hai chiếc nhất, chúng tự thả."
Minh An chiếc hoa đăng tinh xảo độc đáo trong tay, Hàn Yến tốn bao nhiêu công sức để những thứ .
Hai từ từ đặt hoa đăng xuống sông. Minh An thầm nguyện, chỉ mong cùng uống rượu, cùng bạc đầu, cầm sắt hòa hợp, vạn sự an lành.
Minh An vuốt ve những vết sẹo nhỏ tay Hàn Yến, trong lòng dâng lên một cỗ ấm áp. Vị Quán Quân Hầu thể cưỡi ngựa định thiên hạ của nàng, nguyện ý vì nàng mà hao tâm tổn trí đến thế.
Minh An chút tò mò: "Chàng bao nhiêu chiếc ?"
Hàn Yến khẽ cúi đầu, Minh An một cách đầy tình ý, ôn nhu : "Ba ngàn hoa đăng sáng, vì nàng cầu phúc, mong từ nay về , nàng thể một đời vô ưu, bình an thuận lợi."
Năm Trường Ninh nguyên niên trôi qua trong bộn bề bận rộn, may mắn là các đại sự trong triều đều quỹ đạo.
Thiên hạ định, Trình Minh Dật quyết định từ bỏ trọng trách Đại tướng quân.
Thứ nhất, và Nguyên Diệp là tri kỷ nhiều năm, việc giao binh quyền, thực chất là cho tất cả , vì sự ly gián của kẻ khác mà tổn hại tình nghĩa.
Thứ hai, đến Việt Châu điều tra tung tích các của .
Quan tài của nhị ca nhờ Đường gia công tử mang về, nay an táng tại tổ mộ Trình gia, nhưng đại ca và tứ vẫn bặt vô âm tín.
Mặc dù Nguyên Diệp hạ lệnh cho các châu phủ cẩn thận tìm kiếm, nhưng dù sự việc qua nhiều năm, liên tục xảy chiến loạn, nếu họ còn sống thì dễ tìm hơn, nếu ... thì khó mà tra .
Các quan viên dù cố gắng hết sức cũng giới hạn, nên đích xem xét.
Trình Minh Dật trong lòng đại ca e rằng lành ít dữ nhiều. Ngày Lý Diễm điều tra ở Vũ Thành, tận mắt thấy đại ca qua khỏi mà mất. luôn cảm giác tứ còn sống, vì tự tìm xem . Nếu để bảo vệ , ngày tứ rõ ràng thể thoát .
Tứ của Trình Minh Dật, Trình Minh Hãn, thực chất con của Trình Dụ, mà là con của phó tướng Trình Dụ, Trình Nhị Ngưu.
Trình Nhị Ngưu xuất bần hàn, vì thể sống nổi mới tòng quân, nhưng thiên phú cao, tiến bộ thần tốc. Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, giành vị trí đầu trong các cuộc tỷ thí thao trường, lọt mắt Trình Dụ, trở thành phó tướng của ông.
Trình Nhị Ngưu từng chiến trường đỡ tên cho Trình Dụ, suýt chút nữa cứu .
Sau , khi con của Trình Nhị Ngưu chào đời, mấy mặt chữ, liền thỉnh Trình Dụ đặt cho một cái tên .
Khi đó, Trình Nhị Ngưu theo Trình Dụ gần mười năm, Trình Dụ từ lâu xem như , bèn đặt tên là Minh Hãn, rằng là một nhà.
đầy hai năm , Trình Nhị Ngưu vĩnh viễn trở chiến trường. Mẫu của Trình Minh Hãn tái giá, nhưng chịu mang theo hài tử, Trình Dụ bèn nhận nuôi đứa trẻ .
Năm xưa phụ của Minh Hãn cứu phụ của , Minh Hãn vì cứu mà sống c.h.ế.t rõ, cho nên thật sự tìm tứ .
Trình Minh Dật về dự định của trong gia yến Tết Nguyên Tiêu, ngờ Đại thiếu phu nhân và Tứ thiếu phu nhân cùng, Nhị thiếu phu nhân cũng xem nơi phu quân chinh chiến, Minh An cũng hứng thú.
Về phần những khác trong Trình gia, Trình lão phu nhân bệnh mất năm Xương Bình thứ ba, đợi đến ngày Trình gia phục hưng.
Sinh mẫu của tam tỷ Minh An, năm đó vì phát hiện phận gián điệp mà luôn Minh An giam giữ. Sau khi di dời đến Bành Thành thì cùng tam tỷ sống chung. Trở về Kiến Khang, Trình Dụ cho phép, tam tỷ đón về Nguỵ gia.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Một thất khác của Trình Dụ, vì đau đớn mất hai con, u uất mà qua đời hai năm khi Trình gia xảy chuyện.
Cuối cùng Trình Dụ lên tiếng, chuyện biến thành cả gia đình Trình gia cùng Việt Châu.
Rồi đó là cảnh Trình Minh Dật đến tìm Nguyên Diệp để giao nộp binh phù.
Nguyên Diệp xong lập tức sững sờ, trong lòng vô cùng tiếc nuối. Hắn vốn nghĩ và Trình tam thể như Cảnh Đế và Trình Dụ, quân thần hòa hợp, gan ruột tương chiếu, nhưng ngờ chỉ mới một năm thôi, Trình Minh Dật rời , còn dẫn theo cả Trình gia.
Nguyên Diệp hỏi: "Có lời đồn đại nào chăng?"
Trình Minh Dật thẳng thắn : "Điều đó quan trọng. Ta chỉ là nắm giữ binh quyền nữa thôi, nếu triều đình cần, tùy thời thể khoác giáp trận. Hiện giờ trong triều nhân tài đông đúc, còn sợ dùng ? tin tưởng , chi bằng giao Việt Châu cho quản lý."
Nguyên Diệp trong lòng chua xót, nhưng vẻ mặt Trình Minh Dật quyết ý rời , chỉ đành gật đầu đồng ý: "Chàng tự thì cũng đành, thế mà còn 'dụ dỗ' luôn cả Quán Quân Hầu của mất. Người tài thì nhiều, thì Thanh Châu cũng giải quyết luôn , cùng với những vùng đất của Nhu Nhiên ở ngoài quan ải nữa."
Trình Minh Dật bật : "Chàng thế, sẽ dọa sợ đám triều thần mất thôi."
Nguyên Diệp u uẩn : "Kẻ nào lo lắng, cứ để tự biên quan mà trông nom."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-gia-san-bi-tich-thu-nu-nhi-tuong-gia-bao-thu/chuong-66-vien-canh-dai-ket-cuc-4.html.]
Trình Minh Dật khẽ nhíu mày: "Vậy và Hàn Yến cũng thể nào bận rộn xuể chứ?"
"Không còn tứ đó ? Với tài hoa và năng lực của nàng , một phụ nhân chốn khuê phòng quả thực đáng tiếc. Ở Kiến Khang nhiều bất tiện, đến biên quan, tài năng của nàng vặn thể thi triển."
Trình Minh Dật khỏi tặc lưỡi: "Chậc, đây là một cũng chịu bỏ qua, quá mức tính toán đó."
Tháng tư năm Trường Ninh thứ hai, thể Trình gia sự hộ vệ của năm ngàn thị vệ, lên đường đến Việt Châu.
Nguyên Diệp hạ chiếu lệnh đổi tên vùng đất Nhu Nhiên xưa thành Càn Châu, cùng với Thanh Châu, Việt Châu, hợp nhất Tây Bắc phủ. Trình Minh Dật nhậm chức Tây Bắc phủ Thái thú, việc đều thể tùy nghi xử lý. Hàn Yến nhậm chức Trấn Tây Tướng quân, nắm giữ binh quyền Tây Bắc phủ.
Mặc dù là Tây Bắc phủ, nhưng đều hiểu đó chính là Tây Bắc Vương. Cần rằng khi Nguyên Diệp đăng cơ, mấy vị của đều chỉ phong Quận Vương thực quyền, ngay cả phong địa cũng .
, hề ngưỡng mộ Trình gia. Chốn Kiến Khang ở, vùng Tây Bắc Nhu Nhiên tàn phá đến t.h.ả.m hại, ruộng đất hoang vu, cỏ cây mọc, dân cư thưa thớt, khắp nơi tiêu điều.
Tháng tám năm Vĩnh Ninh thứ ba, trong một khu rừng sâu hẻo lánh ở Tương Thành, Việt Châu, một thiếu niên chạy như điên đến căn nhà gỗ nhỏ trong rừng.
"Sư công, Sư bá, hai mau đây !" Chẳng mấy chốc, từ hậu viện bước một lão giả và một trung niên nam tử bàn tay tàn tật.
Nhìn thiếu niên thở hổn hển nhưng mặt mày tươi , giống truy binh đuổi đến, lão giả hỏi: "Có chuyện gì ? Cha con ?"
"Cha con chậm quá, con chờ . Đại hỷ sự! Thiên đại hỷ sự! Hoàng đế c.h.ế.t từ lâu, tiểu hoàng đế thoái vị , tân hoàng đế đang tìm Sư bá đó."
Hai thiếu niên một tràng "Hoàng đế" khiến cho khó hiểu: "Con đừng vội, từ từ thôi."
Thiếu niên uống một bát lớn nước, thở bớt dốc mới kể từng chuyện .
Thì mấy năm nay trốn ở đây, bên ngoài xảy nhiều chuyện như . Khi tin tất cả Trình gia chuyển đến Yến Thành, trung niên nam tử khỏi nước mắt giàn giụa.
"Những lời con đều là thật , sai sót gì chứ?"
"Dĩ nhiên sai , khắp các con phố đều là cáo thị tìm , chúng con còn thành thấy ."
Trung niên nam tử dùng bàn tay trái còn lành lặn lau mặt: "Sư phụ, chúng đến Yến Thành thôi."
Lão giả cũng cảm khái vạn phần: "Được, thu dọn một chút, sáng sớm mai chúng sẽ ."
Lão giả vốn là một đại phu ở Yến Thành. Ngày khi phủ tướng quân xảy chuyện, vị vong niên chi giao của , cai ngục nhà lao Yến Thành, lén đến nhờ vả trị thương cho một . Người đó thoi thóp tàn, cánh tay chặt đứt ngang khuỷu tay. Hắn vẻ mặt khó xử của lão hữu, cũng hỏi nhiều.
Hai ngày , lão hữu đến tìm , rằng ngày đó chính là Trình gia Đại công tử, kỳ thực đoán . Chuyện ở phủ Đại tướng quân Yến Thành từ lâu lan truyền xôn xao, tuy đều tin Trình gia sẽ mưu phản, nhưng Đình Úy phủ là mang theo chiếu lệnh của Hoàng thượng đến, cho phép ai dị nghị.
Lão hữu cũng tin Đại tướng quân sẽ mưu phản, cho rằng trong đó nhất định oan khuất, gì đó cho Trình gia. Nghe Trình gia giờ chỉ còn Đại công tử, nên định dùng một tử tù để đổi Đại công tử , chỉ là Đại công tử thương nặng, nếu phó thác cho khác, e rằng cũng sống nổi, chỉ thể đến nhờ vả .
Nhìn lão hữu dáng vẻ hào sảng như quyết ý c.h.ế.t, lang trung chần chừ một lát đồng ý. Lão hữu bảo đợi ở miếu Thành Hoàng ngoài thành giờ Tý đêm mai, tự khắc sẽ đưa đến. Lang trung hỏi lão hữu cách nào, nhưng chịu tiết lộ, rằng nếu sự việc bại lộ, đổi , thì gì mới là an nhất.
Đêm hôm , ngoài Đại công tử, còn đợi con trai của lão đầu và cháu nội Tiểu Hổ mới bảy tuổi của lão đầu, cùng một thiếu niên từng gặp mặt.
Con trai lão đầu cõng Trình Đại công tử, . Nói rằng cha lo lắng khi sự việc bại lộ sẽ liên lụy khác, nên chịu cùng họ. Rồi giải thích với lang trung rằng cha của thiếu niên là gác cửa thành, tuy bọn họ việc cẩn thận, nhưng vạn nhất phát hiện, chuyện xảy cũng còn nối dõi.
Sau đó, đoàn bọn họ lẩn tránh khắp nơi, mãi mới đến Tương Thành, thì Nhu Nhiên phá thành, còn gặp ai g.i.ế.c nấy, bọn họ đành tiếp tục sâu núi, cuối cùng cứ thế sống nhiều năm ở nơi cách biệt với thế gian .
Mấy năm bọn họ từng mạo hiểm ngoài một chuyến, kết quả Nhu Nhiên sắp đ.á.n.h đến Kiến Khang, Hoàng thượng cũng chạy trốn .
Đại công tử xong, sầu muộn hồi lâu, nhưng cũng hữu tâm vô lực, với bàn tay tàn phế và tội danh mưu phản , gì cũng thể, mấy bọn họ ngoài trong vài năm.
Mấy ngày , Tiểu Hổ lớn, nhất định đòi ngoài xem thử, cha của Tiểu Hổ cũng trở về hỏi thăm tung tích của phụ , ngờ niềm vui bất ngờ .
Năm bọn họ thẳng đến Thái thú phủ Yến Thành.
Vào thành bao lâu, liền gặp Trình Phúc đang ngoài việc, một đại hán cao năm thước, mà bật ngay đường.
Trình Phúc sai cưỡi ngựa về báo tin, còn thì dẫn bọn họ đến Thái thú phủ.
Khi đến cửa, nhà họ Trình tề tựu ở cổng, ngay cả Trình Dụ cũng đó, đứa con mất tìm thấy mà khỏi đỏ mắt.
Đại thiếu phu nhân Vu thị ngờ ông trời rủ lòng thương nàng đến , trong đời mà còn thể gặp phu quân của . Nàng bước nhanh tới, nhưng thấy ống tay áo của đung đưa theo gió, cùng khuôn mặt phong trần tang thương của , kìm mà rơi lệ đau lòng.
Năm đó đông, Tứ thiếu phu nhân rời nhà tìm mùa xuân năm trở về, Đại ca trở về, trong lòng vô cùng hoan hỉ, càng thêm hy vọng.
Từ khi nhà họ Trình đến Yến Thành, Trình Minh Dập dán đầy các cáo thị tìm khắp các con phố lớn nhỏ của Tây Bắc phủ, định kỳ phái mới. Tất cả những khỏi thành đều phát một cáo thị, phàm là cung cấp manh mối hữu ích sẽ thưởng trăm lượng vàng, tìm thấy sẽ thưởng vạn lượng vàng.
Tứ tẩu vẫn tự tìm thử, nàng là con gái nhà võ tướng, quyền cước yếu, cũng như Đại tẩu con cái chăm sóc, vả nàng nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi. Tam ca thấy khuyên , liền phái thị vệ theo, dặn nàng về nhà mùa đông, nàng vui vẻ chấp thuận.
Chớp mắt gần nửa năm, đến nhiều nơi, nhưng vẫn công mà về.
Mùa xuân năm , Tứ thiếu phu nhân một nữa trong những lời dặn dò của , lẽ một ngày nào đó nàng sẽ tìm thấy nữa, lẽ ngày đó, nàng sẽ tìm , ai mà ?
Một tiểu đồng chăn nuôi ở Càn Châu nhặt một tờ giấy, chỉ thanh niên mày kiếm mắt đó : “A nương, con hình như gặp .”
Người phụ nhân bên cạnh qua, đều là chữ Hán, nàng cũng , nhưng trong bức vẽ thì lạ lùng xinh : “Con gặp khi nào?”
Tiểu đồng nhíu mày suy nghĩ kỹ: “Con quên .”
Người phụ nhân , mấy để tâm đến lời của tiểu đồng: “Đi thôi, đến lúc về nhà .”
Tiểu đồng về nhà, cũng nghĩ nữa, tờ giấy trong tay bay theo gió, rơi nơi xa hơn.
