19.
 nhẹ nhàng vặn cửa. Cố gắng hết sức để cánh cửa  phát  tiếng động. Rồi cúi , dùng cả tay và chân từ từ bò .
[Có ai  cho    đó thế nào , bên  gần như đen màn hình, giờ chẳng  thấy gì, cũng   tiếng động.]
[Oa,  bây giờ   đều là góc  của  mù .]
[Không  thấy thì  là cảm giác ...]
[Khoan ,  tiếng động!]
Một tiếng kêu thảm thiết  kìm nén hòa lẫn với tiếng gầm gừ giận dữ. Trong  khí  một mùi m á u tanh thoang thoảng.
Là  !
 men theo tiếng động và mùi hương bò đến phòng khách, mò mẫm khắp nơi.
Đột nhiên, một bàn tay từ phía , bịt chặt miệng .
20.
 theo phản xạ giãy giụa.
“Suỵt! Nan Nan, là !”
Bàn tay đó mềm mại và ấm áp. Là  , cơ thể bà đang run rẩy, nhưng động tác  dứt khoát.
Trạm Én Đêm
Toàn bộ cơ bắp của  lập tức thả lỏng.
Trong tay    nhét một con d a o gọt hoa quả nhỏ. Tay   nhẹ nhàng nhấn hai cái  tay , ý là: “Theo sát !”
 nắm chặt vạt áo ,   bà  một mùi m á u tanh  nhẹ. Bà  thương .
  hỏi vết thương  nặng , ở vị trí nào.  áp lực cao độ đang bao trùm, sự đe dọa của cái chế*, khiến   dám phát  tiếng động nữa.
Trong  trung vương vất tiếng gầm gừ giận dữ của tên c ả n h sá* giả.
“Con đàn bà chế* tiệt,  kiếp dám c h é m tao! Đừng để ông đây tìm thấy mày! Tìm thấy mày, tao sẽ lóc từng miếng thịt mày !”
“Cả con bé mù của mày nữa, tao sẽ rút lưỡi nó  cho mày xem!” Tên c ả n h sá* giả tức giận  ngừng đập phá đồ đạc.
Mồ hôi  lưng  túa  chi chít.   kéo áo ,  nhận  vị trí di chuyển của tên c ả n h sá* giả.
 nhận      về phía phòng ngủ chính. Trong lòng   chút lo lắng, nhưng  ,  trốn ở phòng khách cũng thất bại  mà, đúng ?
Nghĩ đến đó,  vẫn  theo.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua. Thì  mười phút chờ đợi,  dài đằng đẵng đến thế.
Chỉ là đoạn đường từ phòng khách đến phòng ngủ chính. Áo ngủ của   ướt đẫm mồ hôi. Đến khi cuối cùng cũng bò   phòng ngủ chính,  mới nhận  ý định của  .
Tiếng bước chân loạng choạng của tên c ả n h sá* giả dò dẫm đến phòng  . Sau khi tìm kiếm   kết quả, tiếng bước chân của   ngày càng gần.
Mẹ  ôm chặt lấy , : “Nan Nan, dẫm lên , lên !”
21.
 nhận      trốn  tủ quần áo  cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-hang-xom-bi-sat-hai-trong-dem/chapter-7.html.]
Đồ đạc trong nhà  đặt  riêng cho cả căn nhà, tủ quần áo trong phòng ngủ của   gắn cố định  tường. Tầng  là nơi để chăn đệm. Tầng  là cửa kéo, để quần áo. Là do   đích  thiết kế.
Mẹ  bế  lên, đặt lên vai.  sờ   , lấy bà  thang, bắt đầu leo lên.
Khi tay  chạm  vai bà, một cảm giác ướt át, trơn trượt. Cơ thể bà  ngừng run rẩy: “Nan Nan,  khi c ả n h sá* đến, dù  thấy gì, cũng đừng  ngoài!”
Nước mắt   ngừng rơi xuống. Rồi cơ thể  dẫm lên bàn tay run rẩy đang nâng đỡ của bà, cuối cùng cũng bò   trong tủ.
Tiếng bước chân bên ngoài,  đến cạnh cửa.   thấy tiếng cánh tủ nhẹ nhàng đóng . Hầu hết  âm thanh và chuyển động đều  cách ly.
Các dòng bình luận cũng biến mất. Thế giới của  trong  thời gian còn , chỉ còn  hình chữ nhật nhỏ bé, ngột ngạt, kín mít .
22.
  ngừng nghĩ trong đầu xem phòng ngủ của  còn chỗ nào để ẩn náu nữa . Dưới gầm giường, trong tủ quần áo,  rèm cửa.  nghĩ thế nào cũng thấy  nơi nào an  cả.      rốt cuộc đang trốn ở .
Giọng  và động tác của bà quá nhẹ, cách cánh tủ đóng chặt, ngay cả , một   mù hai năm, cũng  thể nắm bắt  nhiều âm thanh.
Động tác của tên c ả n h sá* giả cũng cố ý đè thấp.       tấn công bất ngờ, vết thương  nhẹ, tiếng bước chân lúc nhẹ lúc nặng, chắc hẳn là  thương ở chân.
  thấy tiếng   lục lọi. Rồi   thấy tiếng   kêu la thảm thiết như heo  chọc tiết.
 vô thức ôm chặt lấy , co rụt .
“Rầm!”
Dường như là tiếng vật nặng ngã xuống.
“A! Mẹ kiếp, tiện nhân! Đừng để ông đây tìm thấy mày! Tìm thấy mày, tao sẽ lóc từng miếng thịt mày !”
Tuy nhiên vẫn  xong, tên c ả n h sá* giả chửi xong  một  nữa kêu thảm thiết.
Lần  kêu thảm hơn  .      thấy chút tiếng động nào của  .
Chuyện gì ?
 đang thắc mắc. Các dòng bình luận  hiện   mắt .
[Rốt cuộc chuyện gì  xảy  ,  chỉ  thấy tiếng của Đ ồ T ể Đêm Khuya?]
[Không  thấy, sốt ruột quá  mất!]
[Cô bé và  cô bé  ?]
[Vừa nãy hình như  thấy tiếng ngăn kéo  mở ,    đất rải đầy đinh ghim ?]
Xem , các dòng bình luận cũng   chuyện gì  xảy , cũng chỉ  thể dựa  một chút âm thanh để đoán?
Mẹ   , bà  còn ở trong phòng ngủ ? Có nhân cơ hội chạy  ngoài ?
   kỹ hơn, nhưng trong đầu vẫn luôn ghi nhớ lời  . Đừng  là động đậy, ngay cả thở mạnh  cũng  dám.
Lúc , từ hướng phòng khách  truyền đến tiếng ghế di chuyển  rõ ràng. Tên c ả n h sá* giả vẫn rõ ràng ở trong nhà.
Vậy tiếng ở phòng khách, là  !