Thôi  .
Giằng co một lát,  vẫn quyết định  mua cơm ,  mới nhúc nhích, Tống Văn Cảnh cũng nhấc chân theo.
Anh  theo sát gót   lệch một bước, dừng  cùng  ở cùng một quầy.
Sau đó, mua bữa sáng giống hệt .
Cuối cùng,  cùng bàn ăn với .
...
Từ đầu đến cuối Tống Văn Cảnh   một lời nào, nhưng tiếng lòng của   cứ liên tục rót  tai .
【Muốn ăn giống cô .】
【Trông cô  ngoan ghê.】
【Lần  tìm lý do gì để ăn cơm cùng  đây.】
 cúi đầu ăn cơm, cảm thấy tai  càng lúc càng đỏ.
Ăn xong, Lâm Hô Hô nhỏ giọng hỏi :
"Sao ,  thấy ?"
"...Nghe thấy ."
"??? Thật  giả ?" Lâm Hô Hô trợn tròn mắt, "Có thể  thấy nội tâm của Tống Văn Cảnh á?"
"Anh  nghĩ gì thế?"
"..."  im lặng hai giây.
"Anh   trông tớ  ngoan."
Lâm Hô Hô: ?
"Phải nghĩ cách nào đó để   cùng ăn cơm với tớ."
Lâm Hô Hô: ??
Cậu   nổi  đang  gì ?
12
Lâm Hô Hô hét to đấy là hoang tưởng.
Cô  nghi ngờ  vì thầm mến mà sinh bệnh, đòi đưa  đến phòng y tế.
Tống Văn Cảnh trưng  bộ mặt lạnh lùng như thế, trông giống  sẽ   những lời  ?
Quả thực, Lâm Hô Hô nghi ngờ cũng là bình thường.
Nếu   tự tai  thấy,  cũng chẳng tin .
 tại  Tống Văn Cảnh   tìm  cách để tiếp cận  chứ.
Đang lúc trầm tư, điện thoại reo lên.
Lâm Hô Hô  kết quả cuộc thi piano    ,  đạt giải nhất.
 như dự đoán.
  định cất điện thoại  túi, đột nhiên nó  rung lên.
Một lời mời kết bạn  gửi tới.
  thấy một ảnh đại diện quen thuộc  thể quen thuộc hơn.
Ghi chú 【Khoa máy tính - Tống Văn Cảnh】
13
Ảnh đại diện Wechat của Tống Văn Cảnh   thấy từ lâu  tường tỏ tình .
Có  nhiều  tìm   xin phương thức liên lạc, nhưng   chẳng mấy ai  thêm bạn.
Tống Văn Cảnh  thích thêm bạn  lạ.
  chằm chằm ảnh đại diện mấy giây,  cẩn thận đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-hon-nam-than-toi-bong-co-thuat-doc-tam/chuong-4.html.]
Nhìn cửa sổ chat với Tống Văn Cảnh, tim  đập thình thịch.
Tin nhắn của đối phương cũng hiện lên  nhanh.
[Chào em,  là Tống Văn Cảnh.]
[Lâm Phàm  em chơi piano  giỏi.]
[Có thể phiền em dạy cho  một chút  ?]
[Anh  rành lắm.]
 nuốt nước bọt ừng ực.
Tống Văn Cảnh,   dạy   chơi đàn piano á.
14
Không thể ngờ , sở thích của    ngày phát huy tác dụng trong chuyện tình cảm.
Bản nhạc Tống Văn Cảnh  học  đơn giản. Lúc   cúi mắt  bản nhạc, vẻ mặt  thờ ơ.
Khiến   bên cạnh trông như   học hỏi .  cứng nhắc hướng dẫn: "Tay  thế   đúng,  thể đặt hết lên phím đàn."
"Ồ, xin ." Tống Văn Cảnh cụp mắt,  đổi sang một tư thế còn kỳ quặc hơn.
Anh  ngẩng đầu  : "Thế  ?"
"...Cũng  ."
Ngón tay Tống Văn Cảnh thon dài, là một đôi tay  hợp để chơi piano.
 tư thế của   luôn sai một cách kỳ lạ, như thể  hảo né tránh  thế tay đúng.
 nhức đầu thở dài, giây   thấy Tống Văn Cảnh ngẩng lên.
"Xin ,"   cụp mắt, "Tay   vụng."
"Không   của  ."  vội xua tay, hai tay chạm  ,  chợt nghĩ .
Có thể chỉnh tay trực tiếp mà.
  Tống Văn Cảnh, đắn đo hỏi: "Vì mục đích dạy học,   ngại một chút tiếp xúc cơ thể ?"
Dù tối hôm đó   hành động quá đáng hơn cả tiếp xúc cơ thể, nhưng dù  cũng là chơi trò chơi.
Nghe bạn bè , Tống Văn Cảnh  ghét   khác chạm .
Nói xong   hối hận,  định nghĩ cách khác thì chợt thấy Tống Văn Cảnh gật đầu.
"Được."
Tống Văn Cảnh ngước mắt  , khẽ : "Anh  ngại, em cứ yên tâm dạy ."
Rất kỳ lạ, rõ ràng vẻ mặt Tống Văn Cảnh   gì  đổi.
  cứ  cảm giác khó tả rằng   hình như đang .
Giống như đêm đó trong phòng bao, khoảnh khắc môi chạm  .
Anh nở một nụ   nhẹ, gần như  thể nhận .
15
Khoảnh khắc ngón tay chạm  Tống Văn Cảnh, cảm giác tê rần truyền đến từ đầu ngón tay, lan  khắp  trong chớp mắt.
 cảm giác tim  như sắp nhảy  ngoài.
Xét theo một ý nghĩa nào đó, đây   coi là nắm tay nam thần  nhỉ?
 nuốt nước bọt, ép   tập trung.
Tống Văn Cảnh cụp mắt, ánh  dừng  hai bàn tay đang chồng lên , mặc  chỉnh sửa.
Trong phòng học  yên tĩnh, lúc   bỗng  thấy tiếng lòng của Tống Văn Cảnh.
[Nắm  tay .]
Ba chữ, rõ ràng rành mạch truyền  tai .
?