Sau khi hủy hôn, Bệ hạ đắm say ta! - Chương 109: Điều kiện
    Cập nhật lúc: 2025-09-17 01:22:42
    Lượt xem: 23 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Phu nhân mau dậy, Thư Nhi chỉ là một đứa trẻ, dám nhận đại lễ của phu nhân.” Lục Thị vội vàng đưa tay đỡ Lâm Thị dậy.
Lâm Thị hôm nay đến Mạnh gia, hạ thấp, vì cứu con gái mà ngần ngại quỳ gối Mạnh Thư, quả là một thể co thể duỗi.
Giá như tiểu nữ nhi Tống Thanh Phương của nàng thể giữ bình tĩnh như , thì cũng sẽ đắc tội với Mạnh Thư.
Con cái, đều là nợ!
“Tống phu nhân, hai nhà chúng đều là Quốc công phủ, cũng giao tình nhiều năm , việc , chúng đương nhiên giúp, chỉ điều… cái đạo lý miệng đời đáng sợ, lão nghĩ cần nhiều, phu nhân cũng hiểu.” Lão phu nhân thở dài .
“Thiếp đương nhiên hiểu, nhưng , cũng thể trơ mắt con gái chờ chết, chỉ cần một tia hy vọng, cũng thử.” Lâm Thị lau nước mắt, : “Thiếp sự lo ngại của lão phu nhân, vì Thái hậu ban thưởng Loan Phượng Đầu Diện cho Mạnh tiểu thư, ý nghĩa phi phàm, nàng thật sự tiện chữa bệnh cho Thanh Dao nhà , vạn nhất Thanh Dao bề gì, đó chính là tội mưu hại Vương phi, nhưng thể cam đoan, tuyệt đối sẽ xảy chuyện như .”
“Thư Nhi nhà chúng dù cũng xuất giá, tiện đến Ngụy Vương phủ, ý của , phu nhân hiểu ?” Lão phu nhân .
Cháu gái nhà bà bất kỳ dây dưa nào với Ngụy Vương.
Nếu nàng mỗi ngày đến Ngụy Vương phủ chữa bệnh cho Vương phi, tên Ngụy Vương quấn lấy, danh tiếng và trong sạch lẽ sẽ mất hết.
Chuyện nếu giải quyết, bà tuyệt đối sẽ đồng ý cho cháu gái đến đó.
“Thiếp định đón con gái về nhà đẻ dưỡng bệnh, xin Mạnh tiểu thư mỗi ngày đến tận cửa chữa trị cho nàng , đồng thời tung tin ngoài, bất luận kết quả , chúng đều cảm kích Mạnh tiểu thư tay cứu giúp, tuyệt đối sẽ gây phiền phức cho Mạnh tiểu thư.” Lâm Thị cũng là thông minh, hiểu ý của lão phu nhân chứ.
Người đây là bất kỳ dây dưa nào với Ngụy Vương.
Chẳng lẽ, chuyện ban thưởng Loan Phượng Đầu Diện, thật sự chỉ là ý đơn phương của Thái hậu, Mạnh gia hề gả con gái cho Ngụy Vương?
Nếu thật sự là như , Tống gia bọn họ còn tiếp tục trung thành với kẻ thấy lợi quên nghĩa như Thái hậu ?
Thái hậu rõ ràng giao hẹn với Tống gia bọn họ, đợi Ngụy Vương kế vị, sẽ để Thanh Dao Hoàng hậu, chỉ cần nàng sinh hạ đích tử, sẽ lập Thái tử, nếu nàng sinh nở, sẽ nuôi dưỡng con của phi tần để kế thừa Hoàng vị, kết quả thì ?
Thái hậu đúng là vô tình quá!
Nàng về sẽ lập tức thư cho phu quân.
Tống gia bọn họ, tuyệt đối thể trung thành với một như nữa.
“Phu nhân thành ý như , sẽ Thư Nhi nhận lời, từ ngày mai, Thư Nhi mỗi ngày sẽ đến Định Quốc Công phủ của các ngươi, chữa bệnh cho Ngụy Vương phi.” Lão phu nhân ôn nhu .
“Đa tạ lão phu nhân!” Lâm Thị cảm động đến rưng rưng nước mắt.
Con gái nhà nàng cuối cùng cũng cứu .
Sau khi tiễn Lâm Thị , Lục Thị nắm tay con gái, dịu dàng : “Ban đầu theo ý của , con nên nhúng tay vũng nước đục , nhưng… lão phu nhân và con đều đồng ý chữa bệnh cho Ngụy Vương phi, cứ tùy con .”
“Con như , cũng là vì chính , xảy chuyện , chắc hẳn Ngụy Vương phi rõ bản chất thật của Thái hậu và Ngụy Vương, chỉ cần nàng còn sống, nhất định sẽ để đôi mẫu tử gian kế thành công, con cũng cần gả cho Ngụy Vương nữa.” Mạnh Thư dịu dàng .
Lục Thị gật đầu, một lát mới : “Ở Kinh thành, phiền phức thật sự quá nhiều.”
Nàng rằng, Kinh thành sánh bằng Quy Vân Thành.
“Mẫu nhớ phụ ? Con nhất thời thể về Quy Vân Thành, là… mẫu ?” Mạnh Thư .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-huy-hon-be-ha-dam-say-ta/chuong-109-dieu-kien.html.]
Lục Thị ngẩn .
Nàng đương nhiên nhớ phu quân .
Lục Thị cảm thấy cuộc đời vô cùng may mắn, khi xuất giá, nàng là cục cưng của cha và , ba ca ca cũng hết lòng bảo vệ duy nhất .
Sau khi gả cho Mạnh Hoài Viễn, phu quân đối nàng vô cùng , hầu như việc đều chiều theo nàng, dù bận rộn luyện binh, đánh trận, cũng từng bỏ bê nàng, bà mẫu là hòa nhã ai sánh bằng, vì để vợ chồng nàng ít xa cách, chủ động cho nàng ở Quy Vân Thành bầu bạn cùng phu quân, mấy năm thường xuyên giúp nàng quản lý phủ ở Kinh thành.
Ở Quy Vân Thành, bất kể xảy chuyện gì, đều phu quân nàng giải quyết, nàng thực sự cần lo lắng bất cứ điều gì, mỗi ngày chỉ cần những việc thích là .
Trồng hoa, nuôi cá, hẹn vài phu nhân hợp tính cùng chơi, hoặc cùng thưởng hoa, kịch, ba đứa con ngoan ngoãn, bao giờ khiến nàng lo lắng, cuộc sống nhỏ của nàng trôi qua thật thư thái bao.
Nghĩ như , nàng liền cảm thấy Kinh thành càng ngày càng vô vị.
“Ta… thư hỏi cha con .” Lục Thị suy nghĩ một lát .
Con gái nàng , trong vòng hai năm nàng e rằng thể đến Quy Vân Thành, càng bàn chuyện hôn nhân, nàng ở đây, dường như cũng giúp gì cho con gái.
Trung quyện trong phủ, nay do con dâu cả Điền Thị quản lý, con dâu giỏi giang, nàng là bà chồng cũng hề nhúng tay .
Hơn nữa, lão phu nhân tuổi, di chuyển nhiều, định ở Kinh thành an hưởng tuổi già, lão nhân gia tọa trấn, nàng cũng yên tâm.
Lục Thị càng nghĩ càng động lòng.
“Theo thấy, mẫu cần hỏi phụ , đến Quy Vân Thành còn thể cho phụ một bất ngờ, phụ hiện giờ phụng chỉ ở Thanh Hoè Thành thao luyện thủy quân, chắc chắn vất vả, mẫu bên cạnh chăm sóc, con gái cũng yên tâm, còn nữa… nhị tẩu thai , nếu mẫu đến Quy Vân Thành, nhị ca cũng sẽ an tâm hơn.” Mạnh Thư .
Lục Thị thấy con gái lý, nhưng nàng vẫn mất lý trí, ho nhẹ một tiếng : “Thư Nhi đúng, bên phụ con quả thật cần chăm sóc, những tiểu tư đủ cẩn thận, còn nhị tẩu con, nàng tuy là mang thai thứ hai , nhưng Thiệu Kiệt dù còn nhỏ, mới hơn một tuổi, cần bà nội chăm sóc, nhị tẩu con mới thể an tâm dưỡng thai, chỉ là… Bạch Tiên Sư chúng rời Kinh thành sẽ tai ương đổ máu, cái …”
“Con gái hỏi sư phụ , đó đều là chuyện đây , Thái hậu vì Ngụy Vương phi mắc bệnh tim, e rằng thể sinh con nữa, nên đang nóng lòng đổi một cô con dâu khác, để mắt đến phận của con gái và quyền thế của Mạnh gia, đương nhiên sẽ tay với con gái và nữa, mẫu cứ yên tâm .” Mạnh Thư .
Cha và từ khi thành đến nay, ít khi xa cách, cũng là vì hôn sự của nàng mới ở .
Cũng đến lúc rời .
“Ta hỏi ý kiến tổ mẫu con .” Lục Thị xong, vội vàng .
Nàng hỏi ý kiến của chồng.
…
Sáng sớm hôm , Mạnh Thư liền đến Tống phủ.
Lâm Thị dẫn theo con dâu và con gái đích cổng phủ đón nàng.
Tống Thanh Phương mẫu răn dạy , khi thấy Mạnh Thư, những dám ngông cuồng, mà còn ngoan ngoãn hành lễ.
Hai vốn là cùng thế hệ, đều là đích nữ của Quốc công phủ, đáng lẽ cần như , nhưng ai bảo nàng đây miệng giữ lời, nhiều lời khó đắc tội Mạnh Thư chứ?
“Mạnh tỷ tỷ, đó đều là của , mong Mạnh tỷ tỷ đại nhân đại lượng, đừng so đo với .” Nàng xong, giải thích: “Mẫu dùng gia pháp phạt , rút mấy roi , giờ tay vẫn còn vết thương, lừa tỷ , quả thật đưa đến trang tử , chỉ là lục tỷ tỷ của đón về phủ, mẫu mới cho về chăm sóc nàng .”
