Sau khi hủy hôn, Bệ hạ đắm say ta! - Chương 112: Nàng Ấy Đang Làm Gì?

Cập nhật lúc: 2025-09-17 01:22:46
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Thị : “Hai con chúng quả nhiên là tâm đầu ý hợp, nghĩ đến cùng một chuyện, hôm nay đích xuống bếp món bánh hạt dẻ mà ngoại tổ phụ con yêu thích, định ngày mai mang về đó.”

 

Khi nàng đến Quy Vân Thành, gặp phụ và mẫu , sẽ dễ dàng nữa.

 

Lần gặp tiếp theo, lẽ là hai ba năm .

 

……

 

Mặt trời lặn hoàng hôn, Hoàng thượng dùng bữa tối xong lâu, đang cùng Vương Phúc Sinh và những khác dạo cung đạo một cách nhàn nhã, định đến Ngự Hoa Viên tản bộ, thưởng thức cảnh đêm.

 

Gần đây thời tiết , ánh trăng ban đêm sáng trong và rực rỡ, Hoàng thượng khi ở Trục Lộc Vi Trường, mỗi ngày đều thưởng thức một phen, mới trở về an tẩm.

 

Cuối tháng Chín, thời tiết lạnh , việc Hoàng thượng lúc dạo ở Ngự Hoa Viên, chính là đang cho , thể vốn suy yếu của , đang dần dần hồi phục, ít nhất là còn sợ gió đêm lạnh nữa, ngoài thành vấn đề.

 

cứ mãi, Hoàng thượng hoài niệm những ngày ở Trục Lộc Vi Trường.

 

Nửa tháng đó, hầu như ngày nào cũng thể gặp Mạnh Thư, còn lấy Gia Hòa Công chúa cái cớ, cùng Mạnh Thư dùng bữa tối vài , hai chuyện trời đất, hết lòng , càng ngày càng cảm thấy Mạnh Thư và cực kỳ hợp ý, nếu bỏ lỡ nàng , cả đời khó mà tìm một nữ nhân khiến động lòng đến nữa.

 

“Vương Phúc Sinh, ngươi … giờ nàng đang gì?” Hoàng thượng đột nhiên dừng bước, .

 

Vương Phúc Sinh chút khó tin Hoàng thượng, cho đến khi Hoàng thượng đầu , mới phản ứng , vội vàng nặn nụ : “Bẩm Hoàng thượng, trời sắp tối , giờ , Mạnh tiểu thư hẳn sắp nghỉ ngơi.”

 

Hắn vạn vạn ngờ, Hoàng thượng hỏi chuyện của Mạnh tiểu thư, đây khi ở hành cung, từng như .

 

Đây là hai ngày gặp, nhớ nàng ?

 

Hắn là một thái giám, hiểu tình yêu nam nữ, nhưng Hoàng thượng bây giờ, khác xa so với .

 

Tuy Hoàng thượng là Cửu ngũ chí tôn cao cao tại thượng, vẻ phong quang vô hạn, nhưng , hầu hạ Hoàng thượng từ nhỏ mới , lòng Hoàng thượng khổ sở đến nhường nào.

 

Từ nhỏ đến lớn, Hoàng thượng giáo dục theo quy tắc nghiêm khắc nhất của một trữ quân, tiên hoàng đối với nghiêm khắc, Thái hậu nương nương cũng , Hoàng thượng nhận tình phụ tử, cũng tình mẫu tử, từ nhỏ đến lớn, Hoàng thượng ánh mắt của các hoàng tử khác, đều là sự hâm mộ, hâm mộ bọn họ yêu thương.

 

Bây giờ, Hoàng thượng khó khăn lắm mới nữ tử yêu thích, nếu Mạnh tiểu thư cũng ái mộ Hoàng thượng, hai kết tình duyên, thì Hoàng thượng cũng thương yêu .

 

Chỉ đáng tiếc… là hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình.

 

Ngay cả Vương Phúc Sinh cũng thể hiểu nổi, Mạnh Thư vì coi trọng Hoàng thượng chứ?

 

Hoàng thượng là Thiên tử, là cao quý nhất thiên hạ, văn võ song , trong sạch, đối với Mạnh tiểu thư càng ôn nhu chu đáo, Hoàng thượng như , chẳng lẽ còn đủ ?

 

“Giờ , nàng hoặc cùng thưởng nguyệt, hoặc đang luyện công, sẽ nghỉ ngơi sớm , trẫm hiểu nàng.” Hoàng thượng thản nhiên .

 

Vương Phúc Sinh nhất thời nên gì mới .

 

Hắn thật sự hiểu con gái nhà , quyền phát biểu.

 

Nếu Hoàng thượng để Diêm Thượng Phi trả lời câu hỏi , chừng còn thể chuyện với Hoàng thượng một phen.

 

, tiểu tử thành , kinh nghiệm hơn bọn họ.

 

Vương Phúc Sinh ngầm đánh mắt cho Diêm Thượng Phi, kết quả vị tổng lĩnh thị vệ như thấy gì, vẫn mắt thẳng phía , thần sắc nghiêm túc.

 

“Diêm Thượng Phi, ngươi sắp xếp một phen, trẫm xuất cung.” Hoàng thượng đầu .

 

Lời , mấy hầu cận bên cạnh đều vô cùng kinh ngạc.

 

Hoàng thượng đây là xuất cung gặp Mạnh tiểu thư ?

 

Điều quả thực quá thể tin nổi.

 

Chỉ cần là tâm phúc của Hoàng thượng, đều thể Hoàng thượng ái mộ Mạnh Thư.

 

Theo lý mà , Hoàng thượng là quân vương của một nước bày tỏ tâm ý với Mạnh Thư, cô nương nhà hẳn vô cùng mừng rỡ, vui vẻ chấp nhận.

 

Kết quả thì ?

 

Nàng từ chối Hoàng thượng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-huy-hon-be-ha-dam-say-ta/chuong-112-nang-ay-dang-lam-gi.html.]

 

Bọn họ theo bên cạnh Hoàng thượng nhiều năm, Hoàng thượng kiêu ngạo đến nhường nào.

 

Ngay cả khi trúng độc, chịu đựng sự hành hạ của độc tố, hai năm đau khổ nhất, cũng từng than vãn, vẫn luôn âm thầm chịu đựng, khiến bọn họ vô cùng kính phục.

 

một Hoàng thượng ngạo khí như , khi một nữ tử từ chối, nản lòng.

 

Chẳng lẽ, cái mới là quý giá nhất ?

 

Theo lý mà , Hoàng thượng tâm trí thành thục, hẳn sẽ suy nghĩ như .

 

bây giờ cứ khăng khăng xuất cung.

 

Mạnh tiểu thư thích , gặp nàng thì ích lợi gì?

 

Vạn nhất tránh mặt gặp, Hoàng thượng còn học kẻ trộm hoa tặc, lật tường mà , đêm thăm khuê phòng ?

 

Hoàng thượng từ nhỏ lớn lên trong khuôn phép, cái gì nên , cái gì nên , huống hồ… bây giờ là giai đoạn then chốt và Thái hậu đấu pháp, nếu Hoàng thượng lý trí hơn một chút, thì nên suy nghĩ như .

 

khăng khăng hạ chỉ dụ như .

 

Cho dù bọn họ thấy , cũng chỉ thể tuân mệnh.

 

……

 

Thái hậu vẫn luôn sai theo dõi từng cử động của Thái Càn Cung, nàng Hoàng thượng dùng bữa tối xong thì dạo ở Ngự Hoa Viên, còn nhịn lạnh hai tiếng.

 

Xem , là Quy Nguyên Đan do Bạch Viễn Trạch luyện chế tác dụng .

 

Trước khi Hoàng thượng Trục Lộc Vi Trường, mấy ngày liền lên triều, mặt nàng dùng Quy Nguyên Đan, thứ thể kích phát bộ tiềm năng cơ thể con .

 

Hoàng thượng bây giờ vẻ khang kiện bao nhiêu, thì sẽ c.h.ế.t nhanh bấy nhiêu.

 

Có lẽ nhiều nhất là vài tháng nữa, chính là ngày c.h.ế.t của .

 

Còn về chuyện Hoàng thượng lén lút chuồn khỏi cung, Thái hậu hề .

 

Thứ nhất, Hoàng thượng bây giờ kiểm soát các nơi trong Hoàng cung mạnh hơn nhiều, thể thần quỷ nhiều việc, thứ hai… võ công cao cường, phối hợp, giả trang thành thị vệ xuất cung việc, là thể thuận lợi ngoài.

 

Còn về việc trở về?

 

Cho dù đến lúc đó cổng cung khóa, chỉ cần tiếp ứng, lật tường cũng thể.

 

……

 

Màn đêm buông xuống, Mạnh Thư từ viện của mẫu trở về, khi sơ tẩy một phen, tẩm y dựa nhuyễn tháp lật xem quyển sách mua ban ngày.

 

Nàng xem là một quyển y thư, tuy là sách chép tay, nhưng cũng chút niên đại , trang sách ố vàng, vài trang lẽ lật lật nhiều , góc sách quăn nhiều, còn rách.

 

Đây là một quyển sách cũ, nhưng Mạnh Thư vẫn mua.

 

Quyển sách , kỳ thực là một đại phu tổng kết kinh nghiệm hành y, đơn giản dễ hiểu, hơn nữa là đại phu chuyên khoa nhi, bên trong ghi chép chi tiết các bệnh dễ mắc của trẻ nhỏ từ khi sinh cho đến mười mấy tuổi, phương pháp ứng phó, bao gồm cả một phương thuốc.

 

Mạnh Thư cảm thấy vài chỗ , nhưng cũng vài chỗ .

 

Nàng dù cũng kế thừa y thư của Bạch Viễn Trạch và Khương gia, từ nhỏ qua y thư truyền từ hai bên, thể là kiến thức rộng rãi.

 

Sách dày, là bạch thoại, thông tục dễ hiểu, Mạnh Thư xem say sưa, từ lúc nào xem gần một nửa.

 

“Tiểu thư, thể xem nữa, cẩn thận kẻo hại mắt.” Tô Diệp tiến lên nhẹ giọng .

 

Mạnh Thư khẽ giật , lúc mới chút luyến tiếc buông quyển sách trong tay xuống.

 

Thời khắc còn sớm, nàng cũng nên nghỉ ngơi .

 

Ngay lúc , Mạnh Thư đột nhiên thấy nóc nhà truyền đến một tiếng động khẽ khàng.

 

 

Loading...