Sau khi hủy hôn, Bệ hạ đắm say ta! - Chương 136: Không nỡ rời đi
    Cập nhật lúc: 2025-09-17 01:23:50
    Lượt xem: 20 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù , ý định ban đầu của y cũng là thêm bảo vệ Mạnh Thư.
Mạnh Thư võ công cao cường, các nha bên cạnh nàng cũng đều lợi hại, nàng hậu cung, hẳn là sẽ xảy chuyện ngoài ý .
phàm sự luôn vạn nhất, Hoàng đế đương nhiên sắp xếp thêm một chút, mới thể an tâm.
Đặc biệt là bên phía Thái hậu và Ngụy Vương, thể phòng.
“Vậy chúng còn xem của Ám Đường tỷ võ ?” Hoàng đế hỏi.
“Trời đông giá rét, trời cũng sắp tối , vẫn là đừng ngoài nữa!” Mạnh Thư lắc đầu.
“Được.” Hoàng đế gật đầu đồng ý, dù nhàn rỗi việc gì, y cũng vội về cung, thể cùng Mạnh Thư đánh hai ván cờ.
Kỳ nghệ của Mạnh Thư vẫn khá .
Hoàng đế nếu nhường nhịn, khả năng thắng Mạnh Thư cũng lớn, nếu nhường nhịn một chút, thì y chắc chắn sẽ thua.
Tuy nhiên, Mạnh Thư hôm nay chơi cờ.
Nàng sai khiêng một cái lò nhỏ , lò đặt một tấm lưới sắt.
Mạnh Thư đặt củ khoai lang Tô Diệp mang lên .
“Đây là khoai mật sản xuất ở An Châu, thơm ngọt, Hoàng thượng ăn khoai lang nướng bao giờ ?” Mạnh Thư ngẩng đầu hỏi, dường như nghĩ đến chuyện vui, trong mắt tràn đầy ánh sáng.
“Chưa từng ăn.” Hoàng đế lắc đầu.
“Thuở nhỏ cũng từng ăn, mãi đến một năm nọ, hạn hán nghiêm trọng, quân lương chậm chạp đến Quy Vân thành, lương thực dân trồng cũng sớm tiêu thụ hết, đều đói bụng, bao gồm cả Tướng quân phủ của chúng . Năm đó chỉ là một nha đầu sáu tuổi, ngày thường quen sống gấm vóc ngọc thực, từng đói bụng là tư vị gì, kết quả mấy ngày đó, mỗi ngày chỉ thể uống ba bữa cháo loãng, ngoài còn gì khác, đói đến mức hoa mắt chóng mặt.”
“Mãi đến mới , còn thể ngày ba bữa cháo gạo, trong phủ , bao gồm cả phụ và mẫu , chỉ thể uống một bữa cháo, chỉ là ngoại lệ, đều đói đến mức chịu nổi. Chiều hôm đó, đói tỉnh giấc, lén lút đến nhà bếp tìm đồ ăn, kết quả phát hiện đại ca dẫn nhị ca ở phía hòn non bộ nướng khoai lang, chỉ riêng mùi thơm đó thôi khiến thèm chảy nước miếng, lúc đó ăn , chỉ cảm thấy đó là nhân gian mỹ vị.”
“ là khổ cho đại ca và nhị ca, khó khăn lắm mới tìm một củ khoai lang về nướng ăn, kết quả đại nửa đều bụng …” Mạnh Thư đầu tiên nhiều như với Hoàng đế, thao thao bất tuyệt kể hồi lâu.
Cho đến khi khoai lang lò tỏa mùi thơm.
“Ngửi thơm ? Đây là mùi thơm của mật, ngửi ngọt, khoai lang An Châu là ngon nhất, nướng ăn thì càng mỹ vị hơn, nướng thêm hai khắc đồng hồ nữa mới chín…”
Hoàng đế Mạnh Thư, thần sắc chút phức tạp.
Khó trách nha đầu cứ khăng khăng nhớ Quy Vân thành, về nữ tướng quân trấn thủ một phương, điều liên quan mật thiết đến kinh nghiệm thuở nhỏ của nàng.
“Đợi hai năm nữa, dẫn nàng Quy Vân thành dạo chơi.” Hoàng đế đột nhiên nắm lấy tay Mạnh Thư, ôn nhu .
“Triều chính tính ?” Mạnh Thư mỉm với y, sẽ quên phận của chứ!
Chỉ cần Hoàng đế cho phép, nàng còn cơ hội ngoài dạo chơi, còn về Hoàng đế thì ?
Nghĩ thôi chứ, mười phần chín y ngoài .
“Chúng một trở , hai năm nay sẽ trông chừng lão Tứ và lão Ngũ thật kỹ, đến lúc đó ai đáng tin cậy, thì hỏi đó giám quốc, còn thể để bọn họ kiềm chế lẫn , chẳng qua chỉ mấy tháng thôi, thể xảy loạn lạc , thật sự … thì chọn Gia Hòa.”
Mạnh Thư và Hoàng đế định , đương nhiên nhiều bí mật liên quan đến Hoàng đế.
Sinh mẫu của Hoàng đế thực là Tô Quý Thái Phi, Tô Quý Thái Phi còn y là con trai, tưởng rằng đứa trẻ bà sinh khi xưa c.h.ế.t .
Mà Gia Hòa công chúa, là ruột cùng với Hoàng đế.
Gia Hòa công chúa là một thích chơi thích náo nhiệt, nếu Hoàng đế một đạo thánh chỉ giữ kinh thành giám quốc mấy tháng, chắc chắn sẽ xù lông.
Mạnh Thư thậm chí còn mong chờ chứng kiến cảnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-huy-hon-be-ha-dam-say-ta/chuong-136-khong-no-roi-di.html.]
Công chúa giám quốc lý chính, từ đến nay Đại Chu triều từng .
Hoàng đế những năm nay trải qua quá nhiều, đời thoáng hơn đại đa khác, phong cách hành sự cũng càng táo bạo.
Có lẽ gả cho y, nhập chủ trung cung Hoàng hậu, nhàm chán như nàng nghĩ.
Hai chuyện hồi lâu, cho đến khi khoai lang lò chín.
“Mùa đông trời lạnh, ăn lúc còn nóng!” Mạnh Thư lấy một củ đưa cho Hoàng đế, vỏ ngoài cháy xém.
Hoàng đế đương nhiên sẽ chê.
Đây là đầu tiên hiền thê của y đưa đồ ăn cho y, còn là tự tay nàng nướng, ý nghĩa phi phàm.
“Bẻ đôi từ giữa , ăn phần mềm và ngọt nhất bên trong là , phần vỏ ngoài cháy thì ăn …” Mạnh Thư , mẫu.
Khoai lang còn nóng, nhưng nàng chút thèm, thổi ăn.
Thấy Hoàng đế chút vụng về bẻ khoai lang, còn vẻ thanh nhã cao quý thường ngày nữa, Mạnh Thư nhịn bật .
Nàng nhớ đến cảnh mười năm , hai ca ca nướng khoai lang cho nàng.
Ba bọn họ ngày đó đều bẩn thỉu, mặt mày đen nhẻm, dáng vẻ giữ gìn của các công tử và tiểu thư phủ Quốc công.
Giờ nghĩ , lòng Mạnh Thư mềm mại vô cùng.
Nàng bảo vệ Anh Quốc công phủ, bất kể là chiến trường g.i.ế.c địch cung Hoàng hậu, mục tiêu của nàng đều là bảo vệ gia tộc của , bảo vệ của , bảo vệ bách tính Quy Vân thành.
Làm Hoàng hậu, vẫn thể tất cả những điều , còn thể ở bên yêu, cũng tệ.
“Ngọt ?” Mạnh Thư hỏi.
“Ngọt!” Hoàng đế gật đầu.
Thứ nhất, củ khoai lang nướng quả thật ngọt, thứ hai, đây là Mạnh Thư tặng, thể ngọt?
Nhìn nữ tử đang rạng rỡ mắt , nụ mặt Hoàng đế cũng càng ngày càng sâu.
Y đây còn cảm thấy, chỉ ba tháng để chuẩn đại hôn thì vội vàng.
bây giờ… y ước gì hai thành , mãi mãi chia lìa.
Hoàng đế nỡ rời , cuối cùng Mạnh Thư đành dứt khoát đẩy y ngoài, suýt chút nữa các ma ma trong cung thấy.
Mạnh Thư Hoàng đế chật vật né tránh, nhịn bật .
“Nương nương, thời khắc còn sớm nữa, nương nương nên an tẩm.” Hai vị ma ma bước tới, cung kính .
Mặc dù đại hôn, nhưng Mạnh Thư là Hoàng hậu Hoàng đế hạ thánh chỉ sắc phong, trong phủ vẫn gọi nàng bằng danh xưng cũ, nhưng những từ trong cung đến, tất cả đều xưng hô nàng là “Nương nương”, mặt Mạnh Thư, lễ nghi vô cùng chu đáo.
“Vất vả cho hai vị ma ma, các ma ma cũng nghỉ ngơi !” Mạnh Thư phất tay, trở về tẩm cung.
Hai vị ma ma bóng lưng Mạnh Thư, đưa mắt .
Vị đại tiểu thư phủ Quốc công quả nhiên đúng như lời đồn bên ngoài, khác biệt với .
Bên ngoài trời băng tuyết lạnh giá, nàng chỉ mặc một bộ áo váy mỏng manh mà , dường như hề lạnh.
Lại còn mái hiên mà ngốc nghếch .
Đã khuya !
Hai bọn họ cũng thấy động tĩnh, vội vàng kiểm tra, ngờ đang ha hả ở đây là chủ tử của bọn họ, vị Hoàng hậu nương nương tương lai.
