Sau khi hủy hôn, Bệ hạ đắm say ta! - Chương 161: Đại Chiến Khép Lại

Cập nhật lúc: 2025-09-17 01:24:19
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoàng thượng đối với việc ý kiến gì, chỉ cần khi Trần Tụng Vũ và Gia Hòa công chúa về kinh thành, bên Vân Uyên thành Trần gia tọa trấn là .

 

Trần Tụng Vũ hai , đều là nhân tài cực kỳ xuất sắc, Hoàng thượng cũng yên tâm.

 

Vĩnh An năm thứ mười sáu, tháng ba, Tây Khương phái binh công đánh Đại Chu, binh chia hai đường, một đường kỵ binh công đánh Quy Vân thành, một đường thủy quân công đánh Thanh Hoè thành, thể là dốc lực quốc gia, thế tới hung hãn.

 

Hoàng thượng hạ chỉ ngự giá chinh, để Trưởng công chúa Gia Hòa phò tá Thái tử Chu Cảnh Khang mới tám tuổi giám quốc.

 

Đại ca của Mạnh Thư là Mạnh Hoài An phụng chỉ từ Ngũ đại doanh ngoại ô kinh thành điều động mười vạn binh mã, hộ tống Đế hậu về phía Tây Bắc.

 

Thành chín năm, Mạnh Thư sinh cho Hoàng thượng ba nhi tử một nữ nhi.

 

Trưởng tử Chu Cảnh Khang, thứ tử Chu Cảnh Hằng, tam tử Chu Cảnh Uyên, nữ nhi duy nhất là đích trưởng nữ của bọn họ, tên là Chu Vận Y, chào đời một tháng sách phong Cảnh Hòa công chúa.

 

Lần xuất chinh , Hoàng thượng và Mạnh Thư mang theo nữ nhi mới tám tuổi cùng , ba nhi tử đều lưu kinh thành, do tổ mẫu và ngoại tổ mẫu của Mạnh Thư cung giúp đỡ trông nom.

 

Người hầu hạ trong cung tuy nhiều, nhưng cũng nhà, bọn họ mới yên tâm.

 

Hoàng thượng ngự giá chinh, điều trong lịch sử Đại Chu triều là cực kỳ hiếm thấy, nhưng Thánh thượng đương kim khăng khăng như , văn võ bá quan cả triều ngăn , đành chấp thuận.

 

Ngoài mười vạn đại quân, Hoàng thượng còn hạ chỉ cho các châu thứ sử, phái các tướng quân quyền cầm binh mỗi mang năm ngàn nhân mã chi viện Quy Vân thành và Thanh Hoè thành.

 

Khi đại quân đến, trận đại chiến đánh vô cùng thảm liệt, mười vạn đại quân Quy Vân thành chỉ còn một nửa, hai vạn thủy quân Thanh Hoè thành thậm chí còn đến một nửa.

 

Tây Khương quốc dốc lực quốc gia, sắt đá quyết tâm đoạt lấy Quy Vân thành và Thanh Hoè thành, công đánh phúc địa Đại Chu, thậm chí còn đoạt lấy giang sơn Đại Chu triều, cũng những binh lính của bọn họ ai mê hoặc, sợ chết, từng liều mạng xông lên phía , sức chiến đấu vô cùng mãnh liệt.

 

Mất mười năm thời gian, Tây Khương quốc chỉ chế tạo xong mấy chục chiến thuyền, thủy quân cũng huấn luyện bài bản, thủy tính cực , khi giao chiến sợ chết.

 

Hoàng thượng lập tức hạ chỉ, lệnh cho thủy sư bên Thanh Hoè thành triệt binh, đại quân đến chi viện cản đường đại quân Tây Khương quốc bên ngoài Thanh Hoè thành.

 

Tuy mở hai chiến trường, nhưng Đại Chu triều quốc lực hùng hậu, thể gánh vác .

 

Suốt tám năm Hoàng thượng nắm quyền, cả Đại Chu như thoát thai hoán cốt, còn sự suy tàn như khi Thái hậu chấp chính, quốc lực cường thịnh, binh hùng tướng mạnh.

 

Trận đại chiến , đánh kéo dài mấy tháng, Hoàng thượng đích tọa trấn Quy Vân thành, Mạnh Thư với tư cách Hoàng hậu thì tọa trấn Thanh Hoè thành, phu thê hai thủ vọng tương trợ, sự phò tá của Mạnh gia, chỉ huy thích đáng, tiến thoái chừng mực.

 

Hai còn liên thủ bày một cục diện, cuối cùng chỉ tiêu diệt đại quân Tây Khương quốc phái , mà còn phái binh công đánh lãnh thổ Tây Khương quốc.

 

như Mạnh Thư từng , Tây Khương xương cốt vốn là huyết tinh tàn bạo, dù đến bước đường , bọn họ vẫn đầu hàng, quy thuận Đại Chu.

 

Hoàng thượng cho bọn họ cơ hội, chỉ cần bọn họ quy thuận Đại Chu, để quan viên Đại Chu phái quản lý Tây Khương quốc, thì sẽ tha cho bách tính Tây Khương quốc, chỉ xử lý một phần quan viên tham lam hung tàn là đủ.

 

Còn về hoàng tộc Tây Khương quốc, vẫn thể giữ vinh quang của bọn họ, kết quả từ chối.

 

Hoàng thượng vô cùng tức giận, tiếp thu lời can gián của các quan viên, dù thể diệt tộc bọn họ, ít nhất cũng đánh cho bọn họ còn sức phản kháng, để bọn họ trong trăm năm thể tái chiến, như Đại Chu triều mới thể những ngày tháng hòa bình yên .

 

Đại ca của Mạnh Thư phụng chỉ dẫn binh tiến phúc địa Tây Khương quốc, chỉ cần đầu hàng, liền trói mang , nếu ngoan cố đổi, thà c.h.ế.t hàng, thì g.i.ế.c tha.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-huy-hon-be-ha-dam-say-ta/chuong-161-dai-chien-khep-lai.html.]

 

Đây là chiến tranh giữa hai tộc, nhân từ với kẻ địch, chính là tự đưa chỗ chết.

 

Nên gì, Mạnh Diên Hưng trong lòng đều rõ.

 

Quy Vân thành chiến tranh, chút ngàn vết thương trăm lỗ, Mạnh Thư nơi quen thuộc xa lạ , hồi lâu tỉnh hồn .

 

"Tây Khương quốc đánh bại , trong vòng một hai trăm năm nữa thể Đông Sơn tái khởi, lẽ từ nay về sẽ một trở , còn tạo thành bất kỳ uy h.i.ế.p nào cho Tây Bắc Đại Chu triều của nữa." Hoàng thượng nhẹ nhàng nắm lấy tay Mạnh Thư: "Trẫm sẽ vẫn để Mạnh gia trấn thủ Quy Vân thành và Thanh Hoè thành, mỗi năm phái binh đến phúc địa Tây Khương quốc một , chấn nhiếp bọn họ, phàm là phát hiện uy hiếp, lập tức bóp c.h.ế.t từ trong trứng nước, cứ như ... liền thể bảo bình an cho Tây Bắc dài lâu."

 

"Ừm!" Mạnh Thư gật đầu.

 

"Mười vạn đại quân của Quy Vân thành còn bốn vạn, thể trong thời gian ngắn nhất trùng kiến Quy Vân thành, ruộng đất hủy hoại cũng thể khai khẩn canh tác , chẳng bao lâu nữa, nơi đây sẽ khôi phục sự an bình như ngày xưa." Hoàng thượng cảm thấy Mạnh Thư vì thấy nơi lớn lên hủy hoại mà trong lòng đau buồn, liền mở lời an ủi nàng.

 

"Trước , nơi đây thể coi là an bình, bất quá từ hôm nay trở , Quy Vân thành chính là một vùng đất yên tĩnh, thái bình, bách tính nơi đây, cuối cùng cũng ngày tháng an cư lạc nghiệp ." Thành trì hủy cũng , chỉ cần vẫn còn , thứ đều thể khôi phục, Mạnh Thư ngược khá lạc quan.

 

Nàng chỉ là trong lòng chút cảm khái thôi.

 

"Khang nhi phái gửi thư bút tích của nó đến, nàng xem ?" Hoàng thượng .

 

"Không xem !" Mạnh Thư lắc đầu: "Thằng nhóc đó chắc chắn đang giục chúng về đó mà."

 

Con trai nàng sinh , nàng còn hiểu ?

 

Khang nhi từ nhỏ tuy nuôi dưỡng theo yêu cầu của trữ quân, nhưng hài tử đó kỳ thực chút ham chơi, so với nó, thứ tử Chu Cảnh Hằng mới sáu tuổi ngược trọng hơn một chút.

 

Bất quá, nàng và Hoàng thượng ý định đổi Thái tử.

 

Khang nhi tuy ham chơi, nhưng yêu thương , là một trưởng cực kỳ .

 

Hài tử chỉ thông minh, còn nhân hậu, do nó kế thừa ngôi vị Hoàng đế, gì đáng chê trách.

 

Nó là một đứa trẻ con, ở kinh thành giám quốc mấy tháng, dù Gia Hòa công chúa cô cô giúp đỡ, áp lực cũng nhất định lớn, chắc chắn mong chúng sớm về.

 

"Những ngày , Gia Hòa cũng gửi ít thư cho chúng , ngoài việc hỏi về chiến sự, còn mong chúng sớm về, cô cháu hai ..." Hoàng thượng đoạn lắc đầu.

 

Hai của là Lương Vương và Tấn Vương, đều đáng tin cậy, Hoàng thượng đương nhiên thể giao trọng trách giám quốc cho bọn họ.

 

Vừa Gia Hòa công chúa năm nay ở kinh thành, Hoàng thượng liền để nàng phò tá nhi tử giám quốc.

 

Vị của bình thường thích chơi đùa náo nhiệt, dù giờ là mẫu của ba hài tử , cũng chẳng khác gì ngày , thường xuyên dẫn hài tử chạy cung, Hoàng thượng dứt khoát tác thành cho nàng, để nàng gần đây cứ ở trong cung .

 

"Thư nhi đây thêm hai tháng, là khởi hành về kinh thành ?" Hoàng thượng hỏi.

 

Chuyện như thế , đương nhiên là theo Hoàng hậu.

 

"Cứ ở thêm hai tháng nữa , thành chín năm, chúng khó khăn lắm mới ngoài một , nay đại chiến kết thúc, Tây Bắc định, chúng nhân cơ hội , các nơi khác của Đại Chu triều xem , là... Giang Nam một chuyến? Vừa du ngoạn, trở về kinh thành?" Mạnh Thư kiến nghị.

 

 

Loading...