Sau Khi Ký Ức Bị Phơi Bày, Những Người Từng Bắt Nạt Cô Đều Khóc - Chương 86

Cập nhật lúc: 2025-01-24 03:32:40
Lượt xem: 192

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không! A Diễm, đừng , chị giải thích !”

Khương Lưu Huỳnh còn để tâm đến cơn đau đầu như búa bổ, cố gắng gượng dậy đuổi theo. bước khỏi giường, cô vì đôi chân yếu ớt mà ngã nhào xuống đất.

“Rầm——”

Tiếng ngã mạnh vang lên, Khương Diễm thấy liền theo phản xạ ngoái đầu . Khi thấy Khương Lưu Huỳnh sõng soài sàn, theo bản năng định đưa tay đỡ cô dậy. nhớ đến những lời mà Khương Oản Oản từng , ngay lập tức rụt tay , thẳng , cô từ cao với ánh mắt lạnh lùng:

“Chị Oản Oản với . Chị, phụ nữ , cũng giống như các , đều là con của vợ của bố . khác với các , chị xa, chỉ đuổi chị Oản Oản , còn đuổi cả và thậm chí hại c.h.ế.t . Hừ, sẽ đỡ chị !”

Nói xong, chạy , bỏ mặc Khương Lưu Huỳnh sàn, gọi theo:

“A Diễm! Chị cũng là chị gái của em mà!”

“Em hứa với chị… Hứa mà…”

Tiếc rằng tiếng gọi của cô quá nhỏ, Khương Diễm thấy. thấy, lẽ cũng sẽ tin thiếu nữ mà chỉ mới gặp mặt một .

[Đồ Khương Diễm c.h.ế.t tiệt! Dám đối xử với chị gái như ! Dù Khương Oản Oản quan hệ m.á.u mủ, chẳng lẽ Huỳnh Huỳnh thì ?]

[Thật đau lòng, Khương Diễm mới mười một tuổi con bạch liên hoa đó tẩy não như , chẳng khác gì hai , đúng là sản phẩm từ một lò đào tạo .]

[Cầu xin Khương Lưu Huỳnh, mau bò dậy đuổi theo cho một bạt tai ! Không thì nuốt nổi cục tức !]

[Đừng lo, thấy Khương Diễm ! Cậu đang sân thượng tòa nhà đối diện, chờ tan học xong, xem phi qua cho một bạt tai !]

Khương Diễm siết c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm. Cậu cũng hiểu tại lúc đó như .

Rõ ràng… Huỳnh Huỳnh nhắc đến ba chữ “Hoàng tử bé.” Rõ ràng, ngay lúc nên nhận rằng thiếu nữ mặt chính là chăm sóc bấy lâu nay.

tại như tẩy não, khăng khăng cho rằng Khương Oản Oản mới là yêu thương ?

Thậm chí, chút do dự mà mắng chửi Huỳnh Huỳnh ngay mặt cô, nhận giặc chị. Khi , chắc hẳn cô thất vọng…

Càng nhớ , Khương Diễm càng thấy hối hận. Từ khi mắt hồi phục, Khương Oản Oản còn kể chuyện, hát ru, dỗ dành ngủ nữa.

Cậu ngây thơ nghĩ rằng lớn. sự thật là tự tay đẩy yêu thương xa.

Cả món chân giò kho mà thích nhất.

Rõ ràng hôm bố ăn thịt heo. Vậy thì món chân giò đó thể là do chứ?

Cậu thật ngu ngốc, ngu đến mức thể ngờ.

Hạt Dẻ Rang Đường

nhận từ bảy năm , chí ít cũng nên nhận điều gì đó ngày hôm . trì hoãn cho đến khi sự thật bày mắt.

Không!

Thậm chí khi những sự thật đó phát sóng, vẫn ngu ôm ảo tưởng và hy vọng Khương Oản Oản.

Tệ hơn, còn những lời độc ác đó mặt bao nhiêu . Khương Lưu Huỳnh nhất định thấy cảnh đó. Với tính cách dịu dàng và lương thiện của cô, chắc chắn cô tổn thương đến mức . Biết … cô còn gặp nữa.

“Mình đúng là một thằng khốn nạn!”

Nghĩ đến đây, Khương Diễm nhịn mà tự mắng . Ánh mắt rực lên ngọn lửa phẫn nộ, chỉ vì sự dối trá của Khương Oản Oản, mà còn vì bản quá dễ dàng lừa gạt.

Chỉ trong tích tắc…

“Á!”

Lâm Miêu Miêu vội nhắm mắt né tránh khuỷu tay sắp vung tới, hét lên:

“Khương Diễm, ? Tự đánh thì cứ đánh , nhưng khuỷu tay thể đừng đập ?!”

Khương Diễm lập tức phản bác:

“Ai… Ai định tự đánh ?!”

Thực , cũng hiểu tại , bỗng dưng tự tát hai cái. Ai ngờ giơ tay lên thì khuỷu tay va Lâm Miêu Miêu.

lời xin , chỉ đành ngượng ngùng hạ tay xuống, ho khan vài tiếng để lấp liếm.

Điều duy nhất an ủi là lúc đó lời Khương Oản Oản, đưa sữa và kẹo cho chị Huỳnh Huỳnh ăn…

Nếu , nếu chị Huỳnh Huỳnh rằng bắt nạt bởi Khương Oản Oản phái tới, chỉ sợ chị sẽ càng đau lòng hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ky-uc-bi-phoi-bay-nhung-nguoi-tung-bat-nat-co-deu-khoc/chuong-86.html.]

điều mà là, khi chạy , Khương Lưu Huỳnh lặng lẽ nhặt từng viên kẹo rơi vãi giường và đất, cẩn thận đặt chúng trong lòng bàn tay, như thể những viên kẹo là báu vật quý giá nhất của cô, từng viên từng viên đưa miệng.

Cảnh tượng khiến xung quanh bàng hoàng, Khương Diễm thậm chí còn sốc đến mức nên lời.

Mấy viên kẹo đó rơi xuống đất

Bẩn như

điều mà họ là, trong suốt 12 năm từ khi Khương Lưu Huỳnh lạc đến khi trở về nhà, cô hề ăn bất kỳ viên kẹo nào.

Ký ức của cô về kẹo dường như niêm phong trong viên kẹo cuối cùng mà trai đút cho cô tại bữa tiệc sinh nhật của 12 năm .

Hồi tưởng quá khứ, bộ sức lực Khương Lưu Huỳnh như rút cạn, cô chỉ thể tựa yếu ớt tường.

Rồi cô tiếp tục máy móc nhét từng viên kẹo miệng, nhai ngừng. Mỗi nuốt một viên, cô kìm mà thở dài:

“Ngọt thật…”

tiếng cảm thán chút gì là đang tận hưởng, ngược còn đầy ắp ủy khuất và bất lực.

Theo thời gian, Khương Lưu Huỳnh càng nhai càng nhanh, thậm chí phần thở , và khóe mắt cô dần đỏ ửng.

ánh mắt cô vẫn rời khỏi đống kẹo trong tay, ánh mắt trống rỗng, vô hồn, như thể linh hồn lấy .

Vừa nhai kẹo, cô thì thầm:

“Không ai tin cả… từng điều gì , cũng từng tổn thương bất kỳ ai… càng bắt nạt Khương Oản Oản.”

“Tại chịu tin ?”

Giọng của cô ngày càng nhỏ, cuối cùng gần như thể .

Như thể đang tự hỏi chính , cũng như thể đang tâm sự với những viên kẹo, hoặc chất vấn từng trong nhà họ Khương.

Khi viên kẹo cuối cùng đưa miệng,

Khương Lưu Huỳnh bệt giường như một đứa trẻ cả thế giới bỏ rơi, ánh mắt cô đơn và hoang mang.

Cảnh tượng khiến ít cư dân mạng khỏi cảm thấy thương cảm:

[Huỳnh Huỳnh ngoan nào, chỉ là một bịch kẹo QQ thôi, đáng để buồn ! Lần đừng ăn nữa, thích ăn chị mua cả thùng cho em nhé?]

[Lưu Huỳnh của chúng thật sự… quá đáng thương , hu hu hu. Nhà họ Khương các đến một bịch kẹo cũng nỡ mua cho cô ?]

[Xin vì sự chú ý của lạc đề. cứ cảm thấy mấy viên kẹo trông lạ. Con trai cũng đang ăn kẹo QQ vị nho, bao bì giống hệt, nhưng hình dạng là hình chùm nho mà! Ảnh đính kèm.JPG.]

[Nghe bạn cũng thấy quen quen, nhưng nhớ thấy ở . Chắc là kẹo vớ vẩn nhỉ? Khương Oản Oản thật sự giỏi ghê tởm.]

Khương Diễm thấy cũng hoảng hốt, cùng một thương hiệu, lý thể xuất hiện hai hình dạng kẹo khác .

Chẳng lẽ kẹo thực sự vấn đề?

Và sự thật đúng như họ nghĩ, dậy, Khương Lưu Huỳnh cảm thấy chóng mặt, nhanh chóng ngã xuống giường. Dù cô cố gắng chống tay thế nào cũng thể dậy .

Lần chóng mặt khác hẳn với sốt đau đầu thông thường của Khương Lưu Huỳnh, cường độ mạnh hơn nhiều.

Đó là cảm giác buồn ngủ và đau đớn cùng lúc ập đến.

Cảm giác đồng thời truyền đến não của Khương Diễm, khiến thậm chí suýt ngủ .

Dĩ nhiên chỉ cảm nhận điều đó, nhanh giải thích:

[Chết tiệt, cảm giác quen thuộc , sai , đây là melatonin. Khương Diễm, đỉnh thật, lấy melatonin kẹo cho Khương Lưu Huỳnh ăn. ăn một viên thôi ngủ ngay, đừng là mười mấy viên. Cậu định để cô ngủ luôn một trăm năm ?]

[Trời ơi! Melatonin thể ăn nhiều như ! Đừng đến ác mộng và lão hóa nhanh, còn thể gây hại nghiêm trọng đến cơ quan nội tạng! Khương Diễm, hại c.h.ế.t chị gái ?]

[Điều đáng nhất là ngày mai là kỳ thi cấp ba. Nếu ngủ thế , mai thể tỉnh dậy ?]

Câu trả lời tất nhiên là…

Không thể.

Loading...