Bình luận nổ tung:
【Khửa khửa khửa khửa khửa, cục cưng, xông lên ! Nhớ  hồi đầu ổng còn công kích , giờ tới lúc  báo thù  đó!】
【Ngây thơ một cách  xa khắc chế thái tử gia yandere độc mồm độc miệng chán đời! Để ổng ý loạn tình mê luôn!】
【Tui đề nghị, cục cưng nhân lúc ổng  tắm thì xông ! Đàn ông và khoai tây chiên cũng giống  thôi, vị nguyên bản luôn khiến   sốt ruột!】
【A a a a a a! Lầu     thể dạy hư cục cưng nhà tui như  chứ!】
Thật    hiểu rõ suy nghĩ của Thẩm Hòe Tự lắm.
   thích .
 cũng…  thử khiến   thích  hơn nữa.
Thế là,  mặc váy ngủ, nắm chặt điện thoại, lén lút đẩy cửa phòng Thẩm Hòe Tự .
Phòng ngủ bài trí đơn giản với tông màu trắng đen.
 rón rén thò đầu  nhưng  thấy Thẩm Hòe Tự .
Tim đập thình thịch thình thịch.
 như một tên trộm lẻn  phòng.
Vừa   vài bước, liền  thấy tiếng nước chảy róc rách từ phòng tắm vọng .
Trong lòng  mừng rỡ.
Thẩm Hòe Tự đang tắm!
 ở bên  mở tủ quần áo lục lọi tìm kiếm, bình luận thì bắt đầu đủ loại suy đoán:
【Nói mới nhớ, pheromone của Thẩm Hòe Tự là tuyết đầu mùa,  theo lý thuyết, lúc " " cái  của ổng cũng sẽ lạnh băng luôn hả?】
Lạnh băng?
Cái  và cái  rốt cuộc là cái nào ?
【Cục cưng nhà  thể chất yếu ớt, thật sự sẽ   Thẩm Hòe Tự  cho cảm lạnh đó chứ?】
Hả?
Không hiểu lắm,  chỉ  thể ngoan ngoãn tiếp tục tìm quần áo.
Bình luận chẳng mấy chốc  bắt đầu giở trò , đồng loạt xúi giục , nhân lúc Thẩm Hòe Tự còn đầy bọt xà phòng  mặt thì  sờ đồ lót của  .
"Không  ... tuyệt đối  ,   sẽ giận đó!
"Tui... tui cũng  dám ."
 ôm một chiếc áo sơ mi rộng thùng thình.
Vẻ mặt đáng thương  về hướng bình luận.
【Cục cưng ,   cái dáng vẻ thèm thuồng nhưng  dám  gần của Thẩm Hòe Tự kìa,     tại  hả?】
【 đó, ổng biến thái như  mà  luôn nhịn,   sợ ổng sẽ nhịn đến c.h.ế.t ?】
【Nghe  cái "" của đàn ông mà lâu ngày  dùng sẽ  hỏng đó. Cục cưng , đôi khi trong tình cảm  dũng cảm lên một chút!】
【Cậu theo đuổi Tiêu Thận lâu như , bây giờ đột nhiên  sang đuổi theo  nuôi, ổng khó tránh khỏi cảm giác bất an, cảm thấy tất cả đều là vì pheromone, ổng cũng đang sợ đó!】
 ngơ ngác  bình luận.
Trong lòng đột nhiên  chút chua xót.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Nghĩ đến những lời ban đầu họ , Thẩm Hòe Tự vì  thích Tiêu Thận, nên   tay ngăn cản  gả cho  .
Sau khi  chết,   cảm thấy   hại c.h.ế.t .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lam-vao-ky-phat-tinh-toi-phat-hien-tinh-yeu-dich-thuc-cua-minh/chuong-6-anh-co-the-hon-em-khong.html.]
Trong cảm xúc trách cứ, căm hờn, cực độ chán ghét, cuối cùng bản  cũng tự  dằn vặt đến chết.
Thẩm Hòe Tự là con cưng của trời.
Vậy mà vì ,  dùng một thủ đoạn đáng hổ thẹn như thế để báo thù chính .
 nắm chặt chiếc áo sơ mi trong lòng, cắn răng lấy hết dũng khí mở cửa phòng tắm .
Trong phòng tắm nhiệt độ  cao,  nước mịt mù.
Thân hình rắn chắc mạnh mẽ, Thẩm Hòe Tự cúi đầu   vòi hoa sen.
Nghe thấy tiếng động, ánh mắt sắc bén lập tức  sang.
"Ai?"
 khi  thấy , con ngươi   chấn động.
Chiếc áo sơ mi trắng  mặc  vặn giờ khoác lên  cô gái gầy yếu.
Xương quai xanh tinh tế, đôi chân dài trắng nõn.
  , khẽ gọi một tiếng: "Anh ơi~"
Rồi giơ tay xé miếng dán ức chế hình bông tuyết  gáy xuống.
Hương thơm hoa nhài tươi mát dần dần lan tỏa, hòa quyện với mùi hương băng tuyết thoang thoảng.
 nuốt nước miếng, giọng  mềm nhũn, mặt đỏ bừng mở miệng.
"Anh ơi...   thể, hôn em một cái  ?"
Người  mặt gần như hóa thành tàn ảnh.
Thân thể  lơ lửng     ôm chặt  lòng.
Trước mặt là lồng n.g.ự.c rắn chắc nóng rực cơ bắp cuồn cuộn,  lưng là gạch men lạnh băng ẩm ướt  nước.
"Ưm, lạnh quá..."
Hai chân treo lơ lửng,    cảm giác an  mà giãy giụa một chút.
Giây tiếp theo,  đang hôn  dùng đầu gối chống đỡ  thể .
"Phải tập trung hơn một chút, Hy Hy."
Đêm đó.
Môi  cắn rách.
Áo sơ mi  vò thành một đống giẻ rách tả tơi.
Khắp  in đầy dấu đỏ.
Ngay cả  gáy cũng  gặm thêm một dấu đánh dấu tạm thời.
Thẩm Hòe Tự vẫn  đánh dấu   .
    còn suy nghĩ lung tung nữa, bởi vì   :
"Anh là của em.”
"Hoàn  là của em."
 ngước đầu  ,  chút tinh nghịch đưa tay sờ lên tuyến thể của .
"Vậy em là  gì của  ạ?"
Băng tuyết lạnh lẽo trong nháy mắt như  hòa tan.
Anh khẽ rên một tiếng, ôm cả    lòng, giọng  khàn khàn trầm thấp,  như đang trêu đùa ,   như nghiêm túc.
"...Chủ nhân."