Đường Trà đoán Andrew sẽ thẹn quá hóa giận, nhưng cô ngờ tên định cho nổ tung M72. Đây chính là giang sơn cô đ.á.n.h chiếm mà, nổ thì nhiệm vụ cái gì nữa!
Vì thế, khi ăn sáng xong nhận thông báo của hệ thống, cô ngừng nghỉ lái chiếc phi thuyền nhỏ bay thẳng lên trời.
Phi thuyền lao vút nhanh, đó cô phát hiện một việc vô cùng quan trọng, đó là cô lái cái thứ .
"Con trai ơi, cái lái thế nào?"
188 kinh ngạc: "Cô lái mà còn phóng nhanh thế á!"
Nó còn tưởng cô là tay lái lụa cơ đấy!
Đường Trà tặc lưỡi: "Không , sớm muộn gì cũng c.h.ế.t, dù hôm nay cũng c.h.ế.t. Mi cứ chỉ cho cách lái cái , lát nữa chọn cơ hội thích hợp để Trùng tộc kết liễu ."
188 cũng gì cho , chỉ thể yên lặng thắp nén nhang cho Trùng tộc.
"Nhìn thấy cái nút đó ? Cái màu đỏ ..." Hệ thống một nửa, thấy cô định ấn xuống thì sợ hãi hét lên: "Đừng ấn! Đó là nút tự hủy!"
Đường Trà ngón tay ấn xuống của , lâm trầm tư: "Giờ thả thì ?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hệ thống suy sụp: "Đồ ngốc! Cô nhanh tay nhanh chân thế gì!"
Đường Trà dùng tay sờ mũi. Cô cũng ngờ, bình thường ai đặt hệ thống tự hủy trong phi thuyền chứ. À đúng, cô quên mất, Phong Dã bình thường.
"Thế giờ ?"
188 sống còn gì luyến tiếc: "Còn nữa, chờ lát nữa nổ thành đóa pháo hoa rực rỡ nhất vũ trụ thôi."
Đường Trà chạy quá nhanh, ban đầu Phong Dã phát hiện , chờ hồn mới cuống cuồng tìm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-168-he-thong-huy-diet-di.html.]
Mà giờ phút , quân đoàn của Andrew tiếp cận M72.
"Lão đại, ngài đang gì thế? Chiến hạm của Andrew tới ! Chúng ứng chiến thôi!"
Phong Dã c.h.ử.i ầm lên: "Ứng chiến cái rắm, vợ tao mất tích !"
Vợ to đùng như thế, nãy còn ở bên cạnh ăn sáng cùng , mới đó mà biến mất tăm.
Vì đối chiến, đám hải tặc còn đều bận rộn chuẩn đạn d.ư.ợ.c nên ai để ý cô. Huống chi đó là đại tẩu của họ, gặp thật cũng chẳng dám hỏi cô gì.
Lúc , một tên hải tặc hớt hải chạy tới, thở : "Lão đại, chúng thiếu mất một chiếc phi thuyền nhỏ dự phòng!"
Bước chân Phong Dã khựng , lập tức túm lấy tên hải tặc truy vấn: "Phi thuyền ?"
Tên hải tặc: "Đã rời khỏi hành tinh M72, đang ở ngoài vũ trụ. Lão đại, là chúng liên lạc với đại tẩu xem."
Giữa các phi thuyền đều đường dây ngắn, chẳng những thể gọi điện mà còn thể gọi video. Rất nhanh, bên phía Đường Trà vang lên tiếng chuông video call.
Đường Trà là nút nào, sợ ấn nhầm: "Con trai, nút là cái nào?"
188: "Cái màu xanh lá ."
Video nhanh chóng kết nối. Phong Dã thấy vợ rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm: "Vợ , em một đơn thương độc mã chạy ngoài gì thế?"
Đường Trà chỉnh camera để đảm bảo trúng cái tay của , lúc mới mở miệng: "Đương nhiên là giúp đ.á.n.h Andrew . Em còn nhớ Andrew đuổi theo cũng là do em ép lui đấy. Anh yên tâm, cục cưng to xác của em đương nhiên do em bảo vệ ."
Phong Dã dở dở . là từng chuyện khốn nạn như thế, nhưng lúc đó quan hệ hai căng thẳng, cũng yêu cô. Giờ thì khác , là đàn ông thể để vợ xông pha phía .
"Vợ , đừng quậy nữa, về ."