Đường Trà chỉ hỏi theo thói quen thôi, là nam chính thì cũng tên chứ. Kết quả hệ thống bảo với cô là .
Mặt mèo con của Đường Trà nhăn tít .
"Không ?"
Giọng cô cao vút lên. Hệ thống 188 : "Thật sự . Tộc nhân ngư một quy định bất thành văn, tên thật thể cho ngoài , trừ phi đó là một nửa của ."
Vừa đến "một nửa ", Đường Trà lập tức lắc đầu quầy quậy.
Không , một nửa thì thôi xin kiếu, cô chỉ thành nhiệm vụ chứ một nửa của nam chính .
"Thôi kệ, thì , dù Phong Dã cũng tên thật của ."
Cái gọi là gì nhỉ, phong thủy luân chuyển. vấn đề lớn, quan trọng nhất vẫn là thành nhiệm vụ, tên tuổi... quan trọng.
Đường Trà bước những bước chân vui sướng. Giờ phút , cô đang mang hình dáng của một con mèo mướp màu cam, tròn vo béo múp, lông tóc bóng mượt, ánh mặt trời còn tỏa ánh kim nhàn nhạt, qua là ngay một con mèo con vô cùng quý giá.
Lần hệ thống truyền tống cực kỳ chuẩn xác, bảo 500 mét là tìm thấy nam chính thì đúng y 500 mét.
Đường Trà bước uyển chuyển, nhanh mắt cô xuất hiện một hoàng t.ử nhân ngư đến mức từ ngữ nào tả xiết. Những chiếc vảy màu xanh nhạt lấp lánh, khuôn mặt tuấn tú tinh xảo như tranh vẽ, cùng làn da trắng như tuyết, ánh mặt trời toát lên một vẻ mong manh dễ vỡ.
Đây là cái gì? Chính là một đại mỹ nhân dễ vỡ chuẩn cần chỉnh.
Cô thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-172-duong-tra-hay-goi-ta-la-meo-dai-nhan.html.]
"Con trai ơi, nam chính quyến rũ mê của thương thế ? Là ai thương? Ta thịt kẻ đó!"
188 học cách bình tĩnh đối mặt với thứ, mặt vô cảm : "Hải thú."
Vừa cái tên thứ lành gì. Đường Trà định mở miệng thì hệ thống miêu tả sơ qua về sự đáng sợ của hải thú. Ví dụ như nó cao 20 mét, hàm răng sắc nhọn vô cùng, giống hệt cá piranha, đầy mồm răng là răng. Hơn nữa nó chứa kịch độc, bất kể bộ phận nào, chỉ cần chạm là nguy hiểm đến tính mạng.
Nhân ngư sở dĩ c.h.ế.t là nhờ hào quang nam chính, nhưng dù cũng thương nặng.
Đường Trà lập tức rụt cái chân trắng trẻo của : "Cái đó... quý ở chỗ tự lượng sức . Hải thú là loại sinh vật nên giao cho nhân ngư xử lý, là cái gì chứ, chỉ là một con mèo thôi, mèo thì gì..." Nói đến nửa chừng, cô đột nhiên vui vẻ hẳn lên: "Mèo ăn cá mà!"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Trong thế giới tinh tế, mèo là yêu tinh mèo tiên t.ử mèo gì cả, chỉ là Thú tộc thuần túy. Khi tinh thần lực đạt đến mức độ nhất định, Thú tộc cũng thể hóa thành hình .
Đường Trà hiện tại là một con mèo con màu cam vàng, ngoại trừ bốn cái chân trắng như tuyết. Đạp bãi cát mềm mại, trông cô đáng yêu vô cùng.
Nhân ngư khi cô đến gần, ý thức hồi phục trong giây lát, đôi mắt cũng mở .
Đuôi nhân ngư màu xanh nhạt, kết hợp với đôi đồng t.ử màu vàng kim. Đường Trà nhướng mày.
Ái chà, cùng màu với lông mèo của cô .
"Xin chào, giới thiệu một chút, là Miêu Tương, ngươi thể gọi là Mèo đại nhân." Đường Trà nhe miệng, để lộ hàm răng mèo sắc nhọn, vô cùng ngạo mạn : "Từ giờ trở , ngươi chính là hầu của ."
Thời khắc mấu chốt, Đường Trà vẫn quên phận nữ phụ độc ác của .
"Con trai, nhiệm vụ của là gì nhỉ?"
188 cô phát huy tinh thần tìm đường c.h.ế.t đến cực hạn, bội phục sát đất: "Bẩm Mèo đại nhân, nhiệm vụ của ngài là khám bệnh giải độc cho , dù cũng trúng độc , tiện thể tìm cơ hội bán luôn."