Sau Khi Lộ Thân Phận, Bảy Vị Đại Lão Đánh Nhau Vì Tôi! - Chương 182: Đường Trà: Ta bảo vệ ngươi

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:32:12
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đường Trà giây còn hùng hổ, giây Dạ Thích ném một con cá to tới, trực tiếp đè cô ngã chổng vó lên trời.

 

Sắc mặt Dạ Thích vốn còn lạnh lùng hờ hững, kết quả thấy bộ dáng rùa đen lật ngửa của cô quá ngốc nghếch, ngốc đến mức nhịn bật . Chỉ là nụ mang theo sự trào phúng nồng đậm, Đường Trà tức điên.

 

"Ngươi !"

 

Dạ Thích lạnh lùng liếc cô: "Ta còn đủ to ?" Nói xong còn khô khan phát vài tiếng "ha ha ha ha" to hơn nữa.

 

Thao tác , đừng Đường Trà, 188 cũng ngớ .

 

"Tên nam chính ... khác thế nhỉ?"

 

Đâu chỉ khác , quả thực là lập dị.

 

Đường Trà vốn tưởng Phong Dã đủ khiến cô chịu đựng , kết quả núi cao còn núi cao hơn. So sánh thế , mấy nam chính đó đều thành bình thường hết!

 

"Cười cái con khỉ nhà ngươi! Còn mau đỡ ông dậy!"

 

Dạ Thích thèm để ý đến cô, trực tiếp gặm con cá biển tươi sống bắt .

 

Bên cạnh Đường Trà cũng một con cá to, nhưng nếu ở chung với Dạ Thích lâu sẽ , căn bản thích ăn kiểu , đây là tiện tay ném cho cô như ném rác thôi.

 

Cá mú gì cô quan tâm, nhưng ai thể giúp cô một tay nướng con cá lên .

 

Cô phí sức chín trâu hai hổ mới bò khỏi con cá lớn, kết quả thì bò , cô gặp khó khăn.

 

"Này hầu, ngươi nướng cá ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-182-duong-tra-ta-bao-ve-nguoi.html.]

Dạ Thích: "Không gọi là quản gia ?"

 

Đường Trà hừ một tiếng, thù dai : "Ngươi hại ngã sấp mặt, ngươi từ quản gia giáng chức xuống hầu !"

 

Dạ Thích nhếch khóe môi, lạnh với cô: "Ồ, hầu nhóm lửa, càng nướng cá."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Dứt lời, Đường Trà liền dùng hàm răng sắc nhọn c.ắ.n xé ngấu nghiến.

 

Cô ghét bỏ lùi một bước, kết quả giây tiếp theo, bụng cô cũng kêu lên ùng ục.

 

Tiếng kêu lớn, nhưng nhân ngư vốn nhạy cảm với âm thanh đầu tiên thấy.

 

Dạ Thích khẩy. Hắn sẽ chiều chuộng thói hư tật của cô . Con cá ăn thì cứ đợi đấy mà đói, đói quá thì tự khắc sống chín gì cũng ăn tất.

 

Hắn ăn vài miếng là hết sạch con cá lớn. Ngay khi cầm lấy con thứ hai thì đột nhiên thấy tiếng động lạ. Hắn lập tức bỏ con cá trong tay xuống. Ngay lúc đang do dự xem nên rời , chỉ trong vài giây ngắn ngủi, một đám nhân ngư xuất hiện mặt bọn họ.

 

Bọn họ bơi đến từ vùng biển sâu, mục đích ban đầu là xem Dạ Thích c.h.ế.t .

 

Hải thú cực kỳ hung tàn, còn do bọn họ bày mưu, cho nên đám nhân ngư căn bản dám gần. Họ chỉ ước lượng thời gian, cảm thấy trận chiến chắc cũng kết thúc mới rồng rắn kéo tới đây.

 

Lần đầu tiên Đường Trà thấy nhiều nhân ngư như . Nói thật lòng, thì thật sự, tóc đủ các màu sắc, nhân ngư tóc đỏ, nhân ngư tóc tím, còn cả nhân ngư tóc bạc. Người nào nấy xinh quyến rũ, một hơn một . cô so sánh với nam chính bên cạnh một chút, là dù cũng là nam chính, giữa bao nhiêu nhân ngư như cũng hề thua kém chút nào.

 

Đường Trà nghĩ đến tình cảnh của , hơn nữa dù cũng sống chung một thời gian, cô đột nhiên lao chắn mặt , bày tư thế bảo hộ.

 

Đương nhiên, cô sẽ đời nào thừa nhận tư thế bảo hộ là vì một cái phiếu cơm dài hạn . Không ai nấu cơm cho ăn là một chuyện vô cùng đáng sợ.

 

"Toàn là thứ gì thế ?"

 

Các nhân ngư thoáng qua cũng phát hiện Đường Trà. Ai bảo cô bé quá cơ chứ, nhỏ xíu một cục, còn tưởng là món ăn vặt dính răng nào đó.

Loading...