Sau Khi Lộ Thân Phận, Bảy Vị Đại Lão Đánh Nhau Vì Tôi! - Chương 189: Ngươi là cái thá gì chứ

Cập nhật lúc: 2025-12-05 04:24:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đường Trà đầy miệng m.á.u tươi, đều là của Dạ Thích. Đối phương vô cùng vui vẻ, khuôn mặt vốn yêu dị nụ như càng giống yêu quái mê hoặc lòng , khiến ... khiến lạnh sống lưng.

 

Đường Trà đấu trí đấu dũng với bao nhiêu nam chính, học cách đối phó với những kẻ tính tình thất thường, nhưng kiểu như Dạ Thích thì cô thực sự bó tay.

 

Đây là một kẻ tàn nhẫn, tàn nhẫn đến mức bảo khác ăn thịt , uống m.á.u .

 

Máu trong miệng tanh nồng khó chịu quá, cô chỉ tìm chỗ súc miệng. Dạ Thích nắm chặt cổ tay cô, căn bản cho cô rời .

 

"Ngươi ?"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Giọng u ám vang lên. Đường Trà khẩy hai tiếng: "Súc miệng."

 

Cô cũng chẳng sợ, cứ thế ngang nhiên bộc lộ sự ghét bỏ trong mắt cho xem.

 

Đời Dạ Thích ghét bỏ, chán ghét, chèn ép nhiều đếm xuể, cho nên chẳng hề để tâm. Hắn thích cái dáng vẻ đ.á.n.h mà cũng chẳng của cô.

 

"Ta cho phép ngươi súc miệng ?"

 

Nghe xem cái lời c.h.ế.t tiệt , Đường Trà trợn trắng mắt: "Phi, ngươi là cái thá gì chứ!"

 

Dạ Thích một tay kéo cô , như : "Súc miệng thì cho súc , cứ để thế , phết đấy."

 

Khóe miệng mèo con còn vương vệt m.á.u đỏ tươi, vô cùng chói mắt, nhưng thấy mắt.

 

Đường Trà lĩnh giáo sự biến thái của . Nghĩ ngợi một chút, cô túm lấy tay , chùi mạnh lên mu bàn tay . Chùi xong còn hỏi hệ thống: "Con trai, miệng còn dính m.á.u ?"

 

188 khó tả, hồi lâu mới : "Hết ."

 

Nhà đấu giá cách đây xa. Dạ Thích cứ thế vác mấy cái xác nhân ngư tới, vứt cái "rầm" lên quầy. Nhân viên nhà đấu giá sợ ngây .

 

"Nhân... nhân ngư?!"

 

Lại còn chỉ một cái!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-189-nguoi-la-cai-tha-gi-chu.html.]

 

Nhân viên công tác kinh hãi. Nghe đồn tộc nhân ngư cực kỳ đoàn kết, là sinh vật sống theo bầy đàn, lượng tuy ít nhưng cực kỳ hung hãn. Muốn bắt họ khó như lên trời, huống chi dù miễn cưỡng bắt một thì tộc nhân của họ cũng sẽ truy sát ngừng nghỉ, cực kỳ đáng sợ.

 

dù là sinh vật đáng sợ như , bắt họ vẫn ít, chỉ là phần lớn đều một trở .

 

Quần áo Dạ Thích ít đến đáng thương, quần là do vảy biến thành, áo . Với bộ dạng , còn chân đất, qua là cư dân trong thị trấn.

 

"Vị... vị khách tôn kính , xin ngài chờ một lát, vật phẩm quá quý giá, cần báo cáo lên cấp ."

 

Nhân viên công tác tuy nhưng khi quên đóng cửa chính để phòng ngừa vị khách rời .

 

Đường Trà tìm chỗ xuống. Đây là một thị trấn hẻo lánh, nhà đấu giá cũng cực kỳ mộc mạc đơn sơ, chỉ vài món đồ trang trí mà chẳng món nào hồn.

 

"Này, lấy cho ít nước."

 

Nhân viên công tác xa, thi thoảng vẫn thấy tiếng . Không còn cách nào, nhà đấu giá nhỏ, chỗ cũng chỉ thế.

 

"Được , quý khách xin chờ một lát."

 

Cuộc điện thoại kết thúc nhanh. Khi nhân viên công tác , tay còn bưng theo nước , điểm tâm và các loại trái cây.

 

Đường Trà đang đói, thấy thế khách sáo chút nào, ăn một bụng no nê. Còn về Dạ Thích, ai thèm quan tâm chứ, đều là lớn cả , chẳng lẽ còn chờ cô hầu hạ?

 

"Con trai, cái nhà đấu giá bé tẹo chắc gặp nữ chính nhỉ?"

 

188: "Cô đến trụ sở chính."

 

Đường Trà "" một tiếng tỏ vẻ hiểu. lúc , Dạ Thích mở miệng. Tên thế mà thực sự cô hầu hạ .

 

"Đút cho ."

 

Đường Trà: "?"

 

 

Loading...