Động tĩnh của hai cá dần dần náo loạn, Đường Trà chỉ là mệt quá ngủ chứ c.h.ế.t nên đương nhiên thấy .
Cô chậm rãi mở mắt , liền thấy tiểu nhân ngư với vẻ mặt bao che cho con, tuy sợ hãi nhưng một tay vẫn bám chặt lấy cô. Còn về phần Dạ Thích, tên càng quá đáng hơn, đây là nữ chính của mà dám trừng mắt với cô !
Đường Trà đỡ trán, một nữ phụ độc ác như cô còn điều tiết ân oán tình thù giữa nam nữ chính, nhà nào nữ phụ độc ác đến mức ? Quả thực là độc mà!
"Hai đang cái gì thế?"
Giọng cô khàn, vì mới tỉnh dậy nên mắt còn mở hết, cả vô cùng buồn ngủ. buồn ngủ thế mà cô vẫn hòa giải cho nam nữ chính. Đường Trà chợt cảm thấy chua xót cho phận .
Tiểu nhân ngư thấy cô tỉnh, thở phào nhẹ nhõm thấy rõ. Mấy năm nay cô luôn nhốt, nhất cử nhất động đều đơn thuần, nghĩ gì là hiện lên mặt nấy. Ví dụ như hiện tại, rõ ràng là cô đang sợ Dạ Thích.
"Mèo đại nhân, chị tỉnh ? Vị ..." Cô tên Dạ Thích, nghĩ ngợi một chút chỉ thể gọi bằng : "Vị đưa chị ."
Đường Trà ngáp một cái, lười biếng liếc Dạ Thích, cạn lời : "Anh nhân lúc ngủ mà bắt nạt một cá ?"
Dạ Thích: "Không bắt nạt."
Thế mà gọi là bắt nạt cái gì? Hắn nếu thì trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t là xong, cái kiểu bắt nạt.
Đường Trà tin, tiểu nhân ngư sợ hãi co rúm cả thế mà còn bảo bắt nạt thì thế nào mới gọi là bắt nạt?
"Anh tỉnh táo chút , cô chỉ là một cá đáng thương thôi. Anh căm thù những cá khác là vì đám rác rưởi đó thù oán với , còn cô thì thù gì ."
Đường Trà buông bỏ chút thù hận, rốt cuộc tiểu nhân ngư là vô tội, hơn nữa khi thù hận buông xuống thì họ mới yêu đương chứ.
Tuy nhiên, Dạ Thích cũng là kẻ thông suốt, nữ chính sờ sờ ngay mặt mà : "Cô quản ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-198-duong-tra-khong-ai-bot-lo-ca.html.]
Đường Trà nghẹn họng, hồi lâu mới tức tối : "Phi, đồ !"
Dạ Thích cũng nổi giận, cô vì một con cá mới mua về mà năm bảy lượt đối đầu với .
"Cô bỏ 2 tỷ mua nó, trả cô 3 tỷ, bán nó cho !"
3 tỷ tuy là tiền lớn nhưng Dạ Thích thực sự , chính là tiền bán mấy tên cá đổi .
Khi mua tiểu nhân ngư, Đường Trà khấp khởi mừng thầm, tưởng vị rốt cuộc cũng nghĩ thông suốt. Kết quả khi cô ngẩng đầu lên thì... thôi xong, thông suốt cái con khỉ, cô thể trông mong cái tên cá ngu ngốc nghĩ thông !
"Anh tưởng đó là hàng hóa ? Tỉnh , đó là sinh vật tư tưởng, ý thức, một món đồ vật."
Đường Trà cố gắng uốn nắn tư tưởng cho , bằng là màn "truy thê hỏa táng tràng". Đương nhiên, còn một điểm nữa, cô chỉ nhanh chóng thành nhiệm vụ. Nhắc đến nhiệm vụ, cô chợt nhớ tới Phong Dã, lâu mà hệ thống cũng cho cô một lời chắc chắn.
"Con trai, bên phía Phong Dã thế nào ?"
188 lúc mới nhớ : "A, quên với cô, tiếp nhận hành tinh M72 ."
Đường Trà mắt sáng lên: "Cho nên nhiệm vụ thành hả?"
188 ngập ngừng một chốc, nên thế nào, hồi lâu mới buồn bã đáp: "Hắn biến hành tinh M72 thành phế tích ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đường Trà suýt hét lên: "Cái gì? Phế tích á? Vậy nhiệm vụ của chẳng công cốc ?"
188 an ủi cô: "Đừng hoảng, tuy biến thành phế tích nhưng vị vẫn đang bố trí , còn đang xây nhà nữa. Nếu nhiệm vụ thành, sẽ là đầu tiên thông báo cho cô."