Đường Trà vuốt mặt, cô giải thích, từ chối, nhưng cuối cùng cô chọn cách c.h.ế.t lặng. Cô chỉ tay tên Dạ Thích đang hả hê bên cạnh, mặt đơ : " là , thế là cái gì?"
Tiểu nhân ngư là cái gì thì liên quan gì đến cô bé, kết quả Dạ Thích cũng mặt dày vô đối, thẳng: "Cô là nó, thì chính là ba nó."
Tiểu nhân ngư: "???"
Ông bố , mới mấy tiếng còn bảo ăn thịt cô bé, hơn nữa là ăn theo đúng nghĩa đen, thật sự quá đáng sợ.
Trong chốc lát, Đường Trà cái mối quan hệ hỗn loạn cho điên đầu. Cô vò đầu bứt tai, hét mặt rằng: Chuyện tình cảm của nam nữ chính các , tại cứ lôi một nữ phụ độc ác như cô ? Không thể để cô một tỏa sáng, một đóng vai ác trong góc tường ?
"Vậy nó thừa nhận ?"
Dạ Thích đầu . Giữa cá với đều uy áp cấp bậc. Chỉ cần Dạ Thích đồng loại g.i.ế.c c.h.ế.t ngày nào, thì vẫn là vua của loài cá.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Nói xem, là ai của ngươi?"
Sự uy h.i.ế.p trắng trợn tiểu nhân ngư nhớ đến những lời Đường Trà với .
, cô bé thể động như mãi , cô bé trở thành niềm tự hào của !
"Ngài là... của ..."
Còn hết câu, giây tiếp theo, ánh mắt lạnh băng của Dạ Thích quét thẳng tới. Sau đó, ai ngờ trong tình huống , nở nụ . Nụ của cá vốn tính mê hoặc, đặc biệt còn cộng thêm chất giọng quyến rũ, nhanh, tiểu nhân ngư liền sửa miệng.
"Ngài là... ba ba của ."
Dạ Thích hài lòng. Hắn thu hồi tầm mắt, như bảo Đường Trà hãy chấp nhận phận .
"Cô xem, nó tự thừa nhận đấy, là cha của nó."
Khóe miệng Đường Trà giật giật liên hồi. Đừng tưởng cô mù, cô thấy hết cả , tên rõ ràng đang uy h.i.ế.p !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-202-trao-doi-ten-ho.html.]
"Tiểu nhân ngư, nếu em ép buộc thì hãy chớp mắt ."
Tiểu nhân ngư xong, đang định khó khăn chớp mắt thì lúc Dạ Thích đột ngột lên tiếng: "Đừng mở miệng là một câu tiểu nhân ngư, hai câu tiểu nhân ngư nữa, đặt cho nó cái tên ."
Tiểu nhân ngư mới chớp mắt một nửa, thấy sắp tên thì mắt sáng rực lên.
Cô bé nhớ mang máng từng tên, chỉ là hồi đó còn quá nhỏ, nhanh quên mất. Còn những kẻ bắt cóc cô bé, bọn chúng đời nào thèm đặt tên cho cô, chỉ coi cô như gia súc mà đối đãi. Vì , cái tên giống như một sự tái sinh, nhất là khi bây giờ cô bé còn "".
"Con thể tên ?"
Đường Trà sững sờ, nhớ đến việc hệ thống từng với cô, tên của cá mang ý nghĩa đặc biệt, ngoài thể dễ dàng .
" nhớ tên của cá các đặc thù mà."
Dạ Thích nhướng mày, con mèo nhỏ cũng nhiều đấy chứ.
" , cho nên cô tên của ?"
Lời thốt , Đường Trà hoảng hồn, lập tức bịt chặt tai . Chưa hết, cô còn liều mạng lùi về , cho đến khi thể lùi nữa mới vẻ mặt kháng cự : "Không, !"
Dạ Thích vốn dĩ cũng chẳng định , tên của cá đối với chính là một loại nguyền rủa. bộ dạng của cô nhóc, tâm lý phản nghịch của trỗi dậy.
Cô càng , càng cho cô .
Còn cái gì mà một đời một kiếp, Dạ Thích khẩy, quỷ mới tin thứ đó.
"Tại ? Làm ba thì nên tên của ?" Nói đến đây, Dạ Thích chợt nhớ cũng tên cô. Con mèo nhỏ giấu kỹ thật, thậm chí còn kỹ hơn cả .
"Vậy bây giờ, chúng trao đổi tên họ ."