Đường Trà rõ hai chữ "chê bai" lên mặt, nhưng Dạ Thích để ý ? Chẳng những để bụng, còn cảm thấy cực kỳ thú vị.
Nếu là đây, kẻ nào dám dùng ánh mắt đó , dùng giọng điệu đó chuyện với , quá một ngày sẽ c.h.ế.t bất đắc kỳ tử. Người cá nay luôn là sinh vật nguy hiểm và đáng sợ. Họ vẻ ngoài của con nhưng nửa điểm dịu dàng của con . Chút tình cảm ít ỏi duy nhất của họ hầu như đều dành cho nửa của , nhưng cái gọi là "nửa " cũng sẽ đổi theo thời gian. Ví dụ như khi lòng đổi , thì " cũ" trong mắt họ cũng chẳng khác gì c.h.ế.t.
Một chủng tộc ác liệt như , nhưng nhờ dung mạo tựa thần thánh và sức chiến đấu siêu cường, khiến tất cả đều sinh lòng ngưỡng mộ.
Đường Trà mắt thấy cốt truyện nát đến mức thể hình dung nổi, lúc ngược cô trở nên bình tĩnh.
Như cô với hệ thống đó, sợ cái gì, trời sập , chỉ cần nhiệm vụ thành, cô còn thể "c.h.ế.t giả" (c.h.ế.t độn) để thoát mà. Huống chi nhất quá tam, c.h.ế.t hai , cô tỏ vẻ: Quá đơn giản.
"Các cứ từ từ mà chuyện, kiếm cái gì ăn đây."
Ở cùng với hai con cá "ngáo" , cô sợ chính cũng phát điên mất, vẫn là đồ ăn ngon thể chữa lành lòng .
Hội đấu giá coi họ như khách quý, ăn, mặc, ở, , cái gì cần đều , quần áo cũng là mẫu mới nhất. Tuy nhiên Đường Trà ngoài dạo nên ở ăn cơm.
Chỉ là cô khỏi cửa, phía liền hai cái đuôi cá dung mạo phi phàm bám theo.
Tiểu nhân ngư cũng biến đôi chân dài thon thả. Quanh năm phơi nắng nên da thịt tuy tái nhợt nhưng mang một vẻ mong manh, khiến quên mất cô bé cũng thuộc tộc cá - một chủng tộc hung tàn bậc nhất. Dù nhốt hàng chục năm, một khi giải phóng cũng cực kỳ nguy hiểm. Đáng tiếc, đời luôn vẻ ngoài thu hút đến mức quên sự nguy hại của họ.
Đường Trà buộc dắt theo hai cá ngoài, lập tức thu hút đủ loại ánh mắt. Rất nhanh, kẻ gan to dám đến bắt chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-206-tieu-nhan-ngu-day-la-me-toi-day-la-ba-toi.html.]
Lần ở hội đấu giá Đường Trà nổi đình nổi đám một , 2 tỷ tinh tệ khiến ít nhớ mặt cô. Giờ cô ngoài, họ nghĩ thể quen một chút nên thi lân la gần.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đường Trà rảnh rỗi sinh nông nổi, cũng xã giao vài câu với họ.
"Chào cô, tên là Els, thể kết bạn với cô ?"
Đối phương thiện đưa một bàn tay to . Không đợi Đường Trà đáp , tiểu nhân ngư nhanh hơn Dạ Thích một bước, một tay gạt phăng tay : "Đây là ."
Tên sửng sốt. Hắn còn nhớ cá , là món hàng nhà đấu giá bán với giá lên tới 2 tỷ tinh tệ, chỉ là... thành của cô gái ?
Tiểu nhân ngư rốt cuộc nhốt nhiều năm nên chút e sợ, vì thế, cô bé kéo Dạ Thích : "Vị là ba , ông kết bạn thì thể kết bạn với ba ."
Tiểu nhân ngư thức thời như , Dạ Thích vô cùng hài lòng.
"Xin chào." Hắn vươn tay, khuôn mặt tuấn mỹ phi phàm nở nụ nhạt, trông vô cùng ấm áp.
Đối phương hốt hoảng đưa tay . Giây tiếp theo, tay lập tức bóp nát vụn.
Đối phương còn kịp phản ứng. Tay nát quá nhanh, đợi đến khi nhận thì chỉ còn cơn đau nhức thấu trời xanh. Hắn ngã xuống đất, mặt đầy hoảng sợ. Phải chủng tộc của là Thú tộc, xương tay cực kỳ cứng rắn, thể dễ dàng bóp nát như ? Đối phương thật sự quá đáng sợ. Hắn sợ hãi tột độ, cũng chẳng dám báo thù, chỉ thể phát tiếng kêu t.h.ả.m thiết thê lương.
Đường Trà nheo mắt , cơm cũng chút nuốt trôi. hệ thống an ủi cô: "Bé Ngọt, đừng buồn, định trộm cá của cô đấy, tay nát cũng đáng đời."