Đủ loại sự kiện lộn xộn cứ nối đuôi xảy . Lúc đầu Đường Trà còn chú ý, về thì khác hẳn, mặc kệ xung quanh náo loạn thế nào, cô đều bất động như núi, ăn đồ ngon của cô, uống rượu ngon của cô. Tình trạng của cô Dạ Thích phát điên.
"Bọn chúng quyến rũ em đấy? Em ?"
Đường Trà uống chút rượu, cong mắt : "Nhìn chứ, thì nào?"
Dạ Thích thái độ thờ ơ của cô chọc tức đến mức hận thể đập nát cái quán. Hắn còn gì mà một đám rác rưởi cứ như điên lao . Bọn chúng mù ? Không thấy sự tồn tại của ?
"Em tùy tiện như ? Ai cũng ?"
Dạ Thích giận dữ, năng thèm qua não.
Đường Trà một mặt tự nhủ tức giận - giận đàn ông thì đoản mệnh, giảm thọ, đáng - một mặt tạt thẳng ly rượu trong tay mặt đối phương. Cảnh tượng hệ thống 188 giờ chai sạn , còn nữa? Ký chủ nhà nó quá hấp dẫn, nam chính một nữa trật đường ray.
"Bé Ngọt, cô định thế nào?"
Rượu trong tay hết, kẻ nào đó cũng đang cô với vẻ mặt u ám. Đường Trà cũng chẳng ngán, trừng mắt , đó với hệ thống: "Còn nữa, tiếp tục nhiệm vụ thôi. Dù nhiệm vụ của cũng là y tá nhỏ chữa bệnh cho ." Nói đến đây, cô hỏi: "Độ thành nhiệm vụ của đến ?"
Một con hải thú, lẽ độc tố giảm kha khá chứ.
188 đáp: " kiểm tra nhiệm vụ một lượt. Độc tố hải thú thì tàm tạm , nhưng nam chính còn dính các loại độc khác. Những năm gần đây ..." Hệ thống trầm mặc một chút, dường như đang tìm từ ngữ thích hợp: "Rất kỳ quái, sống đến bây giờ giống như một cái bình chứa độc , trong cơ thể tích tụ vô loại độc tố. Nếu nhờ thể chất cường hãn của cá chống đỡ thì c.h.ế.t vô ."
Khóe miệng Đường Trà giật mạnh. Nhớ tới lúc hệ thống thề thốt đảm bảo rằng chỉ cần giải độc hải thú là xong nhiệm vụ, quả nhiên, lúc đó cô thấy nhiệm vụ quá đơn giản, đơn giản đến mức khó tin, y như rằng...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-207-tinh-yeu-lam-con-nguoi-ta-mat-ly-tri.html.]
"Được ." Đường Trà dậy khỏi quán rượu nhỏ: " để giải độc cho đây? Mỗi ngày đút cho ít m.á.u của ?"
188: "Cái cũng , Tiên thú thì chỗ nào cũng là cực phẩm cả."
Chuyện tự hại bản thế Đường Trà từng bao giờ, cho nên hệ thống tán thành, cô khẩy "ha hả", trực tiếp phủ quyết cái đề nghị .
"Thôi, nghĩ cách khác . , nữ chính thế nào?"
188: "Nữ chính phụ trách việc ăn, mặc, ở, của . Sau khi phát hiện vấn đề , cô khổ tâm nghiên cứu, ngày nào cũng tiến hành các loại thực liệu (trị liệu bằng món ăn), trong đó thường xuyên thêm một chút m.á.u thịt của chính ."
Đường Trà đến m.á.u thịt thì da gà nổi hết cả lên: "Không hổ là nữ chính, đối với bản cũng tàn nhẫn thật đấy."
188 tiếp: "Máu thịt còn là gì , cuối cùng cô còn định cắt ngón út của , dùng phương pháp 'cốt liệu' (dùng xương chữa bệnh) để tiến hành trị liệu cuối cùng."
Đường Trà mà choáng váng. Cô đột nhiên đầu tiểu nhân ngư đáng yêu, mềm mại mắt, thế nào cũng khớp với " tàn nhẫn" trong miệng hệ thống.
"Quả nhiên, tình yêu con mất lý trí."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tiểu nhân ngư cô chằm chằm, khuôn mặt xinh ửng hồng: "Mẹ ơi, thế ạ?"
Được , một tiếng "" lập tức Đường Trà thoát vai.
"Nào, bé cưng, chúng thương lượng chuyện nhé. Em gọi chị là chị gái, chị cho em 1 triệu tinh tệ, em thấy thế nào?"