Cuối cùng thì tiểu nhân ngư cũng chẳng chọc giận ba ở chỗ nào mà đuổi khỏi phòng, chỉ thể đáng thương xổm chân tòa cao ốc. Trong tay cô bé còn cầm một chiếc bánh nướng, đó là thứ nhét cho khi ném cô ngoài, còn dặn dò đừng quên ăn.
Nhận tình yêu thương nồng nhiệt của , tiểu nhân ngư cảm động, nhưng dám ăn.
Cô bé cứ thế nâng niu chiếc bánh nướng nhỏ tay. Màn đêm buông xuống, qua quanh tòa cao ốc tấp nập, ngoại hình xuất chúng của tiểu nhân ngư thu hút sự chú ý của ít .
Thân phận của cô bé thời gian gây xôn xao dư luận, các loại báo đài tranh đưa tin: Người cá trị giá 2 tỷ, kho báu . Giờ phút , "kho báu" giống như một đứa trẻ lang thang đáng thương và bất lực. Rất nhanh, kẻ "nhiệt tình" tiến gần.
"Em gái nhỏ, kết bạn ? Anh ý , chỉ là thấy em đáng thương quá, nâng niu đống rác như bảo bối . Hay là để trai đưa em ăn món khác ngon hơn nhé?"
Tiểu nhân ngư lập tức cau mày. Tuy tình yêu của khiến cô bé khó mà nuốt trôi cái bánh, nhưng cô bé cũng cho phép khác bôi nhọ nó.
"Ngươi mới là rác rưởi!"
Tính dẻo dai của cá cực kỳ cao. Từ một con cá yếu đuối nhút nhát , sự "hun đúc" của Dạ Thích và Đường Trà, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, cô bé tìm bản năng giống loài của .
Ngay lúc , chân cô bé đạp lên tên "rác rưởi", tay tát liên tiếp mặt , miệng còn phẫn nộ quát: "Ai cho ngươi cái gan dám bảo đây là rác rưởi? Hôm nay sẽ cho ngươi thế nào là rác rưởi thật sự."
Gã đàn ông ban đầu còn vẻ mặt cao ngạo, nghĩ rằng tiểu nhân ngư tuy đắt giá nhưng trông vẻ thông minh lắm, giờ thì hối hận xanh cả ruột. Hắn bắt đầu lóc, giãy giụa. sức chiến đấu của tiểu nhân ngư một đêm bỗng trở nên nghịch thiên, gai nhọn của cô bé đ.â.m trúng, chiếc bánh nướng trong tay vô tình lăn ngoài.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cô bé trừng lớn mắt, cả ngẩn .
Gã đàn ông vẫn ý thức nguy hiểm, thấy cô bé bất động liền tay chân luống cuống định bỏ chạy. Tuy nhiên, chạy hai bước, chân ai đó đá gãy. Tiếng xương gãy giòn tan vang lên, biểu cảm đau đớn mặt gã còn kịp bộc lộ hết thì giây tiếp theo ngã rầm xuống đất.
Tiểu nhân ngư tay tàn nhẫn, cô bé bảo vệ chiếc bánh nướng của , cho phép bất kỳ ai xúc phạm!
Hệ tinh cầu Người Cá nơi nào cũng tràn ngập nguy hiểm, nhưng phần lớn sự nguy hiểm đó đến từ khu vực nguyên thủy. Còn ở những nơi thành thị bao phủ như thế thì vẫn an . hiện tại... thấy gã đàn ông vạm vỡ ngã gục xuống, ai nấy đều lộ vẻ hoảng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-211-phong-da-co-lam-banh-nuong-a.html.]
"G.i.ế.c !"
"Có c.h.ế.t !"
Tiểu nhân ngư bĩu môi, để tâm. Cô bé chỉ đau lòng cho cái bánh nướng của . Ơ, từ từ, bánh nướng ?
Cô bé nhớ rõ bánh nướng rơi xuống đất, thì hẳn là ở quanh đây chứ?
Cô bé chằm chằm mặt đất, bỏ sót bất kỳ chi tiết nào. Cuối cùng, cô bé tìm thấy chiếc bánh nướng chân một qua đường.
"Này, ông giẫm lên bánh nướng của !"
Người qua đường từ từ dịch cái chân đang giẫm lên bánh nướng . Tiểu nhân ngư đang vui mừng định nhặt lên thì giây tiếp theo, chiếc bánh giật lấy.
"Bánh của cô?"
Tiểu nhân ngư đáp: "Nói thừa, của chẳng lẽ của ông? Mau trả cho !"
Người qua đường chẳng những trả mà còn chia sẻ với bên cạnh.
"Hồng Liên, cô xem tài nấu nướng của con ma đói ..."
Lời còn dứt, cao lớn bên cạnh nhảy dựng lên, dường như nhớ nỗi kinh hoàng từng thứ gì đó chi phối.
"Vãi chưởng, vãi chưởng, quá ảo diệu! Trên đời vẫn sở hữu tài nấu nướng giống y hệt con ma đói đó. Đáng sợ, thật sự quá đáng sợ."