Sau khi đoạn đối thoại , tiểu nhân ngư lập tức nhíu mày. Cô bé hiểu "con ma đói" trong miệng họ là ai, càng hiểu biểu cảm của họ. Tại trong sự kinh ngạc phần kích động, phảng phất như gặp niềm vui lớn bất ngờ, giọng cũng run rẩy khó nhận .
Do đặc tính của tộc cá, tiểu nhân ngư cực kỳ nhạy cảm với âm thanh. Người khác lẽ , nhưng cô bé cảm thấy gì đó .
Chẳng lẽ, họ quen ?
qua là bọn họ chẳng lành gì.
Tiểu nhân ngư dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng Phong Dã vội vã túm lấy cô bé: "Người ? Người cái bánh đang ở ?"
Dáng vẻ gấp gáp của kỳ lạ, tiểu nhân ngư nhất thời diễn tả , trong lòng càng thêm cảnh giác. Người tài nấu nướng "đỉnh cao" như cô bé, cô cũng cảm thấy vũ trụ là độc nhất vô nhị. Nếu họ thực sự quen , thì tuyệt đối là kẻ thù. Nếu tại bao giờ nhắc đến họ, cũng liên lạc với họ?
"Cái gì? Ông đang cái gì thế? hiểu."
Phong Dã gì còn kiên nhẫn. Hắn vốn là hải tặc, mấy năm nay cũng tùy hứng quen , nên khi đối mặt với tiểu nhân ngư, trực tiếp tóm lấy . Dù trai, nhưng trong mắt tộc cá thì cũng chỉ thường thôi.
"Đừng bắt lấy ! sẽ mách ba là ông bắt nạt đấy!"
Vừa đến hai tiếng "ba ", Phong Dã liền nhíu mày, Hồng Liên cũng . Hai một cái, đó nhanh loại bỏ khả năng ba cô bé là họ cần tìm.
Hồng Liên vẫn còn vài phần ôn hòa, thấy Phong Dã như liền đẩy : "Bạn nhỏ." Cô lộ biểu cảm hiền lành, thấy tiểu nhân ngư vẫn sợ hãi bèn : "Đừng sợ, chị cũng là con gái, con gái sẽ hiểu cho con gái mà."
Tiểu nhân ngư suýt nữa thì nôn. Một cao mét tám, cơ bắp cuồn cuộn như mà bảo là con gái á? Giả trân!
"Bà tưởng dễ lừa lắm hả!"
Hồng Liên hai lời, nắm lấy tay cô bé ấn thẳng n.g.ự.c . Tiểu nhân ngư sững sờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-212-mot-nui-khong-the-chua-hai-ho.html.]
Cô bé định hét lên là sàm sỡ, nhưng cũng đúng, là cô bé đang "động thủ", nhưng là ép buộc a...
"Á á á á, bà mau buông tay ! Đồ điên !"
Hồng Liên thở dài: "Chị đáng yêu thế mà em nỡ gọi là đồ điên."
Hồng Liên đúng là một "búp bê Barbie cơ bắp", khuôn mặt quả thực đáng yêu ngây thơ, nhưng hình cô mang sự đả kích thị giác quá lớn. Thử hỏi, ai mà tin nổi một đầy "mùi đàn ông" thế là một cô gái "nũng nịu"?
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tiểu nhân ngư hoảng hốt, trong khi Phong Dã chằm chằm chiếc bánh nướng trong tay. Như để chứng minh suy nghĩ của , hồi lâu , c.ắ.n một miếng.
Khoảnh khắc miếng bánh trôi miệng, cái mùi vị khó diễn tả bằng lời xộc thẳng lên mũi, hun suýt nôn . ngay đó là sự kích động tột độ: "Là cô , chắc chắn là cô !"
Hồng Liên thấy thế, hiếm khi buông lời châm chọc. Mấy tháng nay, Phong Dã thất hồn lạc phách, cũng thực sự đáng thương.
"Bất kể cô , chúng đều kiểm chứng một chút." Dứt lời, cô về phía tiểu nhân ngư, định mở miệng thì tiểu nhân ngư dường như thấy quan trọng nào đó, vùng bỏ chạy thục mạng.
"Ba ơi, bọn họ bắt nạt con!"
Dạ Thích mặt vô cảm, chỉ liếc Phong Dã một cái. Chỉ một cái liếc mắt , trong ánh mắt hai đàn ông liền tóe tia lửa điện nguy hiểm.
Bọn họ đều ngửi thấy mùi của đồng loại.
Mà đồng loại, chính là minh chứng cho sự nguy hiểm.
Một núi thể chứa hai hổ, đạo lý ở thời đại tinh tế cũng áp dụng y nguyên.
"Ba ơi, bọn họ còn cướp bánh nướng của con, còn ép con tìm bánh, con mà tìm chứ."