Sau Khi Lộ Thân Phận, Bảy Vị Đại Lão Đánh Nhau Vì Tôi! - Chương 222: Tên của tôi, Dạ Thích

Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:21:48
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người là "lật xe" ( lộ tẩy), còn cô đây quả thực là liều mạng!

 

188 rơi nước mắt bái phục vì sự chuyên nghiệp : "Nhãi con, nếu cô c.h.ế.t, sẽ thắp hương cho cô."

 

Đường Trà bóp cổ đến mức hô hấp dồn dập, đột nhiên thấy câu thì tức : " cảm ơn nhiều nhé, cần thắp hương , bây giờ đưa tiền cho luôn cũng , chê ."

 

188 lau nước mắt, còn vẻ bái phục , vô cùng phũ phàng : "Hả, cái gì? Tiền á? chỉ tiền âm phủ thôi, nếu cô thì thể đưa ngay bây giờ."

 

Đường Trà tức , khá lắm, dám chơi trò với cô.

 

"Cảm ơn, giữ mà tự đốt ."

 

Cô và 188 đấu võ mồm hăng say, như thể phân tán bớt sự uy áp khiếp của Dạ Thích. Ai ngờ tên chơi bài theo lẽ thường. Đường Trà chờ chọc giận , giận lên chắc chắn sẽ tay thương, đến lúc đó cô phản kháng, nhân lúc đ.á.n.h tiện thể đút chút m.á.u miệng , quả thực là hảo. ai mà ngờ tên thế mà tên thật cho cô .

 

Đường Trà cứ một câu " cá", hai câu " cá", vốn dĩ cũng chẳng gì, đối với cá thì ngoài cũng cần tên của họ. cô thì khác, ít nhất là khác trong mắt Dạ Thích. Vì thế, khi cô vài , Dạ Thích khàn giọng, ôm chặt cô lòng.

 

"Dạ Thích."

 

Đường Trà vốn dĩ còn hoạt bát, dù khóa cổ thì cái miệng nhỏ vẫn liến thoắng , cho đến lúc , cô trừng lớn hai mắt, đồng t.ử co rút .

 

Dạ Thích nhếch khóe môi, lạnh lùng : "Dạ Thích, Dạ trong ban đêm, Thích trong..."

 

Không đợi xong, Đường Trà hét lên chói tai: " cần a!"

 

Ai thèm tên cá chứ, đó là thứ chỉ nửa của họ mới xứng đáng thôi, cô xứng! Cô từ chối! Cô rời khỏi nơi !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-222-ten-cua-toi-da-thich.html.]

 

"Anh buông !"

 

Con mèo nhỏ còn bình tĩnh, lúc như chạm vảy ngược, bộ lông đều dựng lên.

 

Cái tên chỉ là bắt đầu, nhanh Dạ Thích tiến tới từng bước. Hắn cô lộ nguyên hình. Đã là chủng tộc thú nhân, nguyên hình mới là dáng vẻ thật sự của họ.

 

"Cho tên của em." Dạ Thích đến đây, khẽ vuốt ve tai Đường Trà. Giờ phút , tai Đường Trà vẫn là tai , nhưng theo sự đụng chạm của , chẳng bao lâu , đôi tai "bụp" một cái biến trở về nguyên hình.

 

Đó là một đôi tai nhỏ màu cam đầy lông tơ, mềm mại, đáng yêu. Là cá, vốn dĩ họ nên thích những thứ lạnh lẽo hơn, nhưng Dạ Thích yêu ngay từ cái đầu tiên.

 

Đường Trà c.ắ.n răng, cực lực phản kháng sự dụ dỗ đến từ bên ngoài: "Anh, , mơ!"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Dạ Thích : "Ngoan, tai , bây giờ thì lộ cả đuôi nào."

 

Tai mèo và đuôi mèo đều là vảy ngược, là nơi cho ngoài chạm . Nếu cái mà lộ , còn nắm trong tay thì chẳng khác nào tóm điểm yếu mà uy hiếp, Đường Trà đời nào chịu.

 

"Anh, , mơ!"

 

Miệng cô hét mơ, còn liền hai , kết quả chỉ tai, chẳng bao lâu cái đuôi cũng chịu nổi nữa. Cô đang mặc váy ngắn, khoảnh khắc cái đuôi chui trực tiếp chiếc váy phồng lên.

 

Dạ Thích càng thêm yêu nghiệt, giọng cũng càng thêm dụ dỗ lòng .

 

"Bé ngoan, bây giờ, tên của em..." Nói đến đây, cúi xuống: " lặp nữa , nếu ... em sẽ chịu nổi ."

 

Khóe miệng ngậm ý nhàn nhạt, đôi mắt híp , vẻ tâm trạng đang . Bên , tay cũng ngừng nghỉ, nhanh chuẩn. Rất nhanh, Đường Trà mềm nhũn hai chân, suýt chút nữa thì quỳ xuống.

Loading...