Đường Trà đến cuối cùng, trái tim đang đập thình thịch trong lồng n.g.ự.c mới hạ xuống .
Đợi tìm Vua của Trùng tộc thì nhiệm vụ của cô cũng thành hơn nửa . Còn mấy chuyện như g.i.ế.c cô, to tát gì , chỉ cần Trùng Vương thể giúp cô thành nhiệm vụ, vẫn là câu , cổ rửa sạch sẽ, cô tự dâng tới tận nơi.
"Chúng tạm thời đừng quan tâm đến quý cô Đường Trà vội." Đường Trà lục lọi trong phòng. Khách sạn cao cấp đều trang một sản phẩm , cô cần nhiều, dù cũng là chính giả trang chính , chuyện dễ như trở bàn tay, chỉ cần vẻ ngoài vài phần tương tự là . Kết quả là cô đ.á.n.h giá thấp mức độ nghèo khó của Trùng tộc. So với khách sạn hàng đầu cô ở đó, chỗ Trùng tộc ở chẳng khác nào khách sạn trong khu ổ chuột.
"Miêu Miêu, bạn đang tìm gì thế?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đường Trà: "Đồ cải trang. định tìm chút mỹ phẩm thử xem tay nghề, xem thể họa mặt thành quý cô Đường Trà ."
Trùng tộc bướm ho khan một tiếng, vẻ ngượng ngùng : "À thì, Miêu Miêu, đừng tìm nữa, ở đây . Nếu bạn , sẽ sai mua. Có điều..."
Trùng tộc chuyện ấp a ấp úng cái tính nóng nảy của Đường Trà phát hỏa: "Có điều gì chứ, gì thì cứ thẳng ."
Trùng tộc: "Hồi vì mời bạn ăn, chúng tiêu hết tiền . À thì, Miêu Miêu, bạn tiền ? Bạn đưa chút tiền, bảo thuộc hạ mua đồ trang điểm cho bạn."
Đường Trà họ nghèo, nhưng ngờ họ nghèo đến mức . Thời đại tinh tế, đồ trang điểm bình thường rẻ bèo, còn chẳng bằng một túi trái cây lầu, thế mà cũng bỏ nổi?
Trùng tộc lẽ cảm thấy mất mặt, đầu cúi gằm xuống: "Ngay cả tiền khách sạn cũng là đang nợ đấy."
Vậy lúc nãy họ lấy dũng khí để câu bỏ 30 tỷ truy nã cô thế?
Đường Trà cạn lời, chỉ thể lẳng lặng móc tiền: "Lúc vội quá, nhiều tiền dư, chỉ chút ... chắc là đủ nhỉ."
Miệng cô tiền dư, nhưng khiến mắt Trùng tộc bướm mở to hết cỡ: "Nhiều tiền quá."
Cái dáng vẻ từng thấy sự đời , Đường Trà cũng thấy thương hại cho .
Trước họ sống những ngày tháng kiểu gì trời!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-230-trung-toc-cao-quy.html.]
"Các bạn nghèo đến mức mà từng nghĩ tới chuyện cướp của khác ?"
Trùng tộc bướm đáp : "Đi cướp? Đó chẳng là chuyện đồi bại mà lũ hải tặc mới ? Trùng tộc cao quý chúng mấy chuyện hạ lưu đó."
Rất , Trùng tộc đều cao quý cả.
"Chúng mua trang , đợi Phó Trạm c.ắ.n câu thì chúng sẽ tiền."
Trùng tộc bướm nỗ lực gật đầu: "Được, bạn đợi ở đây một lát, chúng sẽ về ngay."
Dạ Thích đáng thương, tìm khắp thế giới, gần như lật tung tất cả các khách sạn cao cấp lên, nhưng ngàn vạn ngờ tới, con mèo mướp nhỏ kiêu kỳ giờ phút đang rúc trong khu ổ chuột.
Không chỉ Dạ Thích, Phong Dã cũng y như . Cuối cùng vẫn là Hồng Liên nghĩ đến khu ổ chuột.
Cô với Phong Dã: "Cuối cùng chỉ còn một cái khu ổ chuột thôi, lão đại, là chúng đến đó tìm thử xem?"
Phong Dã khẩy, đ.á.n.h c.h.ế.t cũng tin Đường Trà sẽ ở nơi đó.
"Không thể nào."
Hắn và Dạ Thích gần như đồng thanh lên tiếng, đó phẫn nộ liếc .
Dạ Thích: "Cô thể nào ở khu ổ chuột ."
Con mèo mướp nhỏ kiêu kỳ và xa xỉ như , thể chịu nổi nơi như khu ổ chuột chứ.
Cùng lý do đó, Phong Dã cũng cho rằng như : "Đại tiểu thư nhà họ Đường từ nhỏ sống trong nhung lụa, thể ở khu ổ chuột ."